Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1778: Vãng Sinh Đàm, nhìn quá khứ, ngó tương lai

Chương 1778: Vãng Sinh Đàm, nhìn quá khứ, ngó tương lai

"Đừng ngẩn ra đó, Vãng Sinh đàm này sắp biến mất rồi, ngươi không có chuyện gì muốn xem hả?"

Đại Hồng Điểu bày ra dáng vẻ cực kỳ ghét bỏ thanh y thiếu nữ, nó liếc xéo nàng mà hỏi, thúc giục nàng mau chóng nhìn linh đàm kia một chút.

"Vãng Sinh đàm? Đây là thật sao?"

"Chỉ cần mặc niệm trong lòng là có thể thấy quá khứ hoặc tương lai?"

Thanh y thiếu nữ để lộ nét mắt hồ nghi không tin, đôi mắt lấp lánh giống như lưu ly hướng về linh đàm ở phía trước.

Nàng mau chóng khép nhẹ mắt lại, sau đó mặc niệm tương lai ở trong lòng. Thật ra so với quá khứ thì nàng muốn biết tương lai sẽ như thế nào hơn.

Vù!

Khi thanh y thiếu nữ nhắm mắt lại, bên trên Vãng Sinh đàm bắt đầu nổi lên những gợn sóng.

Ngay sau đó đầm nước vốn trong suốt lại tức khắc trở nên sáng long lanh lấp lánh, phảng phất như một chiếc gương cổ có thể phản chiếu cổ kim tương lai.

Cảm nhận được dao động này, thanh y thiếu nữ rất háo hức mở mắt ra.

Nhưng sau khi thấy cảnh tượng trong đó, ngay lập tức cả người nàng như bị sét đánh, sắc mặt trở nên trắng bệch, dường như khó có thể tin nổi.

Trên đảo tiên khí dày đặc, thần quang tỏa sáng, khắp nơi tràn ngập hào quang và sương mù tựa như ảo mộng, giống như tiên cảnh, thụy thú và phượng hoàng hợp minh bay vút lên thanh tùng cổ thụ, kỳ thạch tuyệt đỉnh.

Một bên tựa như giếng cổ giống như linh đàm, thanh tịnh mà óng ánh, bao quanh bởi sương mù. Có một loại nhịp điệu và đạo tắc kì dị không tên đang đan xen nhau.

“Đây chính là tương lai sao..”

Cố Tiên Nhi lẩm bẩm, khuôn mặt nhỏ nhắn có chút trắng bệch vì quá mức khó tin, sững sờ trong giây lát, phảng phất như bị sét đánh.

Đại Hồng Điểu có chút trụi lông liếc xéo nàng, giống như rất coi thường phản ứng vừa rồi của nàng.

“Rốt cuộc nha đầu nhà ngươi nhìn thấy đồ vật gì ở trong đó, tại sao dáng vẻ lại giống như gặp quỷ…"

Thật ra nó cũng không biết rốt cuộc Cố Tiên Nhi đã nhìn thấy cái gì bên trong bởi vì nó cũng không nhìn thấy.

Nguồn gốc của Vãng Sinh đàm cực kỳ thần bí và huyền diệu, có pháp thuật, được một vị vô thượng đại nhân tinh thông thời gian Luân Hồi đạo đúc thành từ thời kỳ cổ lão.

Lai lịch của Đại Hồng Điểu cũng không đơn giản, nó biết được rất nhiều bí mật, hiểu rõ tất cả thần bí chi địa ở thượng giới.

Cho nên mới mang theo Cố Tiên Nhi tới đây thử vận may, xem xem có thể tìm được vật gì tốt hay không.

Kết quả Cố Tiên Nhi và nó lại bị mắc kẹt bên trong hòn đảo chỉ bởi vì lỡ chạm vào trận pháp khảo nghiệm do chủ nhân của nơi này để lại.

Nếu không phải Cố Tiên Nhi có thiên phú cao, thực lực cường đại thì sợ rằng trong thời gian ngắn còn không phá được những cấm chế và trận văn này.

Về phần Vãng Sinh đàm, Đại Hồng Điểu phải nhìn một hồi lâu mới nhận ra.

Ngay từ đầu nó cũng không thể nào tin được, làm sao ở nơi này lại xuất hiện thần vật Vãng Sinh đàm.

Phải biết rằng dù cho là một tồn tại đã hóa tiên cả người, ở phía trước Vãng Sinh đàm cũng không có chút bí mật đáng nói nào, sẽ bị kiếp trước chiếu phá tương lai.

Bây giờ Cố Tiên Nhi cũng mới có tu vi Thánh cảnh, đương nhiên khó có thể thoát khỏi sức mạnh của Vãng Sinh đàm huyền diệu này, cũng không có cách gì ẩn chốn.

“Tại sao lại như vậy...”

“Tại sao tương lai lại như vậy...”

Chẳng qua, thời khắc này, Cố Tiên Nhi dường như vẫn chưa hồi phục lại trạng thái vừa rồi, liên tục lẩm bẩm, khó có thể tưởng tới tượng cảnh tượng vừa nhìn thấy.

“Rốt cuộc nha đầu nhà ngươi đã nhìn thấy cái gì?”

Đại Hồng Điểu tiến tới, không hiểu hỏi.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Cố Tiên Nhi trắng bệch, thẩn sắc dường như có chút đau đớn.

Nàng lắc đầu, bỗng nhiên bắt lấy cánh của Đại Hồng Điểu, nói: “Ngươi mau nói cho ta biết, cảnh tượng vừa rồi ta nhìn thấy đều là giả, không phải sự thật.”

Đại Hồng Điểu có chút nhức đầu: “Rốt cuộc người đã nhìn thấy cái gì trong đó, làm sao lại phản ứng mạnh như vậy.”

“Đây đích xác là Vãng Sinh đầm có thể phản chiếu tương lai, dù cho ngươi không tin thì đây vẫn là sự thật.”

Nghe thấy Đại Hồng Điểu nói như vậy, Cố Tiên Nhi dường như mất hồn, chậm rãi ngồi sụp xuống.

Nước mắt bắt đầu chảy xuống trên khuôn mặt nhỏ nhắn thanh lệ như tiên, dáng vẻ không khỏi khiến người khác đau lòng.

“Đây không phải sự thật....Cố Trường Ca hắn....làm sao lại biến thành như vậy...”

“Hắn chắc chắn sẽ không như vậy.”

Nàng thì thào nói, không kiềm chế được mà nhẹ nhàng run rẩy, thanh âm mang theo một chút nức nở, tựa hồ vô cùng thống khổ,

“Tương lai mà ngươi thấy có liên quan đến tên Cố Trường Ca kia?”

Đại Hồng Điểu trừng mắt khiếp sợ khi nghe được những lời này.

Nó có kiến thức rộng rãi, lai lịch càng thần bí nhưng chưa từng thấy qua người nào khó nhìn thấu, sâu không lường được như Cố Trường Ca, thậm trí không có cách nào suy đoán được.

Cho nên thật ra nó vẫn muốn để cho Cố Thanh Nhi tránh xa Cố Trường Ca, cảm thấy được động cơ của Cố Trường Ca không đơn giản, có mưu đồ làm loạn.

Nhưng mà Cố Tiên Nhi căn bản không để lời này của nó trong lòng, hết lần này tới lần khác đều vô cùng để ý Cố Trường Ca, đem hắn đặt ở trong lòng.

“Rốt… Rốt cuộc ngươi đã nhìn thấy cái gì trong Vãng Sinh đầm?”

Đại Hồng Điểu thần sắc thận trọng, hỏi lại lần nữa,

Cố Tiên Nhi lắc đầu, cũng không có nói nhiều, ngồi xổm trên mặt đất một hồi lâu rồi mới chậm rãi khôi phục lại, chỉ là hốc mắt vẫn hồng hồng.

“Ta muốn đi tìm hắn.”

Nàng nâng khuôn mặt nhỏ thanh lệ tuyệt mỹ nhìn về phía xa, làn da như sứ. Giọt nước mắt chưa khô hiện lên óng ánh trong suốt.

Hết chương 1778.
Bạn cần đăng nhập để bình luận