Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1992: Tiếp dẫn một đời

Chương 1992: Tiếp dẫn một đời

"Thiền Hồng Y còn nói với ta, sư tôn của nàng là một người cực kỳ nghiêm khắc. Thậm chí có thời điểm bởi vì trong kiếm pháp tu hành mà nàng đánh ra có chỗ sai mà nàng bị phạt trong vực sâu ở phía sau núi, còn thường xuyên không cho nàng ăn cơm."

"Nhưng Thiền Hồng Y lại nói, nàng là được sư tôn cứu ra từ trong tay thủ hạ sơn tặc, sau này nàng muốn cưới sư tôn, không muốn sư tôn cô độc như vậy…"

Lẳng lặng nghe Đào Yêu nói rất nhiều chuyện, thần sắc của Cố Trường Ca lộ vẻ bình tĩnh hiếm thấy, hắn chỉ ngồi nghe.

Trong đầu có rất nhiều ký ức đang cuồn cuộn trào, dần dần dung hợp với rất nhiều sự việc mà Đào Yêu nói tới.

"Sau đó ta quen thuộc với nàng, nàng liền muốn mang ta rời khỏi U Minh, nói trên núi quá quạnh quẽ cô đơn, thời điểm nàng ra ngoài tu hành sẽ không có ai hàn huyên với sư tôn."

"Lúc ấy ta đặc biệt muốn rời khỏi U Minh, rất hiếu kỳ sư tôn ở trong miệng nàng là nhân vật như thế nào."

"Thế là Thiền Hồng Y mang theo ta cùng với tảng đá sắp sinh ra linh tính mà nàng nghỉ ngơi quanh năm về trên núi."

Cố Trường Ca nghe thấy lời này, trước mắt hiện lên rất nhiều hình ảnh.

Đào Yêu của hiện tại, Lão Thạch tồn thế đã lâu của Chân Tiên thư viện cùng với Hồng Y nữ ma Thiền Hồng Y… hoá ra những chuyện này chính là ngọn nguồn giữa bọn họ.

Sự tình về sau hắn không cần nghe Đào Yêu nói nữa. Nhưng Cố Trường Ca vẫn muốn muốn biết trong mắt Đào Yêu mình là dạng người gì.

Rất nhiều ký ức đã phủ bụi lâu năm như mặt kính cổ lão, chỉ có thể mơ hồ nhìn rõ một số hình dáng và một số cảnh tượng. Những ký ức này như bị phủ bụi lau mãi không sạch.

"Tiên cung, Thanh Y…"

Cố Trường Ca chợt nhớ tới, hắn quấn áo đỏ cho Thiền Hồng Y cho nên mới đặt tên là Thiền Hồng Y.

Hắn đã quen biết Thanh Y từ rất lâu trước đó, trước khi có khái niệm Tiên cung.

Oanh!

Đột nhiên ở bên ngoài Thần Khư, bên trong Vũ Hóa tiên triều bỗng hiển hiện khí thế kinh thiên. Thanh huy mênh mông phóng lên tận trời, sau đó tất cả mọi người đều nghe được tiếng hót chấn động vũ trụ của Tiên Hoàng.

Giữa thiên địa có cánh hoa óng ánh bay múa, có thần hỏa chói lọi đang thiêu đốt, từ chỗ đó bay ra một kiện Tiên Hoàng thần quang lập lòe tắm lửa mà ra, tràn ngập chấn động làm cả Bắc Đẩu tinh vực run rẩy.

Loại cảnh tượng này thật giống như có sinh linh đột phá Kẻ thành đạo, các loại dị tượng kinh người xuất hiện ở khắp mọi nơi.

Tất cả tu sĩ sinh linh đều thành kính hướng về chỗ kia mà quỳ bái.

Hoàng Vũ nữ đế phục sinh, dục hỏa trùng sinh. Thân hình thon dài cao gầy mặc một thân hoàng y, tư thái phong độ tuyệt thế, sừng sững bên trong hư không vũ trụ.

"Đa tạ tiền bối giúp ta khôi phục thân thể."

"Tiếp diễn một đời sinh mệnh của ta."

"Đại ân đại đức Hoàng Vũ không thể báo đáp."

Giờ phút này, trên khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng lại khó nén kích động và cảm kích, cung kính thi lễ một cái về phía Thần Khư.

Tuy thân thể của nàng đã tọa hóa nhưng vẫn lưu lại chấp niệm và sóng tinh thần di chuyển bên trong đầu lâu, chưa từng nghĩ sẽ dùng phương thức như vậy trùng sinh sau vô số năm tháng.

Thủ đoạn và phương thức như vậy có thể nói là nghịch thiên, ngay cả dùng mắt của nàng để nhìn cũng không thể nói rõ thủ đoạn này huyền diệu tới cỡ nào.

Nhưng Hoàng Vũ nữ đế vẫn rõ ràng, trước đây vị tiền bối trong Thần Khư kia chỉ thu lưu nàng một đoạn thời gian ngắn, đối với nàng mà nói cũng không thể gọi hai tiếng sư tôn.

Về sau nàng truy tìm nhưng cũng đều uổng công, chẳng qua chỉ là vì một mình nàng đơn phương tình nguyện. Nhưng tiền bối lại nguyện ý thay nàng nối tiếp sinh mệnh một đời, ân đức như thế giống như công tái tạo vậy.

Đối với toàn bộ Bắc Đẩu tinh vực và Côn Cực vũ trụ, Hoàng Vũ nữ đế tái sinh là một việc vui to lớn.

Bất kể nói như thế nào, ở kiếp này cuối cùng cũng có người tọa trấn phương vũ trụ này. Nhưng khi đối mặt với đại quân khủng bố mênh mông cuồn cuộn bao la bát ngát kia lại vẫn lộ ra vẻ nhỏ bé bất lực như trước.

Chuyện này đối với vạn linh của Bắc Đẩu tinh vực mà nói chính là ánh sáng hy vọng khó có thể tưởng tượng được.

Bên trong Thần Khư, Cố Trường Ca hồi thần. Hắn khẽ vuốt cằm nhìn về phía Hoàng Vũ nữ đế ở bên ngoài. Đối với hắn mà nói, thêm một cái Hoàng Vũ nữ đế không nhiều mà bớt một cái cũng chả ít.

Nếu Côn Cực vũ trụ lại bộc phát đại chiến, một Kẻ thành đạo như nàng ở trong đó cũng chả làm được gì. Nhưng có sự tồn tại của nàng ở đây, ngược lại Cố Trường Ca có thể sớm nói với nàng một số chuyện.

Sau đó hắn phất tay áo một cái, một đại đạo thông thiên màu vàng phát ra thanh âm ầm ầm từ bên trong, nương theo cánh hoa óng ánh và quang vũ mà lan tràn ra ngoài.

Nếu không có hắn tiếp dẫn, Kẻ thành đạo sẽ không có cách nào tiếp cận khu vực Thần Khư. Cấm chế bên ngoài không chỉ có sát cơ đơn giản như vậy, còn có cổ trận mê tung. Cũng vì lý do này mà đã bao nhiêu năm qua không ai phát hiện ra được tung tích và vị trí của Thần Khư.

“Cuối cùng tiền bối cũng đã bằng lòng gặp ta.”

Trên mặt Hoàng Vũ nữ đế khó nén vẻ vui mừng nhìn đại đạo màu vàng trực tiếp liên thông mà đến, vội vàng bước vào trong đó.

Trong ánh mắt rung động của thế nhân tiến vào bên trong Thần Khư.

Hết chương. 1992.
Bạn cần đăng nhập để bình luận