Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1532: Bi hận tình cừu

Chương 1532: Bi hận tình cừu

“Ngươi…”

Cơ Sơ Nguyệt nhíu mày, trong lòng âm thầm lo lắng.

Nàng làm vậy là đang cứu Giang Thần, chỉ cần hắn ngoan ngoãn nghe lời để Cố Trường Ca sử dụng thì hắn có thể sống sót, tại sao hắn lại nghe không hiểu chứ?

“Xem ra ngươi vẫn chưa rõ ràng về chuyện này, đã như vậy thì ta liền nói thẳng cho ngươi biết.”

“Cơ gia muốn cứu viện tiên tổ mà truyền thừa của Thần Nguyên Sư ở trên người ngươi có thể giúp Cơ gia khi tiến vào Côn Sơn. Sau khi cứu được tiên tổ ngươi chính là ân nhân của Cơ gia, thậm chí ngay cả tiên tổ cũng sẽ cảm kích ngươi.”

“Không phải ngươi có ý với Cơ Sơ Nguyệt sao? Đến lúc đó có tiên tổ của Cơ gia làm chỗ dựa, để cho ngươi con rể của Cơ gia cũng không phải là chuyện không thể.”

Cố Trường Ca cười nhạt một tiếng, phất tay áo ngắt ngang lời mà Cơ Sơ Nguyệt định nói.

Ngay sau đó, hắn đi tới, bỗng nhiên một bàn tay khác nắm lấy chiếc eo thon tinh tế của Cơ Sơ Nguyệt khiến nàng lập tức ngây người tại chỗ, thần sắc trên mặt có chút quẫn bách.

“Cố Trường Ca ngươi có ý gì?”

Thấy thế, sắc mặt Giang Thần trở nên cực kỳ khó coi, đôi mắt như muốn phun lửa, hận không thể chặt đứt cánh tay kia của Cố Trường Ca.

Đầu Cơ Sơ Nguyệt cũng ong ong, nàng đứng hình tại chỗ, căn bản không dám nhúc nhích dù chỉ một chút.

Thế nhưng dường như Cố Trường Ca không nhìn thấy thần sắc của Giang Thần, hoặc có lẽ là làm như không thấy ánh mắt của hắn.

Hắn vẫn cười nhạt như cũ, đưa tay mơn trớn gương mặt nhỏ như hoa như ngọc đang lộ vẻ kinh hoảng bất an trước mắt.

“Có lẽ ngươi đã nhìn ra Cơ Sơ Nguyệt cũng không muốn làm thị thiếp của ta.”

“Nếu ngươi không muốn nàng bị ta tùy tiện đùa bỡn như ngày hôm nay thì ta nghĩ chắc hẳn ngươi sẽ nghĩ biện pháp cứu nàng.”

“Cứu được tiên tổ của Cơ gia thì có thể cưới được Cơ Sơ Nguyệt, làm con rể của Cơ gia hoặc là bị ta bóp chết. Hai lựa chọn này, ngươi chọn một cái đi.”

Trong địa lao ẩm ướt lờ mờ.

Giang Thần cắn chặt răng, nắm đấm siết chặt vang lên âm thanh răng rắc, trong lòng sinh ra vạn trượng lửa giận, nhìn chằm chằm vào Cố Trường Ca.

“Ngươi đừng khinh người quá đáng!”

“Ngươi đừng hòng mang Sơ Nguyệt ra uy hiếp ta! Những thứ ngươi nói ta đều sẽ không cân nhắc, ngươi muốn giết thì cứ giết, ngươi cho rằng ta sợ chết sao?”

Đặc biệt là khi nghe được lời nói không hề che giấu vẻ đùa cợt và sự nhục mạ của Cố Trường Ca, lửa giận trong lòng hắn càng ngập trời. Hắn hận không thể chém Cố Trường Ca ra thành muôn ngàn mảnh.

Trong miệng của Cố Trường Ca, Cơ Sơ Nguyệt trở thành một kiện đồ vật giống như hàng hoá chứ không phải là một người sống sờ sờ.

Trong quá trình này, Cơ Nghiêu Tinh thân là ca ca của Cơ Sơ Nguyệt không những không ngăn cản mà ngược lại còn đứng ở một bên làm như không thấy.

Thái độ lạnh lùng như vậy càng khiến cho Giang Thần cảm thấy đau lòng và phẫn nộ.

“Vậy sao? Xem ra ngươi thật sự không quan tâm đến Cơ Sơ Nguyệt?”

Cố Trường Ca tuỳ ý cười cười, tiếp đó ánh mắt cực kỳ tự nhiên rơi vào trên mặt của Cơ Sơ Nguyệt, một đường nhìn thẳng xuống dưới.

Giờ khắc này, Cơ Sơ Nguyệt có cảm giác toàn thân mình từ trên xuống dưới giống như bị lột sạch không còn sót lại chút nào, hàn ý xộc tới khiến nàng lạnh đến thấu xương, cả người bắt đầu run rẩy.

“Có vấn đề gì thì ngươi cứ nhắm vào ta, khi dễ Sơ Nguyệt thì tính là cái gì?”

Thấy một màn này, Giang Thần tiếp tục gầm lên. Hắn nhìn thấy khuôn mặt Cơ Sơ Nguyệt bởi vì kinh hoảng bất an mà trở nên trắng bệch, thậm chí là cả người cũng run lẩy bẩy.

Điều này khiến lòng hắn đau đớn co quắp lại, hắn không muốn nữ tử hiền lành này bị Cố Trường Ca đùa bỡn như thế.

“Chuyện này tuỳ vào ngươi. Nếu như ngươi thật sự thích Cơ Sơ Nguyệt, vậy thì tốt nhất ngươi nên suy nghĩ về lời nói của ta một chút.”

Cố Trường Ca cười nhạt, đưa tay nắm lấy chiếc cằm trắng nõn của Cơ Sơ Nguyệt ép buộc nàng đối mặt với mình.

“Cố công tử…”

Cơ Sơ Nguyệt cảm thấy vô cùng khuất nhục, trong mắt hiện lên lệ quang nhàn nhạt nhưng nàng lại không dám phản kháng, thậm chí ngay cả ý nghĩ phản kháng cũng không dám nhen nhóm.

Đúng như Cố Trường Ca nói, nàng không muốn làm công cụ liên hôn của Cơ gia, cho dù là trở thành thị thiếp của Cố Trường Ca.

Nhưng cũng đúng như những gì mà mấy ngày trước Cơ Nghiêu Tinh đã nói với nàng.

Đây là số mệnh nàng không thể chạy trốn, từ khoảnh khắc ra đời nàng liền không còn lựa chọn.

Uy thế kinh khủng của Cố Trường Ca bây giờ đủ để toàn bộ Cơ gia phải sợ hãi im lặng, chứ đừng nói là một nhân vật nho nhỏ như nàng.

“Yên tâm đi, tạm thời ta sẽ không giết hắn. Có điều ta nghĩ chắc là ngươi không muốn làm thị thiếp của ta, Cố mỗ cũng không thích ép buộc, cho nên có những lời vẫn nên để ngươi chính miệng nói với tên gia hỏa này đi…”

Thần sắc Cố Trường Ca không mảy may biến hoá, sau đó hắn nhẹ nhàng nở nụ cười buông lỏng tay ra.

Nghe được mấy câu này, sắc mặt Cơ Sơ Nguyệt vẫn trắng bệch như cũ. Nàng vội vàng lắc đầu nói: “Không, có thể trở thành thị thiếp của Cố công tử là phúc khí của Sơ Nguyệt, làm sao Sơ Nguyệt lại có thể không muốn.”

Trong con ngươi của Cố Trường Ca không hề gợn sóng, hắn chỉ khẽ cười nói: “Thật là nghĩ một đằng làm một nẻo, ánh mắt của ngươi đã sớm bán rẻ ngươi rồi. Một cô nương xinh đẹp thanh tú như ngươi, đôi mắt lại không thể lừa được người khác.”

“Sơ Nguyệt không dám lừa gạt Cố công tử. Những lời này phát ra từ tận nội tâm của Sơ Nguyệt, mỗi một chữ đều chân thành. Thượng giới có vô số thiên chi kiêu nữ ngấp nghé cái thân phận này, làm sao Sơ Nguyệt có thể không muốn? Cao hứng mừng rỡ còn không kịp nữa là.”

Cơ Sơ Nguyệt vội vã lắc đầu giải thích, lúc này nàng cũng không dám tiếp tục đắc tội với Cố Trường Ca nữa.

Nàng rất hiểu Cơ gia, cho dù Giang Thần có thể giúp đỡ Cơ gia cứu được tiên tổ Cơ Thánh Sơ thì gia tộc của nàng cũng sẽ không gả nàng cho Giang Thần.

Nhiều nhất là tìm một nữ tử dòng chính để cho Giang Thần đi vào ở rể.

So với gả cho một tuổi trẻ Chí tôn môn đăng hộ đối, trở thành thị thiếp của Cố Trường Ca thật sự là phúc khí nàng tu mấy đời cũng khó mà có được.

Đây chính là chuyện khiến vô số người hâm mộ.

Hết chương 1532.
Bạn cần đăng nhập để bình luận