Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1825: Ta không cam lòng!

Chương 1825: Ta không cam lòng!

“Giết!”

Bởi vì sự xuất hiện của Địa Ngục chi chủ, tất cả mọi người trong Địa Ngục đều trở nên càng thêm điên cuồng, hung hãn không sợ chết, thậm chí còn dũng mãnh hơn trước.

Phần cuối Địa Ngục, thân ảnh lạnh lẽo và vô tình đứng sừng sững giữa sương mù dày đặc. Hắn nâng bàn tay lên, chậm rãi đẩy về phía trước.

Dường như cả phương thế giới này đều là vật trong tay hắn, giữa thiên địa có một bàn tay vô hình hướng về phía trước, đè ép toàn thể đại quân.

Ầm ầm!

Đó là lực lượng kinh khủng mênh mông vô tận không có cách nào địch nổi, sơn băng địa liệt, hỗn độn mãnh liệt.

Một khắc này, cho dù là Kẻ thành đạo cũng có cảm giác thân như sâu kiến, khó mà chống lại.

Có điều bọn hắn cũng rất nhanh phản ứng lại, biết rõ đây là do Thiên Địa ý chí quấy phá.

Thì ra Địa Ngục chi chủ khống chế Thần quốc, hơn nữa còn khiến cho Thần quốc dung hợp vào thế giới này.

Vậy chắc chắn hắn chính là chủ nhân của thế giới này, ý niệm của hắn chính là ý chí của thiên địa nơi đây.

Tất cả những kẻ chống lại Địa Ngục chi chủ chính là bất tuân với thế giới, sẽ phải gánh chịu sự áp chế của Thiên Địa ý chí.

Thiên khung vốn đã trăm ngàn lỗ thủng lại càng run rẩy không ngừng.

Tất cả Kẻ thành đạo bay về phía trước với vẻ mặt nghiêm túc, đạo tắc hừng hực giống như Vương Dương sôi trào, cùng nhau chống lại sức mạnh này.

Những Kẻ thành đạo còn lại trong Địa Ngục thấy vậy cũng nhao nhao xông tới, chém giết với bọn hắn.

Ở đây diễn ra một trận đại chiến khó mà tưởng tượng nổi, những ngôi sao lớn bị nghiền nát thành bột mịn, cổ chiến thuyền nổ tung rồi nhanh chóng sụp đổ và tan rã.

Thần quốc dung hợp với thế giới này, tất cả quy tắc thiên địa đều do Địa Ngục chi chủ khống chế. Hắn giống như vị thần duy nhất ở nơi đây, con mắt lạnh lùng tàn nhẫn quét ngang qua, đứng sừng sững ở cuối chân trời.

Bàn tay to lớn vô biên giống như thế giới một phương giáng xuống, tất cả những kẻ ngỗ nghịch đều sụp đổ và nổ tung.

Mưa máu ngập trời, thi thể chất thành núi, khắp nơi đều là cảnh tượng thảm khốc đủ để dọa cho những tu sĩ bình thường mất mật.

Trận đại chiến tiêu diệt Địa Ngục này ước chừng kéo dài mấy ngày, đến mức Kẻ thành đạo đến từ các tộc cũng như đèn cạn dầu, không thể không sử dụng con át chủ bài mang theo.

Cũng may, bọn hắn phát hiện ra thân ảnh kinh khủng của Địa Ngục chi chủ thực chất không hề tồn tại, có lẽ chỉ là pháp thân lưu lại nơi này.

Năng lượng ẩn chứa đang tan biến nhanh chóng, chỉ cần bọn hắn có thể kiên trì đến cuối cùng thì sẽ có thể sống sót rời khỏi đây.

Khoảng thời gian này, bọn hắn đã cố gắng liên lạc với thế lực đạo thống sau lưng, nhưng lại tuyệt vọng phát hiện vách ngăn thế giới kiên cố giống như được đúc thành từ tiên kim bất hủ.

Bọn hắn đã lâm vào tuyệt cảnh, căn bản không thể truyền tin tức ra ngoài, người bên ngoài cũng không thể biết được tình huống bên trong.

Nói cách khác, dù cho bọn hắn giết sạch tất cả người của Địa Ngục thì sau đó cũng chỉ có thể chôn vùi cùng Địa Ngục này.

Kết quả này khiến bọn hắn khó mà tiếp nhận nổi.

“Aaa… Ta không cam lòng! Tại sao cuối cùng lại thành ra như vậy...”

Một Kẻ thành đạo hét lớn, vô cùng không cam lòng, hắn đã như đèn cạn dầu, chẳng thể kiên trì thêm được nữa.

Cuối cùng thân thể hắn sụp đổ, hoá thành sương máu đầy trời, tựa như một trận mưa máu quét ngang toàn bộ vũ trụ tạo nên cảnh tượng kinh hoàng.

Những Kẻ thành đạo ở đằng xa cũng vô cùng tuyệt vọng hét lên, lần lượt nổ tung, không thể gắng gượng đến thời khắc cuối cùng.

Ban đầu vốn dĩ là một đại quân vô cùng hùng hậu nay cũng chẳng còn lại bao nhiêu. Bên trên bầu trời cũng chỉ còn lại rải rác vài cổ chiến thuyền đang lơ lửng nhưng cũng vô cùng tàn tạ.

Cuối cùng trận chiến này cũng kết thúc, Địa Ngục gần như đã bị nhổ cỏ tận gốc.

Tuy nhiên dường như tất cả các thế lực đạo thống đến đây bao vây trấn áp đều bị tổn thất nặng nề, gần như là toàn quân bị diệt, không còn sót lại bất cứ thứ gì, có thể nói là mất cả chì lẫn chài.

Tin tức này chắc chắn sẽ gây chấn động đến toàn bộ thượng giới.

Địa Ngục từng truyền thừa qua vô số năm tháng, từng chưởng khống quốc độ hắc ám khiến vô số thế lực đạo thống phải sợ hãi bất an.

Hôm nay rốt cuộc cũng bị hủy diệt.

Chiến hỏa vô tận bao phủ, khắp nơi hoang tàn, thiên địa cũng bị phá hủy, toàn bộ thế giới sụp đổ vỡ nát.

Rất nhiều tu sĩ sinh linh chết trong trận đại chiến, chôn xương ở nơi này, thậm chí hồn bay phách tán, hình thần câu diệt không còn lại gì.

Tất cả cung điện đều bị hủy diệt, chỉ còn những bức tường đổ nát trôi lơ lửng, không nhìn thấy bất kỳ thân ảnh tu sĩ hay sinh linh nào.

Những Kẻ thành đạo còn sót lại của Địa Ngục cũng vẫn lạc, không một ai sống sót.

Bên trên thiên khung có mấy chiếc cổ chiến thuyền trôi lơ lửng, phía trên dính máu, vô cùng tàn tạ.

Đám người còn sống trầm mặc nhìn hết thảy những thứ này, lòng vẫn còn sợ hãi.

Bọn hắn nghĩ rằng, nếu không nhờ đạo thân ảnh mà Địa Ngục chi chủ đã lưu lại để chống cự tiếp thì e là tất cả mọi người đều sẽ táng thân ở nơi này, chôn cùng với Địa ngục.

“Chưởng Trung Chân Giới sụp đổ, tất cả các thế lực đạo thống đều phải bỏ ra cái giá rất đắt.”

Bây giờ những tu sĩ còn sống sót vẫn đang cực kỳ sợ hãi.

Thực sự là trận chiến này quá mức kinh khủng, Kẻ thành đạo cũng vẫn lạc mất bảy tám tôn.

Hơn nữa còn là nhân vật cấp bậc lão tổ của các phương bất hủ đại giáo.

Tuy nói là hủy diệt Địa Ngục nhưng cái giá này cũng thực sự quá lớn rồi.

Rất nhiều đạo thống chưa từng tham dự vào trận chiến cuối cùng này lại vô cùng vui mừng, không có thiệt hại bao nhiêu cả.

Ngược lại lúc vơ vét các thế giới của Địa Ngục thì tìm được rất nhiều bảo vật trân quý.

Có đạo thư, cổ kinh, thần liêu, tiên dược,… còn có tài phú mà Địa Ngục tích lũy được trong những năm nay.

Trong đó có những phù văn hoàng đạo, trận văn Đế Cảnh công lực ngập trời được minh khắc trong Địa Ngục để hộ sơn.

Hết chương 1825.
Bạn cần đăng nhập để bình luận