Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1525: Tặng dược vật

Chương 1525: Tặng dược vật

Cố Trường Ca lúc này đang ngồi trên thủ vị, nụ cười treo trên mặt, đánh giá Tiểu Chiến Tiên một lúc rồi nói.

"Ra là thế, xem ra thương thế của Chiến Tiên huynh cũng không nhẹ."

"Người đâu, đi lấy vài cọng Huyết Linh Chi tươi trăm vạn năm đến đây, có thứ này thì dù là cường giả Chí Tôn bị thương nặng cũng có thể khôi phục như bình thường một cách nhanh chóng."

"Ngày mai phải tiến vào Côn Sơn rồi, nếu huynh còn bị thương thì sẽ có ảnh hưởng không nhỏ đâu."

"Thời điểm này không thể trì hoãn thêm nữa."

"Chiến Tiên huynh thấy đúng hay không?"

Huyết Linh Chi tươi trăm vạn năm, đây chính là chí bảo vô giá, tu sĩ bình thường khó mà nhìn thấy.

Nếu nó xuất hiện trong phòng đấu giá thì sẽ có một tràng gió tanh mưa máu nổi lên.

Cho dù Chí Tôn cũng phải chuẩn bị sẵn trước, phòng hờ bất kỳ tình huống nào.

Vào thời điểm then chốt thứ đó có thể cứu mình một mạng.

Thấy Cố Trường Ca lấy vài cọng Huyết Linh Chi tươi trăm vạn năm ra mà không chút chần chừ nào.

Sắc mặt của tất cả đều thay đổi, thất kinh vô cùng, sau đó thở dài một tiếng.

Thấy thái độ của Cố Trường Ca kiên quyết như thế thì một hồi bọn hắn cũng không dám cự tuyệt.

Bọn hắn cũng không ngốc, vừa nhìn liền đã thấy Tiểu Chiến Tiên không muốn tham gia nên mới giả bộ rằng bản thân bị thương rất nặng, không thể hồi phục kịp thời, nên không vào Côn Sơn.

Đường đường là truyền nhân của Chiến Tiên Phủ lại thiếu dược vật chữa thương sao? Đùa.

Đáng tiếc Cố Trường Ca cũng nhìn ra mục đích của Tiểu Chiến Tiên, không những không để ý mà hắn còn sai người đưa thuốc nữa.

Còn nói rằng để không trì hoãn việc tiến vào Côn Sơn ngày mai.

Thế thì Tiểu Chiến Tiên còn có thể cự tuyệt được nữa sao?

Nghĩ đến đây thì lòng của tất cả mọi người đều trùng xuống, giống như thỏ tử hồ bi ( thỏ chết thì cáo cũng buồn, nhìn cảnh ngộ của người khác mà nghĩ đến mình ).

Đám người An Hi cũng cảm thấy biệt khuất cùng phẫn nộ, nhưng vào thời điểm này thì không thể phát tác, chỉ có thể nhẫn nhịn.

"Đa tạ Trường Ca thiếu chủ đã quan tâm, tại hạ thực sự vô cùng cảm kích."

"Vào thời điểm này thật sự không thể trì hoãn được nữa."

Sắc mặt Tiểu Chiến Tiên cũng khẽ biến, bàn tay nắm chặt lại, trong lòng phẫn nộ vô cùng.

Nhưng hắn không phải người thường, chốc lát đã khôi phục tự nhiên, thể hiện rằng bản thân cảm kích không thôi.

"Chiến Tiên huynh đừng khách khí như thế, ta và ngươi đều là thế hệ trẻ, thấy ngươi xảy ra chuyện thì trong lòng ta cũng có lo lắng."

"Bên trong Côn Sơn nguy hiểm trùng trùng, nếu thương thế của ngươi hồi phục thì việc cứu viện tiền bối Cơ Thánh Sơ cũng chắc chắn hơn được phần nào."

"Đến lúc đó ngươi có thể là ân nhân của tất cả mọi người trên thượng giới nữa."

Sắc mặt Cố Trường Ca vẫn ôn nhuận như ngọc, sau đó đưa tay ra hiệu tất cả ngồi xuống.

Trên bữa tiệc lúc này đã có rất nhiều thị nữ trẻ tuổi xinh đẹp đem trái cây, linh tửu, thịt hung thú bày biện lên bàn, hào quang toả ra khắp nơi.

Rất nhiều tuổi trẻ chí tôn sau khi ngồi xuống thì có suy nghĩ vô cùng phức tạp, tự biết rằng rất khó cự tuyệt chuyện mai tiến vào Côn Sơn.

Kim Thiền Phật Tử niệm phật hiệu, ngẩng đầu nhìn lên Cố Trường Ca đang ngồi trên thủ vị, nghĩ đến việc tại Táng Ma Uyên, Cố Trường Ca tính toán hắn cùng cả Phật Sơn ra sao.

Nếu lần này tiến vào Côn Sơn một cách tuỳ ý thì khó mà thoát khỏi tính toán của Cố Trường Ca.

Hắn phải chuẩn bị trước, tránh xảy ra ngoài ý muốn, chết thảm trong đó.

Lục Quan Vương cùng Thiên Yêu Quân Chủ cũng đang nghĩ kế sách, đang cố gắng để nghĩ biện pháp giữ được tính mạng trong Côn Sơn.

Chắc chắn là không thể cự tuyệt được rồi, vậy chỉ có thể đi một bước nhìn một bước thôi.

May là cường giả phía sau bọn hắn cũng không ít, đến lúc vào Côn Sơn mang nhiều người vào một tý, tránh những trường hợp ngoài ý muốn.

Giờ có rất nhiều Tuổi trẻ chí tôn cũng mang ý nghĩ đó.

Tiến vào Côn Sơn là việc không thể tránh khỏi, vậy thì chỉ có thể nghĩ biện pháp để bản thân không bị nguy hiểm tính mạng là được.

"Nhân Tổ tiền bối Cơ Thánh Sơ đã từng che chở cho thượng giới ta, trông nom các thế lực đạo thống, bây giờ hắn bị vây hãm ở Côn Sơn, chúng ta đương nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn được...."

"Nếu Cơ Thánh Sơ tiền bối có thể thoát ra thì đương nhiên sẽ giải quyết được tai hoạ Tiên Âm Thiên bây giờ, là một chuyện vô cùng có lợi đối với thượng giới."

"Bây giờ tại hạ xin thay mặt Cơ Thánh Sơ tiền bối cảm ơn sự viện trợ của chư vị đạo huynh ơ đây."

Cố Trường Ca ngồi trên thủ vị, liếc sơ đám người Ngưu Điền, Giang Thần đang yên lặng uống rượu, không nói lời nào, sau đó hắn đi xuống chầm chậm, nâng chén mỉm cười.

Thấy thế đám người cũng vội vàng giơ rượu lên, không dám thất lễ.

"Lòng Trường Ca thiếu chủ mang đại nghĩa, trí tuệ bao la, vì cứu viện tiền bối Cơ Thánh Sơ mà không từ cực khổ, quả thật là may mắn cho thượng giới ta."

"Huống chi đây cũng là một việc nên làm, khi xưa nhận Cơ Thánh Sơ tiền bối chiếu cố, giờ đây hắn bị nhốt trong Côn Sơn thì chúng ta càng không thể khoanh tay đứng nhìn được."

Không ít Tuổi trẻ chí tôn vội vàng mở miệng, trong lời nói tràn đây chân thành, khâm phục vô cùng.

Dù cho đám người Thiên Yêu Quân Chủ vẫn đang biệt khuất cũng không dám nói gì nhiều.

Việc đã đến nước này thì bọn hắn cũng không dám cự tuyệt.

"Đa tạ chư vị đạo huynh để ý việc cứu viện tiên tổ của tộc ta như thế, Nghiêu Tinh cùng Sơ Nguyệt cảm kích vô cùng."

Hai huynh muội Cơ Nghiêu Tinh cùng Cơ Sơ Nguyệt vẫn cố gắng nở nụ cười, biểu thị cảm tạ với đám thiên kiêu kia.

Lúc này không ít nhân tài cũng chú ý đến vị tiểu công chúa của Cơ Gia này, quả thật nàng trổ mã yêu kiều, không một chút tỳ vết, vô cùng động lòng người.

Ngày thường ít gặp nên nhiều người không thể nhìn ra việc đó.

Giang Thần lúc này cũng nhìn về phía Cơ Sơ Nguyệt trong trang phục lộng lẫy, có chút thất thần, hơn nửa ngày mới có thể hồi phục.

Hắn quen Cơ Sơ Nguyệt từ khi cả hai còn rèn luyện tại gần Côn Sơn.

Cơ Gia có thể phát hiện việc tổ tiên của bọn hắn bị nhốt trong đó cũng có thể nói là nhờ hắn.

Thế nhưng chuyện này Cơ Gia lại không tiết lộ ra ngoài dù chỉ một chữ.

Hết chương 1525.
Bạn cần đăng nhập để bình luận