Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 640: Hiềm nghi lớn nhất

Chương 640: Hiềm nghi lớn nhất

Rất nhanh, vụ việc nhị sư huynh của Nho Thánh học phủ biến mất đã nhấc lên sóng to gió lớn ở Tuyệt Âm chiến trường này.

Tuy rằng tu vi của vị nhị sư huynh đến từ Nho Thánh học phủ còn kém xa các quái thai cổ đại.

Nhưng dù sao hắn cũng là vị tuổi trẻ chí tôn có tiếng tăm lừng lẫy. Thế mà cứ như vậy bặt vô âm tín, mảy may gợn sóng cũng không thấy.

Điều này thật sự làm cho người ta kinh hãi, trong lòng liền cảm thấy bất an.

Nếu như hắn gặp phải Tuyệt Âm sinh linh quá mạnh, không thể địch lại được thì cũng phải lưu lại vết tích của trận giao đấu chứ.

Tuy nhiên bọn họ thật sự không tìm ra dấu vết gì. Như thể hắn đã tan biến vào không trung vậy.

Loại thủ đoạn này làm cho rất nhiều người sợ hãi, sinh ra hàn khí kinh khủng.

Người kế thừa ma công!

Trong nhất thời, rất nhiều người liền nghĩ đến năm chữ này!

Ngoại trừ người kế thừa ma công thì còn ai có thủ đoạn như vậy chứ?

Sau đó, ở Nho Thánh học phủ, các đệ tử lần nữa thuật lại sự việc. Tất cả các bằng chứng đều chỉ ra rằng mọi chuyện đều liên quan đến vị bạch y Tô nữ tử kia.

Tuyệt Âm chiến trường mới yên lặng được một thời gian lại lần nữa phát sinh đại địa chấn.

Rất nhiều bậc tuổi trẻ chí tôn vô cùng tức giận, cùng nhau khởi hành, đòi đi tìm kẻ gọi là bạch y nữ tử. Bọn họ đều muốn đòi lại công đạo cho Nho Thánh học phủ Triệu Tiêu Dao.

Ở lối vào của Tuyệt Âm chiến trường bị rất nhiều tu sĩ trẻ tuổi đứng xếp hàng bên ngoài. Tất cả đều đến để đề phòng người kế thừa ma công trốn thoát.

Nho Thánh học phủ đại sư huynh, tên là Quân Cẩu.

Hắn có dung mạo tuấn lãng, là một nam tử trẻ tuổi, thân hình gầy gò, nhìn tựa như một thư sinh gầy yếu.

Nhưng những người quen biết đều không dám xem thường hắn.

Bởi vì lúc Quân Cẩu mới sinh ra, trên trời rơi xuống ba đạo văn khí, tụ lại trong thân thể của hắn, nhất cử nhất động của hắn đều phát ra văn lực cực lớn.

Vung bút thành núi, đặt bút thành biển, đủ mọi hiện tượng huyền diệu làm cho người ta nhìn trân trối, không nói nên lời.

"Sư đệ chết rồi, là bị người kế thừa ma công ám hại!”

Giờ phút này, ánh mắt của hắn nhìn có vẻ âm trầm, phẫn nộ, cuộn trào sát ý.

"Đại sư huynh, huynh hãy đòi lại công đạo cho Triệu sư huynh! Nếu như không phải bởi vì Tô bạch y nữ tử kia thì Triệu sư huynh cũng sẽ không gặp phải cảnh này.”

Bên cạnh Quân Cẩu, một nữ đệ tử khóc lóc kể lể, rất thương tâm.

Trong lời nói, thể hiện ra hận ý khôn nguôi dành cho Tô Thanh Ca.

"Muội cho rằng Tô cô nương kia nhất định là có dính líu đến người kế thừa ma công!”

"Đại sư huynh, chúng ta tranh thủ thời gian tìm tới nàng. Không chừng có thể thừa cơ điều tra được điều gì. Từ đó sẽ tìm ra được manh mối của Triệu sư huynh.”

"Đúng vậy, đại sư huynh, đến lúc đó nếu như sư môn trách tội, chúng ta cũng có cớ để ăn nói!"

Các đệ tử còn lại cũng nhao nhao mở miệng, thỉnh cầu đại sư huynh Quân Cẩu làm chủ cho việc Triệu Tiêu Dao đã bị ám hại.

Nếu như không có vị đệ tử kia nhắc nhở, bọn họ cũng không nhớ ra chuyện sẽ bị sư môn trách phạt.

Đến nước này, cho dù sự việc có không liên quan đến Tô cô nương kia thì cũng phải bắt nàng lại để thay lời giải thích với sư môn.

"Ta biết chứ. Mối thù của sư đệ chúng ta nhất định phải đưa ra câu trả lời rõ ràng.”

"Cho dù có phải là do người kế thừa ma công gây ra hay không thì việc này cũng chắc chắn có liên quan đến vị bạch y nữ tử kia!”

Trầm mặc một lát, Quân Cẩu không khỏi gật đầu, thần sắc băng lãnh.

Đúng lúc này, một đệ tử của Nho Thánh học phủ đột nhiên đến bẩm báo. Hắn rất kích động, nói: "Đại sư huynh, chúng ta đã có tung tích của bạch y nữ tử kia. Cô ta đang ở ngay chỗ lối vào của Tuyệt Âm chiến trường. Bây giờ đã bị huynh đệ chúng ta cản lại.”

Nghe nói như thế, đám đệ tử không khỏi lộ ra vẻ cừu hận. Một số ít thì thở phào một cái.

"Vậy thì thật là tốt!”

"Chúng ta đi! Xem ra giờ nàng có mọc thêm cánh cũng khó thoát được!”

Quân Cẩu đứng dậy, thần sắc băng lãnh, sát khí ngập trời, đứng dậy dẫn theo một đám đệ tử, tầng tầng lớp lớp nối đuôi nhau. Ai nấy đều muốn đòi lại công đạo cho vị huynh đệ đã chết.

Lúc này, trước một cánh cổng khổng lồ chứa đựng khoảng không gian dao động, rất nhiều thiếu niên anh tuấn tài giỏi hội tụ lại.

Ánh mắt của bọn họ mang theo ý cảnh giác, kiêng kị, dò xét, nhìn về phía một vị bạch y nữ tử ở trước mặt.

Nơi đây chính là cổng ra của Tuyệt Âm chiến trường. Từ đây có thể rời khỏi Tuyệt Âm chiến trường và đi ra ngoại giới.

Nhưng hiện tại, càng ngày càng nhiều tu sĩ chạy đến, tất cả đều vây lấy xung quanh, thật là náo nhiệt.

Có cả rất nhiều tu sĩ ở những ngọn núi xa xôi cũng tìm đến.

Nói rằng việc này đã thu hút sự chú ý của tất cả chúng sinh cũng không thái quá chút nào.

Mục đích thực sự của rất nhiều người kéo tới đây chỉ để xem náo nhiệt.

Bọn họ biết vị nhị sư huynh của Nho Thánh học phủ kia đã bị người kế thừa ma công ám hại. Nghe nói trước mắt, việc này có liên quan đến một vị bạch y nữ tử.

Người ta kể lại rằng nhị sư huynh của Nho Thánh học phủ lúc đuổi theo bạch y nữ tử kia đã biến mất không thấy đâu.

Cho nên, người bị nghi ngờ lớn nhất tất nhiên cũng chính là vị bạch y nữ tử thần bí kia.

Đương nhiên, cũng không có mấy người cho rằng nàng là người kế thừa ma công. Nhiều nhất cũng chỉ cảm thấy nàng cùng người kế thừa ma công có quan hệ gì đó.

Đa phần mọi người đều tò mò muốn biết Nho Thánh học phủ sẽ giải quyết chuyện này như thế nào.

Hết chương 640.
Bạn cần đăng nhập để bình luận