Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2813. Thải Vân tiên tử

Chương trước Chương sau
Thông báo
Truyện viptruyenfull.com đã đổi địa chỉ thành https:viptruyenfull.com. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!
“Ta nói rồi mà, dựa vào thân phận của Vân Xuyên huynh thì sao có thể tự mình tiếp đón Cố huynh như vậy.”
“Thì ra là do nguyên nhân này.”
“Thải Vân nô gia tham kiến Cố công tử.”
Một nữ tử mặc quần áo sặc sỡ với dung nhan kiều mị động lòng người cũng hé miệng cười, nàng nhìn về phía Cố Trường Ca, trong mắt lưu chuyển sóng nước, dường như có ánh sáng khác thường.
Nàng là Thải Vân tiên tử mà Tử Vân Xuyên nhắc tới, một trong những đệ tử mạnh nhất đương đại của Thiên Hương đạo tràng, hơn nữa còn có giao tình rất sâu với Tử Vân Xuyên.
Đám người Bồ Đề Nữ của Quang Minh tự, Minh Anh đạo nhân của Ngọc Hư Điện cũng đều vô cùng thán phục Cố Trường Ca.
Tử Vân Xuyên là người tâm cao khí ngạo như thế, cho dù là bọn họ thì cũng chưa chắn sẽ lọt vào mắt xanh của hắn.
Thế mà bây giờ hắn lại tôn sùng Cố Trường Ca như vậy, còn giải thích chuyện hắn gặp phải khe nứt không gian, sau đó được Cố Trường Ca ra tay cứu giúp.
Điều này làm cho tất cả mọi người ở đây đều cảm thấy vô cùng thán phục và chấn động.
Tuy nhiên móc nối tất cả mọi chuyện mà Tử Vân Xuyên vừa nói xong, khả năng cao Cố Trường Ca đến từ cấm kỵ quỷ dị chi địa kia, vậy cũng không bất ngờ cho lắm.
Dù sao đối mặt với người đi ra từ nơi đó, cho dù trưởng bối sư môn phía sau bọn họ có mặt tại đây thì đều không dám lơ là.
“Đúng vậy, may mà Cố huynh trượng nghĩa ra tay, bằng không chưa chắc các ngươi có thể nhìn thấy được ta. Thực lực của Cố huynh sâu không lường được, toàn bộ Hi Nguyên văn minh hiện giờ e rằng không tìm được đồng bối có thể giao thủ với Cố huynh, cho dù là ở trong những tộc quần ẩn thế cổ xưa nhất cũng tìm không nổi.”
“Lần này Vạn Tàng bí cảnh mở ra chắc chẳn còn phải dựa vào Cố huynh rồi.” Tử Vân Xuyên cười nói.
Hắn cố ý nói như vậy cũng là cố ý để cho mọi người biết, quan hệ giữa hắn và Cố Trường Ca rất thân thiết. Điều này đối với hắn mà nói có rất nhiều chỗ tốt.
“Tử huynh nói đùa, người tài còn có người tài hơn, núi cao còn có núi cao hơn, Hi Nguyên văn minh ngọa hổ tàng long, tại hạ không dám kiêu ngạo như thế.”
Cố Trường Ca nghe vậy cười nhạt, kế đó nhẹ nhàng buông chén rượu.
Thải Vân tiên tử ở bên cạnh thấy thế mím môi cười, sau đó rất tự nhiên đứng dậy, xắn ống tay áo nâng chén rượu lên, nàng bước đi uyển chuyển rót đầy rượu cho hắn.
“Cố công tử đừng quá khiêm tốn, có lẽ nô gia còn không đỡ được một chưởng của ngươi, hơn nữa Vân Xuyên huynh đã nói như vậy rồi, đến lúc đó ở Vạn Tàng bí phải chúng ta phải nương nhờ Cố công tử nhiều hơn.”
Thải Vân tiên tử chậm rãi tới gần Cố Trường Ca, ngón tay thuần khiết nắm lấy bầu rượu, nhìn có loại cảm giác mê hoặc người khác.
Trên người Thải Vân tiên tử mang theo một cỗ hương hoa nồng đậm, cơ mà không gay mũi cho lắm, ngược lại có chút thấm vào ruột gan. Đám người Tử Vân Xuyên, Triệu Thiên Phàm thấy cảnh tượng này đều có chút thầm mắng.
Bọn họ cực kỳ quen thuộc với Thải Vân tiên tử, nhưng cho tới bây giờ còn chưa từng thấy nàng chủ động như vậy, mới lần đầu tiên gặp mặt đã tự mình rót rượu cho người ta rồi.
Thải Vân tiên tử chính là nữ nhi của một vị đại nhân vật ở Thiên Hương đạo tràng, hơn nữa còn có địa vị rất cao, hoàn toàn không cần luyện tâm hồng trần.
Nữ tử như nàng tuy rằng nhìn như kiều mị, song rất biết chờ giá cao, hiểu được giá trị bản thân ở chỗ nào. Cho nên, đối với sự theo đuổi của rất nhiều thiên kiêu tuấn kiệt đồng trăng lứa, nàng đều không để ở trong lòng, như gió nhẹ nhàng lướt qua, sẽ không để lại bất kỳ màu sắc nào.
Mà Bồ Đề Nữ ở bên cạnh, Minh Anh đạo nhân cũng đều hiểu rõ, Thải Vân tiên tử đang định làm thân với Cố Trường Ca.
Nàng tu luyện một loại bí thuật cổ xưa, có thể nhìn thấy rất nhiều khí tức mà người thường không nhìn thấy, bao gồm vận đạo, tu vi, khí tượng nọ kia, từ đó dự đoán ra giá trị của một người.
Ngay cả nàng cũng tỏ thái độ như vậy, đủ để nói rõ những gì mà Tử Vân Xuyên nói hoàn toàn không phải lời sáo rỗng.
E rằng lai lịch và thực lực của vị công tử áo trắng thần bí trước mắt này còn ác chiến hơn cả những gì Tử Vân Xuyên mới nói.
Bằng không làm sao đáng để Thải Vân tiên tử nói chuyện và tỏ thái độ như thế chứ?
Cố Trường Ca nhẹ nhàng nâng chén rượu lên, khẽ khàng lắc lư, mùi rượu đậm đặc lan tràn mang theo một mùi hoa hơi kỳ dị.
Tất nhiên hắn hiểu được tâm tư của Thải Vân tiên tử trước mắt đây, cơ mà hắn chỉ tùy ý mỉm cười, chứ vẫn chưa tiếp lời.
Vừa nãy hắn theo lời mời của Tử Vân Xuyên đến đây dự tiệc, thế nên mới tiếp xúc với mấy người này, song đối với Cố Trường Ca mà nói, người như vậy,đảo mắt lại là hắn có thể sẽ quên, ngay cả nhớ kỹ còn không có khả năng.
Đối với việc rõ ràng Cố Trường Ca không muốn tiếp xúc quá nhiều với mình.
Thải Vân tiên tử tỏ vẻ không thèm để ý, trong đôi mắt đẹp của nàng vẫn lưu chuyển tia sáng như trước, thay đổi vị trí của mình để càng gần gũi hơn với Cố Trường Ca.
Hết chương 2813.
Bạn cần đăng nhập để bình luận