Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1827: Ngoại lệ

Chương 1827: Ngoại lệ

“Đã rất lâu không đụng tới thứ thực sự có tác dụng với hắn là khí vận chi tử, cũng đã lâu hệ thống không nhắc nhở hắn.”

“Rốt cuộc khí vận chi tử và hệ thống có ngọn nguồn gì?”

Cố Trường Ca không nhịn được gật đầu một cái, suy nghĩ trong lòng bay xa.

Nhưng hắn có cảm giác đến cuối cùng bản thân sẽ hiểu ra được những thứ này.

Bên trong Tiên vực khẳng định có thứ gì đó đang chờ hắn.

“Rốt cuộc thì một đường âm mưu tính toán cũng có chút mệt mỏi.”

Trên mặt Cố Trường Ca hiện lên một nụ cười thản nhiên, cũng không phủ định những hành vi của bản thân.

Chỉ là đối với việc bản thân có suy nghĩ như vậy hắn cảm thấy có chút kinh ngạc.

Mặc dù đạo pháp mà hắn cảm ngộ đã vượt qua rất nhiều Kẻ thành đạo nhưng cuối cùng lại chưa từng tiến đến một bước tiên kia.

Mà cho dù là tiên thì hẳn là cũng khó thoát khỏi việc tự kiểm điểm trong lòng này.

Nghĩ như vậy, hắn than nhẹ một tiếng, cũng không hẹn mà lại tiếp tục suy tư, khép hờ hai mắt, bắt đầu nghỉ ngơi ở nơi an tĩnh này.

Ở trong tộc địa của Trường Sinh Cố gia, hắn cũng không lo sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì.



Mà lúc này, bên ngoài đảo của Trường Sinh Cố gia.

Một đạo thần hồng đang lao đến, lướt qua từng hòn đảo sơn mạch, đi xuyên qua tất cả các truyền tống trận.

Rất nhiều tộc nhân nhìn thấy, khuôn mặt không nhịn được khẽ biến.

Sau đó lập tức trở nên vô cùng cung kính, cùng nhau hành lễ, không dám bất kính.

Vị này chính là tiểu công chúa của Trường Sinh Cố gia, thân phận không ai sánh bằng.

Cho dù là ở ngoại giới hay là trong tộc cũng không có ai dám khinh thường trêu chọc.

Hơn nữa, bởi vì trước đây có một vài bí mật đã khiến rất nhiều tộc lão rất áy náy với vị này.

Đương nhiên còn có nguyên nhân lớn là thiên phú của vị tiểu công chúa này thực sự khủng bố, thậm chí có thể nói là gần bằng Trường Ca thiếu chủ.

Rất nhiều lão tổ xuất thế cũng đặc biệt chú ý tới nàng, thậm chí còn tự tay dạy bảo, ban thưởng cho nàng không ít bảo vật thần thông.

Khoảng thời gian trước, vị công chúa này mai danh ẩn tích, không biết đã đi đâu khiến không ít tộc nhân lo lắng.

Bây giờ thấy nàng bình an trở về, trong lòng liền thở phào một cái.

“Cố Trường Ca có trong tộc không?”

Cố Tiên Nhi có thân hình tinh tế, dung mạo thanh lệ tuyệt mỹ, tóc xanh như suối lộ ra vẻ thanh lãnh cao ngạo.

Ngay cả khi hỏi thăm tộc nhân cũng mang theo tiên khí.

Mặc dù ngày thường ở trước mặt Cố Trường Ca nàng tỏ ra cực kỳ hồn nhiên nhưng cũng không đại biểu là nàng ngốc.

Chỉ với tài hoa, chắc chắn nàng đã vượt qua vô số thiên chi kiều nữ trong cùng thế hệ.

“Khoảng thời gian này thiếu chủ hắn vẫn luôn ở trong tộc.”

Tộc nhân bẩm báo khẽ giật mình, vội vàng trả lời.

Bên trong toàn bộ Trường Sinh Cố gia, người dám gọi thẳng tên Cố Trường ca e là cũng chỉ có vị này.

Hiện tại, cho dù những lão tổ sâu trong tộc địa cũng phải khách khí mà đối đãi với Cố Trường Ca, không dám xem hắn như một hậu bối.

“Hiện vẫn còn ở trong tộc chứ?”

Cố Tiên Nhi gật đầu một cái, trên mặt thoáng hiện vẻ đau đớn và phức tạp nhưng rất nhanh liền khôi phục bình tĩnh.

Thực ra trên đường chạy từ Thần đảo ở ngoại vực về Trường Sinh Cố gia, nàng đã nghe thấy rất nhiều tin tức liên quan tới Cố Trường Ca.

Bao gồm cả hôn lễ của hắn và Nguyệt Minh Không.

Sau đó đi tới chiến trường bách giới rồi hủy diệt Địa Ngục…

Đối với những hình ảnh trong Vãng Sinh đàm, nàng vẫn rất hoài nghi, thậm chí là không thể tin được.

Nhưng đoạn đường này, liên hệ với những năm gần đây nữa, hành động của Cố Trường Ca khiến nàng không khỏi nghĩ theo hướng kia.

Kỳ thực trong nội tâm nàng cũng rất thống khổ, không muốn tiếp thu những hình ảnh trong Vãng Sinh đàm.

Nhưng ngay cả Đại Hồng cũng chắc chắn những thứ mà loại thiên địa đồ vật như Vãng Sinh đàm chiếu rọi không thể nào là giả.

Đương nhiên cũng chỉ là một mảnh vụn của tương lai hoặc một loại khả năng, một loại kết cục nào đó trong tương lai.

Thực ra cảnh tượng mà nàng nhìn thấy trong Vãng Sinh đàm cũng không phải chỉ có một mình nàng.

Thậm chí nàng còn thấy được những người khác. Cố Tiên Nhi không chỉ thấy kết cục của bản thân mà còn nhìn thấy cảnh tượng ngày tổ chức hôn lễ của Cố Trường Ca và Nguyệt Minh Không. Hôm đó động phủ bị bao phủ bởi màn đêm, huyết quang tung tóe khắp nơi.

Cố Trường Ca tự tay giết chết thê tử của hắn, lạnh nhạt vô tình giống như không hề có bất kỳ cảm xúc nào.

“Hết thảy vẫn chưa xảy ra, mọi chuyện còn có thể thay đổi. Chắc chắn Cố Trường Ca không phải loại người đó, chắc chắn lúc ấy hắn chỉ bị ma tâm khống chế…”

“Ta biết cho tới tận bây giờ, vấn đề ma tâm của hắn chưa từng được giải quyết.”

Cố Tiên Nhi khẽ cắn răng, nhìn ra sơn mạch ở nơi xa, hai mắt càng lộ ra vẻ lấp lánh giống như có thủy quang liễm diễm…

Sơn mạch hoàn toàn yên tĩnh, tiên vụ mờ mịt, linh tuyền cuồn cuộn, thác nước màu bạc đổ xuống.

Rất nhiều thụy thú chim muông hót vang, ẩm hà thôn khí. Lông vũ chiếu rọi thần liên, nắng sớm lập lòe giống như hậu viện của tiên gia trong lời đồn.

Cố Tiên Nhi một đường xuyên qua rất nhiều hòn đảo, đi tới Thần đảo mà Cố Trường Ca hay nghỉ ngơi.

Thị vệ phụ trách trông chừng thấy nàng đến thì không dám ngăn cản, cũng không đi bẩm báo.

Bởi vì Cố Tiên Nhi chính là một trong hai ngoại lệ của Trường Sinh Cố gia, không cần Cố Trường Ca đáp ứng cũng có thể tự nhiên lui tới tòa Thần đảo này.

Mà một ngoại lệ khác chính là Cố Thanh Y.

Hết chương 1827.
Bạn cần đăng nhập để bình luận