Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1431: Khí vận chi tử xúc động

Chương 1431: Khí vận chi tử xúc động

"Chư vị yên tâm, Cố mỗ đã mời tất cả các tộc trên Bát Hoang thập vực đến đây để thảo luận đại sự thì chắc chắn sẽ không động thủ với các vị vào thời điểm này."

"Chẳng lẽ ngay cả việc nhỏ như ngồi xuống mà các vị cũng không tin tưởng ta?"

Thấy một màn như thế thì Cố Trường Ca chỉ cười nhạt, hắn biết mọi người đang kiêng kỵ điều gì.

Thực ra vào lúc tất cả mọi người đồng tham gia trận Hồng Môn Yến này thì mục đích của Cố Trường Ca đã thành.

Đại Sơn Chủ, Tiêu Dương cùng các Đại Chiến Thần nhất tộc kia mới là mục tiêu thật sự của hắn.

Hơn nữa Kỷ Nguyên Thụ đã nằm trong tay hắn, chuyện này trên thượng giới cũng không có bao nhiêu người biết.

Cho nên diệt các đại tộc này cũng không có tác dụng gì quá lớn, chẳng bằng bắt bọn hắn phục vụ bản thân.

Đối với Cố Trường Ca thì bọn hắn còn sống có giá trị hơn khi bọn hắn chết đi.

Còn về lợi ích của các đạo thống, đại giáo thượng giới mà việc này ảnh hưởng à? Có liên quan gì đến hắn đâu.

"Hy vọng ngươi giữ lời."

Mặc dù Đại Sơn Chủ đã mù nhưng tất cả những gì phát sinh ở đây hắn đều biết.

Sau khi nói thì hắn chọn một cái ghế rồi ngồi xuống, không lo lắng gì cả.

Thấy Đại Sơn Chủ đã ngồi thì tất cả mọi người đều thở phào một cái, tất cả đều tìm ghế để ngồi, muốn xem Cố Trường Ca quyết định ra sao.

"Cố Trường Ca, ta muốn gặp sư tôn cùng tỷ tỷ của ta."

Đúng lúc này có một thanh âm vang lên trong thần điện yên tĩnh.

Tiêu Dương đứng lên, nhìn chằm chằm Cố Trường Ca, ánh mắt đỏ lên, nắm chặt nắm đấm, gằn từng chữ một.

Sau khi thanh âm này vang lên thì cả Thiên Lộc Thần Điện cũng yên tĩnh lại.

Rất nhiều lãnh tụ các tộc đang chuẩn bị ngồi xuống đều không nghĩ rằng bây giờ lại có một người đứng ra, lại còn nói những lời như thế với Cố Trường Ca.

Việc này khiến bọn hắn chấn đống, tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía Tiêu Dương.

Ngay cả Đại Sơn Chủ đứng kế Tiêu Dương cũng nhíu mày lại, thấy rằng hắn có vẻ hơi gấp gáp.

"Thì ra là hắn, tên đệ tử kia của Cửu Đại Sơn, nghe nói hắn chính là đệ tử quang môn của Nhị Sơn Chủ, còn tên nam tử kim bào kế bên chính là Đạo Tử của Cửu Đại Sơn, Cổ Vô Địch."

"Chẳng lẽ hắn muốn chết sao? Bây giờ lại dám nói những lời như thế."

Sau đó cũng có người nhận ra thân phận của Tiêu Dương, hiểu ra.

Nhưng nhiều người khác thì lại lo rằng hành động này của Tiêu Dương sẽ khiến Cố Trường Ca bất mãn.

Hiện nay tất cả mọi người đều như một đám châu chấu buộc chung một sợi dây, nếu chỉ vì tên Tiêu Dương này mà ảnh hưởng xấu đến đại cục thì dù hắn có thân phận ra sao chắc chắn người ở đây không ai có thể tha cho hắn.

"Muốn gặp sư tôn với tỷ tỷ của ngươi sao? Cũng được, cũng qua cơ hội này ta cho chư vị thấy được thành ý của Cố mỗ."

Cố Trường Ca nghe thế cũng không thèm để ý, chỉ cười nhạt rồi nói.

Hắn vừa dứt lời thì bỗng có mấy bóng người đi từ bên ngoài vào.

Tất cả mọi người đều quay sang nhìn, ai nấy đều giật mình.

Người đi đầu chính là Nhị Sơn Chủ của Cửu Đại Sơn, biểu lộ của hắn lúc này khá là phức tạp, mặc dù không bị tra tấn giày vò gì nhưng tu vi pháp lực bị phong cấm hoàn toàn, không thể vận dụng.

Sau lưng Nhị Sơn Chủ chính là Lạc Doanh.

Còn Lạc Phong thì Cố Trường Ca không cho hắn xuất hiện vào thời điểm này.

Thấy một màn như thế thì tất cả đều chấn kinh, sau đó đánh giá Nhị Sơn Chủ cùng Lạc Doanh một cách tỉ mỉ, khi không phát hiện cả hai có tổn thương gì thì bọn hắn có hơi nghi ngờ, nhưng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Nếu như thế thì có vẻ Cố Trường Ca đã có thành ý, không có ý định thương tổn tới con tin.

Đều này khiến tất cả mọi người đều bắt đầu có hy vọng.

Có vẻ trận Hồng Môn Yến này không giống trong tưởng tượng của bọn họ lắm, ít nhất là còn có cơ hội.

Nếu như không phải Cố Trường Ca đang mưu tính gì đó khác thì có vẻ chủ đích thực sự của hắn là thảo luận minh ước hoà bình.

"Sư tôn..... Tỷ tỷ...."

Sau khi thấy Nhị Sơn Chủ cùng Lạc Doanh thì mắt Tiêu Dương liền đỏ lên, giọng nói cũng run run, dù trước kia hắn chưa từng gặp qua Lạc Doanh.

Nhưng chỉ bằng vào trực giác thì hắn đã nhận ra người trước mặt chính là máu mủ ruột thịt với mình, cảm giác máu mủ tình thâm không thể nào là giả được.

"Tiêu Dương...."

Nhị Sơn Chủ không nghĩ tới bản thân sẽ có một ngày gặp lại được đồ đệ của mình, sắc mặt càng phức tạp hơn, có chút vui mừng, nhưng đa số là bất đắc dĩ cùng thương tiếc.

Hắn có thể thấy được Tiêu Dương đã thành thục hơn rất nhiều, không còn nôn nóng như trước nữa.

"Ngươi chính là đệ đệ của...." Lạc Doanh nhìn chằm chặp Tiêu Dương, cả người nàng run lên, lời nói cũng run rẩy, hốc mắt ửng đỏ.

Nếu không có gì ngoài ý muốn thì Tiêu Dương chính là thân nhân duy nhất còn sót lại của nàng.

Cố Trường Ca mỉm cười, nói, "Cố mỗ nói là sẽ giữ lời, nếu lần minh ước này hoàn thành một cách thuận lợi, ta sẽ thả bọn hắn ra, được chứ?"

Nhưng hắn không cho cơ hội những người này ôn lại chuyện cũ, khoát tay áo một cái, thuộc hạ của hắn áp giải Lạc Doanh cung Nhị Sơn Chủ đi một cách nhanh chóng.

Tất cả mọi người trong Thần Điện khi thấy cảnh này đều không dám ngăn cản.

Tiêu Dương thì khác, hai mắt hắn đỏ lên, hận ý khó nén, trên người bắt đầu có phù văn xanh nhạt cuộn trào, khí tức đang bắt đầu diễn biến theo một hướng không xác định.

"Cố Trường Ca, ngươi thả sư tôn cùng tỷ tỷ ta ra nhanh lên."

Hắn nói một cách nghiến răng nghiến lợi, cả người như một con hung thú đang nổi giận.

"Tiêu Dương, ngậm miệng." Đại Sơn Chủ thấy thế thì nhíu mày, quát to một tiếng.

Những người còn lại của Bát Hoang thập vực cũng thế, ai cũng bất mãn với Tiêu Dương.

Nếu không phải là do Đại Sơn Chủ thì bọn hắn đã ra tay bắt Tiêu Dương ngậm miệng từ lâu rồi, tất cả người ở đây đều là đại nhân vật cầm quyền ở Bát Hoang thập vực, bọn hắn còn chưa lên tiếng thì hắn đã là gì?

Hết chương 1431.
Bạn cần đăng nhập để bình luận