Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1714: Thế cục kinh khủng

Chương 1714: Thế cục kinh khủng

Trong lòng Du Phi Nhã có chút nghiêm nghị, làm lơ với tất cả âm thanh xì xào ở xung quanh.

Nàng nhìn lướt qua cảnh tượng khủng bố ở phía dưới, cảm giác trong lòng vẫn còn sợ hãi. Đây chính là quá trình tịch diệt sụp đổ của một phương đại thế giới cổ lão, giống như một hắc động khủng bố lan tràn ra, thôn phệ hết thảy.

Tất cả sinh linh và tu sĩ đều bị chôn vùi ở trong đó.

Cho dù là hung thú viễn cổ sinh sống trong biển sâu thì cũng chỉ có thể hét thảm một tiếng không cam lòng rồi bị hư không loạn lưu nuốt chửng.

Loại sức mạnh hùng vĩ thuộc về thế giới kia ầm ầm nghiền ép xuống, ngay cả ngôi sao cũng trở nên nhỏ bé yếu ớt chứ nói chi là sinh linh.

“Chỉ hy vọng đến lúc đó hắn có thể hết lòng tuân thủ hứa hẹn, buông tha cho chúng ta. Tuy nhiên tất cả mọi người đều không thể còn sống mà rời đi.”

Du Phi Nhã khẽ thở dài trong lòng.

Nàng cũng không tin Cố Trường Ca có thể buông tha cho bọn hắn nhưng nghe theo mệnh lệnh của Cố Trường Ca lại là con đường sống sót duy nhất.

“Nơi lão Hoàng tổ bị vây khốn hẳn là ở phía trước, đến lúc đó mong rằng chư vị hợp lực ra tay.”

Rất nhanh sau đó, Du Phi Nhã chỉnh đốn lại tâm tình, khôi phục bình tĩnh, nói với cường giả của các tộc ở sau lưng.

Phía trước chính là khu vực trung tâm của Kiếm Huyền đại thế giới, cũng là khu vực duy nhất chưa sụp đổ.

Vô số tu sĩ và sinh linh tựa như lo lắng đến điên rồi, lũ lượt lao tới nơi đó định tìm kiếm một chút hy vọng sống.

Du Phi Nhã dựa theo an bài của Cố Trường Ca dẫn đại quân của các thế lực đạo thống tới đây.

Trong nội tâm nàng đã sớm ngờ tới, nàng dự cảm được sau đó sẽ xảy ra chuyện gì cho nên có cảm giác trái tim đập nhanh vì sợ hãi.

Nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì nàng hoàn toàn không dám tin tưởng, người có thủ đoạn tàn nhẫn như vậy lại là lãnh tụ thế hệ trẻ tuổi của thượng giới, là người mà vô số tuổi trẻ thiên kiêu sùng kính.

Ngay tại lúc đó, trong một tòa cung điện to cao rộng lớn ở khu vực trung tâm của Kiếm Huyền đại thế giới.

Dịch Kiếm Tiên được thả về, đám người Tuyết Kiếm Tiên cũng đang thương nghị với những cường giả còn sót lại.

Bên trong tòa cung điện này có Chú Kiếm đài sừng sững, xung quanh được xây bởi đủ loại Ngũ Thải Tế Thạch phát ra quang hoa mờ ảo.

Từ nơi sâu hiện ra một con đường, tựa hồ đang dẫn tới một nơi nào đó.

“Xem ra những Lục Địa Kiếm Tiên khác đang bị giam ở nơi đó, đi theo con đường tắt này liền có thể tìm được bọn hắn.” Một vị Lục Địa Kiếm Tiên có chút phấn chấn nói.

Mấy người Dịch Kiếm Tiên nghe vậy thì cũng gật đầu một cái, thở phào một hơi, xem ra ông trời cũng không tuyệt đường người.

Trong không gian được thôi diễn ra ở phía trước, bọn hắn đã chuẩn bị xong từ sớm cho nên sau khi tìm được đường đi, đại quân hùng vĩ ở bên ngoài cung điện liền đuổi tới, đi theo tất cả mọi người đánh vào nơi đó.

Đây gần như là lực lượng cường đại nhất mà Kiếm Huyền đại thế giới có khả năng tập kết.

Tất cả mọi người đều ôm quyết tâm quyết chiến sinh tử với Thiên Đạo ý chí.

“Lúc đó, từ Cổ Huyền di chỉ nhìn ra xa thì thấy được Cố công tử một lần rồi không thấy hắn đâu nữa.”

“Xem ra hắn đã trở về thượng giới rồi, có lẽ sau này cũng sẽ không gặp lại.”

Bên trong đại quân, Tuyên Điệp công chúa và A Thanh ngóng về nơi xa xăm trong bầu trời sụp đổ tan tành, không nhịn được khẽ thở dài, giống như mang theo sự tiếc nuối.

Ba ngày trước, một vị lão Hoàng tổ đã ẩn cư rất lâu của Nam Minh hoàng triều cũng bị bắt đi.

Trước đó, bọn hắn căn bản không biết Nam Minh hoàng triều vẫn còn một vị lão Hoàng tổ đã bước vào cảnh giới Lục Địa Kiếm Tiên.

Cho nên đối với công cuộc cứu viện lão Hoàng tổ lần này, Nam Minh hoàng triều cơ hồ đã bỏ ra toàn bộ sức mạnh, ngay cả công chúa nàng cũng không thể may mắn thoát khỏi.

“Chắc hẳn rất nhiều Lục Địa Kiếm Tiên mà chúng ta muốn cứu viện lần này đều thập tử vô sinh, có lẽ lần gặp nhau ở Cổ Huyền di chỉ kia chính là lần cuối cùng.”

Có thiếu nữ nào không mộng mơ chứ?

Tất nhiên nàng cũng không ngoại lệ.

Chỉ là cảm xúc ngưỡng mộ này vẫn chưa từng hiển lộ ra, nàng cũng hiểu đây là chuyện không thể.

Đối với Cố Trường Ca mà nói thì những hành động trước đây cũng chỉ là động lòng trắc ẩn mà thôi.

Hai người căn bản không phải là người trong cùng một thế giới, nếu không có lần ngẫu nhiên kia thì hai người cũng không gặp được nhau.

Tu tu!

Tiến kèn cổ lão vang lên, cảm xúc của tất cả mọi người lập tức dâng trào, sĩ khí phấn chấn.

Đại quân của Kiếm Huyền đại thế giới tập kết mở ra một còn đường, bắt đầu đi từ con đường nhỏ kia, muốn nghĩ cách cứu viện Lục Địa Kiếm Tiên bị Thiên Đạo ý chí bắt giữ.

Đám người Dịch Kiếm Tiên và Tuyết Kiếm Tiên đứng mũi chịu sào, đi ở phía trước mở đường.

Đây mà một cỗ thực lực kinh khủng không thể khinh thường, thiên khung cũng đang run sợ. Đại quân mênh mông che khuất bầu trời, bao phủ hết thảy.

Số lượng không tới vạn ức nhưng ngàn ức thì chắc chắn có.

“Giết!”

Tiếng rống giận dữ vô cùng vô tận từ xa truyền đến, ẩn chứa sát khí vô tận, tựa như xuyên qua cổ kim mà lao tới.

Rốt cuộc đại quân cuồn cuộn cũng tới được nơi đây, phá vỡ toàn bộ cảnh tượng, nhìn thấy bóng tối sâu thẳm ở nơi đây.

Từng tòa Hắc Ám Lao Lung lít nha lít nhít lơ lửng, quy tắc và trật tự xen lẫn vào nhau, vây khốn tất cả các Lục Địa Kiếm Tiên bị bắt tới.

Xung quanh mảnh không gian này, rất nhiều Hắc Ám thần hỏa đang thiêu đốt vô cùng đáng sợ, muốn luyện hóa tất cả các thân ảnh bên trong lồng giam.

“Cái gì?”

Tất cả mọi người đều bị dọa cho ngây người ngay tại chỗ, khó mà tin được hết thảy những gì trước mắt.

Đám người Tuyết Kiếm Tiên và Dịch Kiếm Tiên sắc mặt trắng bệch, toàn thân tràn ngập hàn khí lạnh run, cảm giác bản thân sắp lọt vào một thế cục kinh khủng.

Hết chương 1714.
Bạn cần đăng nhập để bình luận