Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2608: Bởi vì ta nhìn không thấu

Chương 2608: Bởi vì ta nhìn không thấu

Cố Trường Ca có hơi khó hiểu với ý định nhận đồ đệ của Trọc Ô trưởng lão của Trọc tộc kia. Chẳng qua sau khi suy đoán một hồi, hắn phát hiện chuyện này có nhiều chỗ thú vị hơn những gì hắn tưởng tượng. Trong đại điển thu đồ của Trọc Ô trưởng lão chắc hẳn sẽ xảy ra một vài chuyện ngoài ý muốn.

“Hình như có người bên Hồn tộc có ý định nhìn trộm bên này, ngươi đi dạy dỗ bọn hắn một bài học đi.” Sau khi Linh Hoàng dẫn Mặc Đồng rời đi, Cố Trường Ca lại ngẫm nghĩ một lúc, ánh mắt thoáng nhìn về hướng một nơi nào đó thuộc Cổ Phong cổ thành, sau đó gọi Bạch Cốt Tổ Vương đến.

Loại chuyện thế này hắn không muốn đích thân ra tay. Thực lực của Bạch Cốt Tổ Vương hoàn toàn đủ để san bằng mọi thứ nơi đó.

Lần này cường giả Hồn tộc chạy đến Trọc tộc chắc chắn là vì đã nhận ra có chỗ nào đó không đúng, nên muốn thương lượng với Trọc Phong Tà.

Tư tưởng nội bộ Trọc tộc không đồng nhất, lúc này Trọc Phong Tà cũng chỉ có thể dồn hy vọng vào Hồn tộc. Chỉ là hắn đã đánh giác thấp thực lực của Cố Trường Ca, đám người Trọc Phong Tà tuy là sự tồn tại đỉnh cao nhất ở Tiên Linh văn minh, nhưng cũng đừng hòng nhìn trộm được chút gì ở Cố Trường Ca, càng đừng nói là khiến hắn không phát hiện ra.

“Vâng, thưa công tử. Đám sâu kiến hèn mọn này muốn nhìn trộm huân quang của thần linh, đúng là không biết sống chết.” Bóng dáng Bạch Cốt Tổ Vương lặng lẽ xuất hiện, trên gương mặt cứng đờ vô cảm lướt qua một tia âm độc, cung kính đáp rồi hóa thành một luồng khói sau đó biến mất.

Sau khi Bạch Cốt Tổ Vương rời đi, ánh mắt Cố Trường Ca hiện lên vẻ khó hiểu, tay vẫy vẫy. Tấm thư mời mà Trọc Ô trưởng lão phái người đưa đến xuất hiện trong lòng bàn tay hắn. Lá thư mời này nhắc đến dự định thu đồ đệ của Trọc Ô trưởng lão, bao gồm chuyện lần này dự định sẽ công bố với thiên hạ tên tuổi đồ đệ Trọc Nhan ngay bên trong đại điện.

“Trọc Nhan…”

“Mộc Yên…”

Hắn nhỏ giọng lẩm bẩm hai cái tên này, bỗng nhiên bật cười khẽ.

“Ta từng nói, hai ta sẽ gặp lại.”

Mà giờ phút này, ở sâu bên trong Trọc tộc, ở khu vực không người mà Trọc Phong Tà thường tiềm tu. Trên ngọn danh sơn cổ lão hùng vỹ, có hai bóng người đang đứng sừng sững. Một trong hai người nhìn như một ông lão nhưng khí tức lại vô cùng đáng sợ, tay chắp sau lưng, khi đôi mắt mở ra tràn ngập khí thế như muốn nuốt chửng mọi thứ, trấn áp vạn đạo.

So sánh với nhau, bóng người đứng ở đối diện thì lại có vẻ bình thường hơn. Chỉ có một vài quy tắc trật tự đại đạo chạy dọc theo lòng bàn tay hắn, giống như nắm thiên địa chí lý trong tay, năng lượng vô tận.

Hai người kia chính là hai nhân vật đại diện cho Trọc tộc và Hồn tộc - Trọc Phong Tà và Hồn Nguyên Quân.

Hai người cạnh tranh bao năm qua, có thể gọi là tử địch, nhưng ở mặt nào đó lại còn hơn hẳn tri kỷ.

Lần này Hồn Nguyên Quân dẫn theo tộc nhân Hồn tộc đến đây bái phỏng. Những tộc nhân khác được một đám trưởng lão Trọc tộc tiếp đãi, còn hắn thì một mình đến nơi này, tự mình đến gặp Trọc Phong Tà.

Dù rất nhiều tộc nhân của hai tộc không hề biết giờ phút này xảy ra chuyện gì.

“Ngươi thấy việc này thế nào?”

Tích cách Hồn Nguyên Quân xưa nay đã mạnh mẽ, khi nói chuyện, trong ánh mắt đang diễn hóa xen lẫn đủ loại dị tượng đáng sợ, trăng trốn sao mờ, giới sinh giới diệt, rõ ràng đang xuất thủ suy đoán chuyện gì đó.

Trọc Phong Tà nghe vậy thì lắc đầu, giọng điệu nghiêm túc nói:

“Bởi vì ta nhìn không thấu nên mới chậm chạp không quyết định chắc chắn được, không biết phải xử lý làm sao. Nhưng ta thấy xem ra người đến là hàng bất thiện.”

“Sinh tử của mấy tộc nhân tộc ta đang bị hắn khống chế trong tay. Nếu hắn chỉ đơn giản một mình đến thế giới này du ngoạn thì tại sao lại chọn cách này? Hơn nữa, ta lo rằng kẻ này tính kế quá ghê gớm, sợ rằng không chỉ mỗi Tiên Linh văn minh như thế. Một loại cảm giác nguy cơ trong mơ hồ nhắc nhở ta, con đường sau này rất nguy hiểm, phàm nếu đi nhầm một bước thì sẽ thịt nát xương tan, hình thần câu diệt…”

Hắn nói chuyện này theo hướng nghiêm trọng nhất, đồng thời cũng nói ra điểm mình lo lắng nhất.

Trong Tiên Đạo văn minh, cường giả đến cấp độ như bọn hắn trên cơ bản là có thể xem lại quá khứ, nhìn trộm tương lai, biết rõ ràng vài kiếp nạn và nguy cơ, để sớm tránh né.

Trọc Phong Tà đã nghiên cứu rất cẩn thận Tiên Đạo văn minh, tạo nghệ trên phương diện bói toán thôi diễn cũng rất cao. Những lời hắn nói khiến Hồn Nguyên Quân ở trước mặt không nhịn được nhướng mày, rõ ràng rất kinh ngạc.

“Mọi chuyện vậy mà lại bị ngươi nói thành ra nghiêm trọng như thế, nhưng ta cẩn thận thôi diễn thì lại không cảm nhận được có gì khác thường. Chẳng qua, lai lịch của người kia đúng là vô cùng thần bí, không giống là người thuộc tộc quần của Hy Nguyên văn minh, có lẽ đến từ một nền văn minh vượt trội hơn.”

“Ta vừa biết được vài chuyện, một vài nền văn minh vượt trội đang tranh đoạt tài nguyên từ các chân giới, cực kỳ đáng sợ. Nếu bị cuốn vào cuộc đại chiến tranh đoạt của hai phe văn minh siêu cấp thì Tiên Linh văn minh đúng là rất có thể lập tức thịt nát xương tan.”

Hồn Nguyên Quân hiểu rất rõ thủ đoạn của Trọc Phong Tà, cũng không cảm thấy những lời này của hắn chỉ đơn thuần khiến người nghe kinh sợ. Lúc này hắn cau mày, lâm vào bầu không khí lo âu lẫn lo lắng nào đó.

Hết chương 2608.
Bạn cần đăng nhập để bình luận