Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1372: Nửa bước tiên cảnh

Chương 1372: Nửa bước tiên cảnh

“Đây là tồn tại nửa bước Tiên cảnh…”

“Bọn hắn muốn đánh vào đây!”

Trên tường thành của Thiên Lộc thành, rất nhiều tồn tại cổ lão sắc mặt trắng bệnh, lộ ra vẻ hoảng sợ.

Cho dù dựa vào thực lực của bọn hắn thì cũng chỉ có thể run rẩy.

Lúc này, không một ai chống đỡ được loại khí tức này, cho dù là đứng cũng đứng không nổi.

Rắng rắc!

Sau đó, thiên địa đã nứt ra, sụp đổ dưới một chưởng, phảng phất như vũ trụ bị phá ra, có hàng tỷ đạo ánh sáng chiếu rọi khắp nơi.

Trước Thiên Lộc thành bộc phát thanh thế ngút trời giống như con sông vỡ đê, hông thủy ngập trời, sau đó sáng lên hàng tỷ đạo ánh sáng.

Tất cả phù văn đều phát sáng, những dấu vết cổ xưa hiện lên phun ra vô cùng vô tận thần hà, vô cùng mờ mịt, giống như có thế bao phủ toàn bộ vũ trụ.

Mênh mông khó lường, toàn bộ dồn vào một chưởng này khiến hắn khẽ run rẩy nhưng vẫn bình ổn hạ xuống dưới.

Trong một chưởng này, tất cả phù văn đều mờ nhạt cùng với sấm sét vang dội, còn có thần quang đen như mực vô tận ngập trời.

Cuối cùng, nơi đây lập tức liền trở nên mơ hồ, rối loạn, quang hoa rực rỡ tới cực điểm, hoàn toàn không thể thấy rõ cảnh vật được nữa.

“Thật là khủng khiếp!”

“Nhưng… may mắn là đã chặn lại được…”

“Nếu không có Thiên Lộc thành thì một khi loại tồn tại này giết tới, chúng ta làm sao mà cản được chứ?”

Trước Thiên Lộc thành kèm theo sự chấn động kinh khủng.

Tất cả mọi người trên tường thành đều đứng yên, sắc mặt trắng bệch, suýt chút nữa thì ngã từ trên xuống, không đứng vững nổi nữa.

Lúc này, tất cả mọi người đều cảm thấy tường thành của Thiên Lộc thành đang run rẩy, một kích đánh vào vừa nãy đã khiến bọn hắn cảm nhận được sức mạnh rất đáng sợ.

Rất nhiều vì sao lơ lửng xung quanh đều nổ tung, trực tiếp hóa thành bột mịn, rất nhiều trật tự quy tắc cũng bị đánh nát.

Lực lượng như vậy thực sự là quá kinh khủng, ngay cả Kẻ thành đạo cũng không có khả năng chống đỡ.

Nhưng ‘coong’ lên một tiếng, e rằng lúc bàn tay khổng lồ này rơi lên trên kết giới của Thiên Lộc thành vẫn sẽ bị vỡ nát, hóa thành một dạng năng lượng kinh khủng như hồng hải đang rít gào, giội rửa toàn bộ đại địa, hư không nổ ra một khe nứt đáng sợ, mặt đất cũng giống như bị lật khiến tất cả tu sĩ và sinh linh trong Thiên Lộc thành thở phảo một hơi, như thể vừa trút được gánh nặng.

Vừa rồi tim của tất cả bọn họ như muốn nhảy ra khỏi cổ họng, chỉ sợ Thiên Lộc thành mà bị công phá thì đến cơ hội chạy trốn bọn hắn cũng sẽ không có.

Dưới sự công phạt của dạng cường giả như thế này, tất cả mọi người đều giống như sâu kiến, chỉ một chưởng cũng đã bị hủy diệt toàn bộ.

“Đáng tiếc. Mặc dù vừa nãy Thập Bát Tổ chỉ thăm dò nhưng rõ ràng là còn cách công phá đại trận của Thiên Lộc thành không ít độ lửa.”

“Xem ra có thể ngăn Tiên cảnh cũng không phải là nói điêu.”

Cố Trường Ca lắc đầu, có chút tiếc hận.

Nếu Thập Bát Tổ có thể công phá Thiên Lộc thành thì hắn cũng không cần lãng phí tâm tư nữa.

Bây giờ xem ra, trong thời gian ngắn mà muốn dựa vào vũ lực công phá Thiên Lộc thành là không thực tế cho nên vẫ chỉ có thể chờ đợi Lâm Vũ hành động.

“Thất bại à? Ngay cả tồn tại tiếp cận lĩnh vực tiên đạo mà cũng khó có thể công phá được.”

“Đúng là mai rùa đen, khó công phá tới như vậy sao?”

Tất cả mọi người ở thượng giới nhìn cảnh tượng này, trong lòng cũng thoáng thất vọng.

Cũng không phải là vị lão tổ Cố gia kia không cường đại mà là vì kết giới này của Thiên Lộc thành quá quỷ dị xảo trá.

“Nghe nói vị Thiên Lộc thành kia là hảo hữu chí giao của người lấy trộm giới khí vận của ta. Bây giờ xem ra chắc là còn một tông sư vị trận pháp.”

Trong đại quân thượng giới, rất nhiều tồn tại cổ lão than nhẹ, lông mày khẽ nhăn.

Nếu đại trận này dễ phá như vậy thì Thiên Lộc thành cũng không đau khổ chèo chống lâu như thế.

Ầm!

Sau đó, bên cạnh thiên địa lại vọt lên một năng lượng mênh mông, giống như là vương dương vô cùng vô tận, ở nơi đó sôi trào mãnh liệt, sương mù ngập trời tản đi.

Lão tổ Cố gia vừa mới xuất thủ thì lập tức lùi lại, cũng không ra tay thăm dò nữa.

Vừa nãy hắn đã thăm dò ra chỗ cực hạn trên đại trận của Thiên Lộc thành, biết được đại trận của Thiên Lộc thành bây giờ cũng không phải không thể công phá, cho nên dứt khoát lui lại chứ cũng không ở lại lâu.

Trong lúc nhất thời, uy áp kinh khủng bao phủ toàn bộ thiên địa áp chế nguyên thần của tất cả mọi đều phải nổ tung, bây giờ khí tức đó lại tán đi nhanh chóng như thủy triều.

Tát cả mọi người ở Bát Hoang thập vực nhìn thấy tình cảnh này, rốt cuộc gương mặt vốn bị bao phủ bởi khói mù cũng lộ ra nụ cười.

Bọn hắn có loại cảm giác sống sót sau tai kiếp, vừa rồi vẫn luôn lo lắng Thiên Lộc thành bị công phá, bây giờ hết thảy đã hóa thành tro bụi.

“Đừng vui mừng vội, vừa nãy chỉ là thượng giới thăm dò mà thôi.”

Thế nhưng có một vài lão giả vẫn rất tỉnh táo, cũng không lạc quan.

Bọn hắn biết được hiện nay thượng giới chắc chắn có không ít nhân vật sánh ngang với tồn tại kia.

Nếu nhân vật như vậy mà nhiều thêm mấy tôn thì sớm muộn gì Thiên Lộc thành cũng sẽ bị phá.

Hiện tại, mặc dù thoạt nhìn các thế lực đạo thống của thượng giới rất đáng sợ nhưng bọn hắn cũng biết đây chỉ là một góc của núi băng mà thôi.

So với tình cảnh thượng giới toàn lực đánh tới còn kém rất xa.

Nếu thượng giới xuất ra toàn bộ lực lượng, e rằng lúc đó toàn bộ Thiên Lộc thành sẽ hóa thành tro tàn chỉ trong một khoảnh khắc.

“Bất kể nói như thế nào thì hôm nay cũng tạm thời ngăn cản được.”

Ánh mắt của rất nhiều lão giả mang theo dị sắc, liếc mắt nhìn nhau tính toán.

Sau đó, thân ảnh của bọn hắn biến mất khỏi tường thành, trở về nơi đóng quân của tộc đàn sau lưng, hôm nay bên trong thành còn có tin đồn có Chí cường giả dự định bỏ thành mà chạy.

Tin tức như vậy, tất nhiên không có lửa thì làm sao có khói.

Có một vài thế lực tộc đàn cũng đã lấy được tin tức những tồn tại có bối phận cổ lão ở trong tộc bảo bọn hắn triệu tập tộc nhân.

Trong khoảng thời gian này tốt nhất là đừng va chạm với thượng giới.

Chuyện hôm nay tới quá bất ngờ mà kết thúc cũng bất ngờ nhưng lại khiến trong lòng bọn họ thận trọng hơn, cảm thấy nếu cứ tiếp tục kéo dài thì không chừng Thiên Lộc thành cũng sẽ bị công phá.

Đến lúc đó thì làm gì cũng không kịp nữa rồi.

Hết chương 1372.
Bạn cần đăng nhập để bình luận