Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1713: Cách duy nhất

Chương 1713: Cách duy nhất

Sương mù hắc ám mà thâm thúy đang phun trào trong không gian này, tràn ngập khí tức tĩnh mịch đến tuyệt vọng.

Có thể thấy chư thiên tinh đấu đang chảy xuôi trên đỉnh đầu, hỗn độn khí mênh mông, tựa như đi tới vũ trụ tận cùng trong truyền thuyết.

Rất nhiều Hắc Ám Lao Lung được chế thành từ nguồn Hắc Ám thần kim vô cùng vô tận, cực kỳ kiên cố, lơ lửng ở bốn phía trong hư không, chìm chìm nổi nổi, phun trào thần tắc.

Thỉnh thoảng có tử lôi đánh xuống khiến rất nhiều sinh linh và tu sĩ giãy giụa kêu rên, run rẩy không ngừng.

Đừng nói là Lục Địa Kiếm Tiên, ngay cả Kẻ thành đạo mà bị giam giữ ở đây thì cũng đừng hòng tránh thoát.

Mảnh không gian này vô cùng mênh mông, xung quanh lại càng bao la bát ngát, giống như không biết đã lạc vào vĩ độ nào.

Tất cả mọi người tuyệt vọng nhìn thân ảnh bạch y mơ hồ ở xa xa, sợ hãi tới cực hạn.

Trước đây bọn hắn toàn toàn không ngờ tới, người một tay dẫn Kiếm Huyền đại thế giới tới cuộc hạo kiếp cuối cùng lại là một nam tử trẻ tuổi như vậy.

Đây quả thực là chuyện không dám tưởng tượng, cho dù là ai, chỉ cần là người hiểu rõ chân tướng này thì đều sẽ run rẩy sợ hãi, cả người phát lạnh.

Ở trung tâm, một tòa Hắc Ám vương tọa lơ lửng. Cố Trường Ca ngồi ngay ngắn trên đó, dung nhan mơ hồ mà thần bí, lộ ra dáng vẻ lạnh lùng và uy nghiêm như một vị thần.

Ánh mắt hắn nhìn xuống, chậm rãi liếc nhìn tất cả những Lục Địa Kiếm Tiên bị giam giữ ở nơi này, cuối cùng nhẹ nhàng gật đầu một cái.

Trong mấy ngày này, Lục Địa Kiếm Tiên còn sót lại của Kiếm Huyền đại thế giới đều bị Thiên Đạo ý chí bắt giam ở nơi đây.

Ngoại trừ những con cá lọt lưới không cảm nhận được khí tức thì cơ hồ đã không bỏ sót bất cứ ai.

“Xin hỏi đại nhân, bao giờ thì bắt đầu hiến tế?”

Thiên Đạo ý chí biến thành nam tử trung niên tóc đen, vẫn mang dáng vẻ khôi ngô cao lớn như trước đây, mái tóc dày, đôi mắt sáng tựa như biển cả thâm thúy mênh mông.

Nhưng ở trước mặt Cố Trường Ca thì hắn vẫn rất cung kính e sợ, dù sao thì cái mạng nhỏ của hắn đang bị Cố Trường Ca nắm lấy, bất cứ lúc nào cũng có thể bị trừ khử.

Đối với sự phân phó và an bài của Cố Trường Ca, hắn cũng không dám do dự hay cự tuyệt.

“Đợi thêm một chút nữa, vẫn còn một số người chưa đến.”

Cố Trường Ca khẽ gật đầu một cái, ánh mắt vẫn bình tĩnh không gợn sóng nhưng sâu trong mắt lại rất lạnh nhạt, không hề có chút tình cảm nào.

“Ta đã biết.”

Hóa thân của Thiên Đạo ý chí trầm mặc, gật đầu một cái.

Giờ phút này, thậm chí hắn còn có cảm giác Cố Trường Ca giống Thiên Đạo hơn cả hắn, lạnh lùng vô tình, xem vạn vật như chó rơm sâu kiến.

Ong!

Ống tay áo Cố Trường Ca khẽ lay động, hư không ở trước mặt trở nên mơ hồ, ngay sau đó liền có hình ảnh hiện lên từ trong đó.

Toàn bộ những chuyện xảy ra trên Kiếm Huyền đại thế giới đều hiện lên ở chỗ này. Tai họa bao phủ khắp mọi nơi, thiên băng địa liệt, biển khô sông cạn, cảnh tượng hoang tàn đổ nát.

Ngôi sao từ thiên ngoại rơi xuống, ánh lửa lượn lờ, không ngừng va đập đại địa, xuất hiện hố sâu và khe nứt đáng sợ.

Rất nhiều tu sĩ và sinh linh không kịp đào tẩu bị những ngôi sao này đập trúng, trong nháy mắt hóa thành tro tàn và thịt nát, hình thần câu diệt.

Hàng tỷ chúng sinh không ngừng kêu rên, trơ mắt nhìn toàn bộ thế giới đang không ngừng sụp đổ rồi thu nhỏ lại, giống như bị một bàn tay khổng lồ vô hình nắm chặt, sau đó chậm rãi khép lại.

Thiên khung hóa thành những mảnh nhỏ, từng khối lớn sụp đổ, thần hỏa cuồn cuộn lan tràn khắp đại địa, hết thảy những gì ở dọc đường đi của nó đều bị thiêu hủy hóa thành tro tàn.

Đó là một cảnh tượng tuyệt vọng mà đen tối.

Cho dù là người có tu vi cường đại, trước hoàn cảnh như vậy cũng sẽ run rẩy sợ hãi, chỉ có thể không ngừng nghĩ biện pháp chạy về khu vực trung tâm.

Nhưng khi khu vực sụp đổ càn quét đến khu vực trung tâm thì thế giới này cách sự hủy diệt cũng không còn xa nữa.

Đến lúc đó tất cả mọi người đều sẽ chết, không một ai ngoại lệ.

Ngoại trừ tu sĩ và sinh linh của Kiếm Huyền đại thế giới đang chạy trối chết thì đại quân xuống từ thượng giới cũng đang chạy trốn.

Từng chiếc cổ chiến thuyền hóa thành lưu quang, dùng tốc độ xuyên qua đại vũ trụ mà lao như tên bắn trong thiên địa, tránh né hư không đứt gãy và những ngôi sao rơi xuống.

Thiên địa sụp đổ, trật tự và quy tắc đứt gãy, khắp nơi đều tràn ngập khí tức hủy diệt.

Trong đó, bất an nhất chính là người đến từ thiên ngoại. Bây giờ đường hầm vũ trụ trở về thượng giới đã bị khép kín.

Tất cả mọi người chỉ còn một đường lui duy nhất, đó chính là trốn vào khu vực trung tâm của Kiếm Huyền đại thế giới.

Hoặc có lẽ nếu giải cứu những tiên tổ của các tộc ra thì có thể sẽ nhìn thấy tia hy vọng sống sót.

Một làn khói đen không biết đến từ đâu khuếch tán khắp thiên địa, rất nhiều tu sĩ bị khói đen đó thôn phệ.

Rất nhanh sau đó, tiên huyết tràn ra từ giữa mũi và miệng rồi nhanh chóng khô kiệt, tất cả sinh cơ và tinh khí đều bị thôn phệ không còn sót lại chút gì, biến thành chất dinh dưỡng của làn khói đen.

Lúc này sương mù đen đã bao phủ mỗi một góc của Kiếm Huyền đại thế giới.

Vẫn đang dùng tốc độ khủng khiếp khuếch tán vào khu vực trung tâm, cơ hồ không có bất kì biện pháp ngăn cản nào.

“Xem ra cách duy nhất bây giờ chính là cứu tiên tổ ra trước nhưng chắc chắn sẽ bị nhốt ở thế giới này, không thể trở về thượng giới.”

Trên cổ chiến thuyền, rất nhiều thân ảnh sừng sững mang sắc mặt ngưng trọng nhìn lại hết thảy những gì đang diễn ra.

Bọn hắn vẫn không biết mục đích của Du Phi Nhã, chỉ đơn giản muốn thừa dịp thế giới này đại loạn mà đi viện trợ những tiên tổ bị vây khốn.

Dù sao thì chỉ có sức mạnh của Kẻ thành đạo mới có cơ hội tìm được tọa độ của thượng giới, mở lại đường hầm vũ trụ ở đầu bên kia, trở về thượng giới một cách bình an.

Hết chương 1713.
Bạn cần đăng nhập để bình luận