Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1711: Diệt thế

Chương 1711: Diệt thế

Chuyện Kiếm Huyền đại thế giới sắp có tai họa giáng xuống nhanh chóng lan truyền khắp nơi, tạo nên chấn động cực mạnh.

Tất cả đều chìm trong tuyệt vọng, cách đây mấy ngày trên trời cao xuất hiện từng đạo trật tự xiềng xích bắt đám Lục Địa Kiếm Tiên ở khắp nơi, đó chính là lời cảnh báo cho thương sinh.

Những tồn tại Đệ Cửu cảnh, Đệ Bát cảnh còn sót lại trong các thế lực như Thục tông, Không Sơn đều tụ họp lại với nhau, vẻ mặt nghiêm trọng cùng bàn bạc xem nên giải quyết như thế nào.

Có người muốn trốn khỏi giới này, đi tới cổ tinh có sinh mệnh khác thì mới có thể thoát khỏi hạo kiếp lần này.

Cũng có người muốn thần phục trước Vực Ngoại Thiên Ma, ngay cả khi bị bọn hắn bắt đi, ngay cả khi là biến thành tôi tớ thì còn tốt hơn là chết thảm.

Nhưng bất kể là lựa chọn nào thì e rằng cũng khó tránh khỏi cái chết.

Tồn tại Lục Địa Kiếm Tiên mà cũng không thoát khỏi trật tự xiềng xích chứ đừng nói là những người khác, cho nên con đường sống duy nhất là quy hàng thần phục.

Tuy nhiên chỉ có số ít tu sĩ ôm suy nghĩ như vậy, đại đa số mọi người đều muốn đoàn kết đồng lòng, cùng nhau chống lại Thiên Đạo.

Dù sao thượng thiên vẫn có đức hiếu sinh, bọn hắn không tin tất cả mọi người đều sẽ chết thảm trong trận hạo kiếp này.

Sau đó, Dịch Kiếm Tiên, Tuyết Kiếm Tiên và còn rất nhiều Lục Địa Kiếm Tiên bị Vực Ngoại Thiên Ma bắt đi đều quay trở về. Trong lòng mọi người vốn luôn khủng hoảng cũng dần dần cũng yên tâm hơn, cảm thấy trận chiến này không phải là không có hy vọng.

“Biện pháp duy nhất là phải đoàn kết lại. Từ rất lâu trước đây, Thiên Đạo ý chí từng bị những người đi trước phong ấn. Bây giờ đến lượt chúng ta, vì sao lại không làm được?”

Dịch Kiếm Tiên khích lệ, thuật lại bí mật mà hắn được biết từ chỗ Lâm Ân.

Đám người nghe thấy thế thì hừng hực ý chí, vô cùng phấn chấn.

“Việc cấp thiết trước mắt là phải cứu được những Lục Địa Kiếm Tiên đã bị Thiên Đạo ý chí bắt đi. Chắc chắn là hắn e ngại chúng ta cho nên mới ra tay trước hòng giành quyền chủ động, làm suy yếu lực lượng của ta.”

Lúc này, một vị Lục Địa Kiếm Tiên cổ lão lên tiếng, ngữ khí uy nghiêm khiến người khác tin phục.

Mọi người cũng không dám thất lễ, bắt đầu nghĩ đến tất cả các biện pháp để tìm kiếm những vị Lục Địa Kiếm Tiên bị bắt đi kia, rốt cuộc là bây giờ bọn hắn đang ở đâu.

Bởi vì hồn đăng vẫn chưa tắt lụi cho nên chắc chắn bọn hắn chỉ đang bị giam giữ ở một nơi thần bí nào đó.

“Xem ra chỉ còn một biện pháp duy nhất, đó là làm tương tự như lần trước tìm kiếm Kính Hồ…”

Cuối cùng bọn hắn cũng nghĩ ra một cách. Cũng giống như lúc đi tìm Kính Hồ lần trước, dựa vào khí tức để xác định vị trí.

Đúng lúc đó, tại một nơi xa xôi trên thượng giới.

Lối vào Kiếm Huyền đại thế giới liên tục phát ra những tiếng động kinh hoàng, tựa như thiên địa sụp đổ.

Ầm ầm!

Hư không rung chuyển kịch liệt, khe nứt vắt ngang mấy vạn dặm dần dần khép lại. Quang huy bị thu hồi, quy tắc chi lực của vũ trụ tràn ngập khắp nơi, sau đó từng đạo máu đen chảy ra.

Cảnh tượng này khiến vô số tu sĩ trấn thủ ở đây chấn động, sau đó có cảm giác kinh hãi.

“Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, sao mà…”

“Tại sao tự dưng lối vào giới kia lại bị phong bế?”

“Truyền nhân của tộc ta vẫn còn ở bên trong!”

Lão bộc thuộc một phương vô thượng đạo thống không nhịn được hét lớn, bộ dạng vô cùng gấp gáp.

Phải biết rằng khe hở kia cũng không cố định, cửa vào đã bị phong bế, giờ đây không ai biết sau này phải làm sao để vào bên trong.

Hơn nữa điều quan trọng là cửa vào không gian đột nhiên đóng lại, còn có máu đen chảy ra, phải chăng bên trong đã xảy ra chuyện bất thường?

Có rất nhiều truyền nhân của các thế lực bất hủ trên thượng giới tiến vào trong đó, ngoài ra còn có mấy Kẻ thành đạo giáng lâm.

Nếu xảy ra bất trắc, bọn hắn cũng không biết nên làm sao cho phải, căn bản là không có cách nào quay về giao phó.

“Chúng ta hợp lực thử một lần xem sao.”

Vị Chuẩn Đế của thế lực bất hủ vẫn luôn trấn thủ ở phía trước đột nhiên cất lời, sắc mặt cực kỳ ngưng trọng, thương lượng cùng với một vị Chuẩn Đế của thế lực khác.

“Dị tượng ở nơi này là không thể coi thường.”

“Chúng ta hợp lực thử xem có thể mở đạo vết nứt không gian kia ra hay không…”

Chuẩn Đế còn lại gật đầu nói, thần sắc nghiêm túc, trong lòng dấy lên sự bất an.

Ầm!

Ngay sau đó, bọn hắn ra tay. Khí tức cuồn cuộn rung chuyển bát phương, sóng lớn cuốn lên cao đến vạn trượng. Kết quả, vết nứt kia vẫn khép lại…

Một nam tử trẻ tuổi đến từ Đại Du tiên triều thấy vậy thì lo lắng nói: “Bọn người Trưởng công chúa vẫn đang ở bên trong…”

“Trường Ca thiếu chủ cũng ở trong đó, ngộ nhỡ hắn gặp chuyện ngoài ý muốn, Trường Sinh Cố gia sẽ không giận lây sang Đại Du chứ?”

“Cố Trường Ca sẽ không có vấn đề gì đâu.”

“Không biết bọn người Trưởng công chúa có việc gì không, ngọc phù của lão Hoàng tổ lưu lại chỗ này, khí tức tiêu tan khiến ta cảm thấy rất bất an.”

Ngược lại, thần sắc của Chuẩn Đế đến từ Đại Du tiên triều vô cùng bình tĩnh, hắn biết thực lực của Cố Trường Ca cường đại cỡ nào.

Cho dù tất cả mọi người có bị chôn vùi trong đó thì Cố Trường Ca vẫn sẽ an toàn trở ra.

Có điều hắn vẫn liên lạc với Đại Du tiên triều, thông báo ở đây xảy ra chuyện ngoài ý muốn, lo lắng bọn người Du Phi Nhã và lão Hoàng tổ sẽ bị diệt vong ở bên trong.

Cùng lúc đó ở Kiếm Huyền đại thế giới.

Ngày tăm tối nhất xảy ra, cảnh tượng kinh khủng vượt xa so với những gì từng xảy ra trước đây.

Thiên địa âm u mù mịt, bất cứ đâu cũng có khả năng xuất hiện dị tượng đáng sợ, bầu trời vô sắc ảm đạm.

Sau đó, khói đen cuồn cuộn che phủ bầu trời, tựa như một mảnh hắc sắc đại lục giáng bành trướng mãnh liệt ép xuống bên dưới.

“Mặt trời cũng bị thôn phệ, mọi ánh sáng đều biến mất…”

Vô số tu sĩ và sinh linh khiếp đảm, ngơ ngác chứng kiến hết thảy

Hết chương 1711.
Bạn cần đăng nhập để bình luận