Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3656. Bất kính với trời



Chương 3656. Bất kính với trời




“Ta biết ngươi nhất định có cách, bây giờ ta cũng chỉ có thể tìm ngươi.”
Cơ Hàm Cảnh nhìn thẳng vào mắt Cố Trường Ca. Nàng đã từng là công chúa của Diêu Quang tổ đình, là Diêu Quang nữ hoàng. Kiêu ngạo như nàng, nhưng đây là lần đầu tiên nàng khẩn cầu như vậy.
Cố Trường Ca khoát tay, ánh mắt không hề có bất cứ dao động, chỉ nói: “Bây giờ Phạt Thiên Minh vất vả lắm mới yên ổn được cục diện. Ta thật sự không muốn phá vỡ nó.”
“Nhưng nếu ngươi cứ khăng khăng đi tìm như vậy, ngươi có thể đến Cửu Thiên Chi Địa, tìm một nơi có tên là Cổ Tàng Văn Minh, biết chừng đâu sẽ có thu hoạch.”
Cơ Hàm Cảnh gật đầu, thở phào một cái: “Đa tạ.”
Nàng biết Cố Trường Ca nhất định có lo lắng của hắn, nhưng nếu hắn đã nói như vậy, vị trí của Vận Chủ cũng không khó đoán.
“Đa tạ minh chủ.”
Khương Vị Ương cũng lên tiếng.
Sau đó, hai người cũng không ở lại lâu, rất nhanh rời khỏi đại điện trung tâm.
Cố Trường Ca nhìn Cơ Hàm Cảnh và Khương Vị Ương rời đi, thu hồi ánh mắt. Hắn tất nhiên không quan tâm đến sinh tử của Vị Ương đế quân Khương Vân. Lúc đó, chính hắn đã bảo Khương Vị Ương đi tìm Cơ Hàm Cảnh để cầu xin giúp đỡ.
Việc Cơ Hàm Cảnh ra mặt hoàn toàn nằm trong dự liệu của hắn.
Nhưng với thực lực trước mắt của Cơ Hàm Cảnh, cho dù tìm được Vận Chủ cũng không có tác dụng gì. Thực lực của Vận Chủ vượt qua nàng.
Sở dĩ Cố Trường Ca đáp lại, thật ra hắn cũng muốn nhìn xem Vận Chủ và Thủy Tổ Hư sẽ có phản ứng gì tiếp theo. Cổ Tàng Văn Minh cũng nên ra tay rồi.
Lúc này, trước Chiến Công điện của Phạt Thiên Minh, trên một quảng trường rộng lớn.
Từng cây cột vươn lên trời, hùng vĩ uy nghiêm như núi, tràn ngập khí tức đạo tắc, từng ngọc giản trôi nổi chung quanh cột chờ người tu hành đến gỡ xuống.
Một nữ nhân mặc váy đen che mặt yên lặng nhìn ngọc giản trong tay, như muốn đếm thật kỹ chiến công bên trong.
“Rốt cuộc cũng đủ rồi…”
“Thân là kẻ ngoại lai, vì muốn gặp minh chủ Phạt Thiên Minh một lần lại phải gian khổ như vậy. Dựa vào thực lực của ta, phải mất mấy ngàn năm mới gom đủ chiến công.”
“Nếu là những tu sĩ còn lại, cả đời này đoán chừng chỉ biết nằm mơ. Cũng chỉ có những người đã đi theo minh chủ Phạt Thiên Minh từ lúc ban đầu mới có cơ hội bái kiến hắn bất cứ lúc nào.”
Nàng thu lại nỗi lòng, nắm chặt ngọc giản trong tay, sau đó bước lên bậc thang thần tiên đến Chiến Công điện đổi lấy tư cách gặp mặt Cố Trường Ca.
Cùng một thời gian, trong lòng Cố Trường Ca lập tức có cảm ứng. Hắn nhìn thoáng qua nữ nhân váy đen bên trong Chiến Công điện, nhanh chóng biết được ý đồ đến đây của nàng.
“Tộc nhân của Thanh Y?”
“Mấy năm qua, nàng ở Phạt Thiên Minh tích lũy chiến công sao?”
Ánh mắt Cố Trường Ca hơi dừng lại. Sau khi rời khỏi Đạo Xương chân giới, hắn không để ý đến Thanh Y. Mục đích của hắn đã đạt được, dấu vết lưu lại và nhân quả đã tồn tại giữa thế gian.
Như vậy, thân phận của hắn bây giờ sẽ không có bất kỳ sơ suất.
Ngay từ ban đầu, Thanh Y chỉ là một quân cờ giúp cho tồn tại của bản thân hắn trở nên hợp lý mà thôi.
Khoảng thời gian hắn là Ma Chủ, bất luận Thanh Y hay Hồng Y, trong mắt hắn đều giống nhau. Nữ nhân váy đen che mặt bên trong Chiến Công điện cảm thấy trước mắt mơ hồ, sau đó càn khôn rung chuyển, sức mạnh thời không biến ảo truyền đến.
Nàng xuất hiện bên trong một đại điện rộng lớn mênh mông. Trước mặt là một nam nhân trẻ tuổi đang chắp tay sau lưng nhìn nàng.
“Minh chủ….”
Nữ nhân váy đen chấn động. Nàng biết đây là thủ đoạn của Cố Trường Ca, vội vàng thu lại tâm tư, chắp tay nói.
“Ngươi là tam tỷ của Thanh Y?”
Cố Trường Ca tùy ý lên tiếng.
Nữ nhân váy đen sững sờ, vô thức đứng ngẩn ra đó. Nàng không nghĩ đến Cố Trường Ca lại biết cửu muội.
“Thân là tam công chúa của Kỷ Thiền nhất tộc, ngươi từ Cổ Tàng Văn Minh đến đây chỉ để gặp ta, đúng là thú vị.”
Cố Trường Ca không để ý đến sự chấn động trong lòng của nàng.
“Xem ra cái gì cũng không gạt được minh chủ.”
Nữ nhân váy đen ngoại trừ chấn động thì không còn tâm trạng nào khác. Lai lịch, thân phận của nàng hoàn toàn không cách nào che giấu được ánh mắt của Cố Trường Ca.
Hắn chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhìn thấu hết thảy.
Nàng ép buộc mình tỉnh táo lại, nàng cũng không hỏi vì sao Cố Trường Ca lại biết Tiểu Cửu.
“Minh chủ, ta đến đây là có việc cần nhờ. Ta tích lũy chiến công nhiều năm như thế cũng bởi vì chuyện này…”
Nữ nhân hít sâu một hơi, dự định nói ra thỉnh cầu của mình.
Nhưng Cố Trường Ca đã khoát tay, cắt ngang lời nói của nàng.
“Ta biết ngươi thỉnh cầu chuyện gì.”
“Ngươi muốn Kỷ Thiền nhất tộc thoát khỏi dòng lũ vận mệnh vốn có, thay đổi vận mệnh cố định, cho nên ngươi muốn ta giúp ngươi di chuyển Kỷ Thiền nhất tộc ra khỏi Cổ Tàng Văn Minh?”
“Nhưng Kỷ Thiền nhất tộc sinh tồn phụ thuộc kỷ nguyên mẫu thụ. Ngươi bảo ta làm như vậy, chẳng khác nào đào rễ của Cổ Tàng Văn Minh sao?”
“Hơn nữa, ngươi hẳn biết rõ kỷ nguyên mẫu thụ đại diện cho cái gì chứ?”
Ánh mắt nữ nhân váy đen rất kiên định, chân thành nói: “Kỷ nguyên mẫu thụ do thượng thiên ban ân, nhưng Kỷ Thiền nhất tộc của ta đã sớm bất kính với trời.” Hết chương 3656.



Bạn cần đăng nhập để bình luận