Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2839. Quả báo

Chương trước Chương sau
Thông báo
Truyện viptruyenfull.com đã đổi địa chỉ thành https:viptruyenfull.com. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!
Bây giờ Yêu Đình và Tiên Sở Hạo Thổ mặc dù đang đại chiến với nhau, nhưng để tạo thành sát nghiệt và nghiệp lực thì vẫn còn thiếu rất nhiều.
Hai bên cũng chưa từng đánh ra chân hỏa, lúc này tất cần đến một thời cơ khác.
Yêu Tổ chết mất một đứa con, vô cùng tức giận, điều khiển rất nhiều đại quân Yêu tộc, giằng co với Tiên Sở Hạo Thổ.
Còn đứa con nối dõi của Sở Cô Thành, một khi nó bỏ mình ở nơi này, vậy cục diện mà hắn vẫn luôn cố gắng hết sức để duy trì chắc chắn sẽ tan rã, mất khống chế.
Đến khi đó, lửa chiến tranh giữa Tiên Sở Hạo Thổ và Yêu Đình chắc chắn càn quét, lan ra khắp các thế lực còn lại ở Hi Nguyên văn minh. Đến khi ấy, chỉ cần thế cục Hi Nguyên văn minh hỗn loạn, sẽ không còn kẻ nào có thể chỉ lo thân mình không thèm đếm xỉa đến thiên hạ. Đối với Cố Trường Ca mà nói, việc này tựa như một cái lỗ hổng khổng lồ trên bờ đê dài cả vạn dặm.
Việc hắn khống chế toàn bộ Hi Nguyên văn minh chỉ còn là vấn đề thời gian.
Hi Nguyên văn minh khác với Tiên Linh văn minh, một khi khống chế được Chí cường văn minh này, điều đó cũng có nghĩa là trên toàn bộ thế cờ, hắn đã hạ xuống nước cờ quan trọng nhất, vững chắc nhất.
Tiếp theo đó, rất nhiều việc và mưu kế cũng trở nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Đôi mắt màu máu lạnh lẽo kia treo cao trên không trung.
Từng tia từng sợi nắng sớm xen lẫn trong màu máu trông như đang tạo dựng một loại pháp tắc chí cao nào đó, cả mảnh đất trời và thời không dường như bị đóng băng theo.
Đế Khôn có thể xác định được vị trí của Sở Tiêu và Phúc bá, mặc dù thực lực của hắn không nằm trong hàng mạnh nhất trong số dòng dõi của Yêu Tổ nhưng cũng không thể xem thường. Hắn đã vượt qua sáu lần Thiên Suy kiếp, sắp bước lên Tổ Đạo cảnh.
Mặc dù Nam Hoang Cổ Vực rộng lớn vô biên vô tận nhưng với thực lực của hắn chỉ cần một thần niệm thôi đã có thể nhìn thấy rõ Sở Tiêu đang ở đâu.
Sau một khắc, thiên không tựa như một tờ giấy mỏng mà run lên, yêu khí vô tận bành trướng, Đế Khôn nhắc tay hướng về phía một nơi nào đó, định san bằng nơi đó.
Toàn bộ vũ trụ đều giống như trở nên mơ hồ, từng sợi đại đạo trật tự tỏa liên tựa như chiếc thuyền cô độc trập trùng không ngừng giữa con sóng lớn, khi Đế Khôn hạ chiêu, nó trở nên óng ánh trong suốt.
Cả một vùng nào đó lập tức trở nên trong suốt, thời không nơi đó cứ như bị giam cầm lại, bóng dáng Phúc bá đang dẫn theo Sở Tiêu bỏ trốn bị chiếu rọi ra.
Biểu cảm trên mặt Phúc bá biến đổi, không ngờ người tìm tới lại là một vị Thái tử của Yêu Đình, thực lực mạnh mẽ, lão tuyệt đối không phải là đối thủ.
Tất cả tu hành giả và sinh linh Tử Quy thành đều sợ hãi khi nhìn thấy cảnh tượng này.
Đây gần như là thủ đoạn thần tích, cũng chỉ có cường giả Đạo cảnh mới có thể làm được.
Vũ trụ nơi đó đều đang dần sụp đổ, nơi nào bị ánh mắt Đế Khôn lướt đến, toàn bộ chư thiên đều phải rung chuyển theo.
“Một tên Thái tử Yêu Đình, hắn sao lại tìm được đến chỗ ở của ta chứ?”
Sở Tiêu bị Phúc bá tóm lấy bỏ chạy giữ mạng, khuôn mặt cũng đang biến đổi.
Cuối cùng hắn cũng đã kịp phản ứng chuyện gì đang xảy ra, toàn thân đều đang đổ mồ hôi lạnh, tay chân lạnh buốt.
Nhưng bây giờ cũng không phải là lúc để hắn tức giận.
Đến cả Phúc bá cũng có vẻ mặt đang đanh lại, cảm giác như cục diện đêm nay vô cùng nguy hiểm, sợ là cửu tử nhất sinh.
Tử Quy thành và Tiên Sở Hạo Thổ cách nhau thật sự quá xa.
Dù là lúc này, Sở Cô Thành có bỗng nhiên cảm nhận được cũng không thể nào chạy đến ngay lập tức.
“Các ngươi còn định trốn đi đâu?”
“Dù hôm nay Sở Cô Thành có đích thân đến cũng không thể nào cứu được các ngươi.”
Đế Khôn lạnh lùng nhìn về phía mấy người Sở Tiêu và Phúc bá, biểu cảm lộ rõ sự tàn khốc và vẻ đùa cợt.
Hắn thấy Phúc bá trước mặt cũng chẳng qua chỉ là một cường giả Đạo cảnh mới vượt qua ba lần Thiên Suy kiếp, hoàn toàn không thể nào chống cự nổi trước hắn.
Còn Sở Tiêu, xem như trên người có đồ hộ thân của Sở Cô Thành đi nữa nhưng tuyệt đối không thể nào chống đỡ được.
Hai người này trong mắt hắn đã là thịt cá nằm trên thớt, sẽ không còn bất kỳ việc ngoài ý muốn nào.
Sắc mặt Phúc bá trở nên khó coi, tự biết không thể nào đưa Sở Tiêu chạy trốn được.
Thực lực của Đế Khôn vượt xa lão rất nhiều. Hơn nữa lão cũng không am hiểu việc giết chóc, cảnh giới so với những người đồng cấp khá chênh lệch.
“Ngươi muốn khơi mào đại chiến giữa Tiên Sở Hạo Thổ và Yêu Đình sao?”
Lão trầm giọng nói, định kéo dài thời gian, đồng thời dùng thủ đoạn âm thầm liên hệ với cường giả Tiên Sở Hạo Thổ.
Nhưng Đế Khôn đã lường trước ý đồ của lão từ sớm, cười lạnh thành tiếng: “Ta đã nói rồi, dù hôm nay Sở Cô Thành có đích thân đến cũng không thể nào cứu nổi các ngươi. Trước mặt ta, đừng có ôm mộng kéo dài thời gian.”
“Lúc trước, khi người của Tiên Sở Hạo Thổ các ngươi giết chết Cửu đệ của ta, đáng lẽ nên nghĩ đến ngày hôm nay.”
“Thiên đạo luân hồi, Sở Cô Thành cũng nên hối hận vì quyết định của chính bản thân mình đi.”
Ánh mắt của hắn đảo qua, chư thế đều rung chuyển theo, hoàn vũ còn muốn đổ sụp. Sở Tiêu nào chịu nổi ánh mắt bậc này, phụt một tiếng, phun ra máu tươi.
Hắn chỉ cảm thấy cơ thể mình như sắp nổ tung, mũi miệng liên tục tuôn ra máu tươi, xương cốt vang lên tiếng răng rắc, sắp gãy nát đến nơi, cột sống cũng sắp bị đè ép đến sụp đổ.
Hết chương 2839.
Bạn cần đăng nhập để bình luận