Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3719. Truyền lửa



Chương 3719. Truyền lửa




Bản thân Cố Trường Ca không phải người. Cho nên, chuyện mà người không làm được, hắn lại có thể làm được.
Nhưng chuyện này muốn thành công còn cần một thời cơ rất mấu chốt. Trên thực tế, giống như tia sáng tương lai mà Vận Chủ nhìn thấy trước khi chết, tương lai đã không còn tồn tại nữa.
Việc Cố Trường Ca cần làm hoàn toàn không phải là điều mà thế nhân ngày nay có thể tưởng tượng và hiểu được.
Khi Sơn Hải chân giới còn chưa đổi tên, một bóng người được sương mù thời gian tương lai bao phủ xuất hiện. Đó là một vị tiên đế đến từ tương lai, muốn thừa lúc Cố Trường Ca vẫn còn nhỏ yếu nghịch phản dòng sông tời gian đến giải quyết hắn.
Nhưng vị tiên đế này đã đánh giá thấp sự cường đại của Cố Trường Ca, cuối cùng chỉ có thể sụp đổ tan rã.
Thật ra, bắt đầu từ thời khắc đó, Cố Trường Ca đã cảm nhận được một đại thế. Sự tồn tại của hắn sẽ cắt đứt tương lai, hủy hoại tương lai, cho nên tương lai chân chính không tồn tại nữa. Nếu lúc này, có người có thực lực tương đương với sự tồn tại của hắn, có thể nhìn thấu tương lai, người đó sẽ phát hiện hết thảy đều hỗn độn, mọi thứ không còn tồn tại nữa.
Vị tiên đế xuất hiện vào thời điểm đó không phải là không bị tuyến thời gian tương lai của Sơn Hải chân giới phản phệ. Chỉ khi nào giải quyết được dị số không thể tưởng tượng được, không thể dự báo được như Cố Trường Ca mới có thể lặp lại trật tự, để tương lai quay về quỹ tích bình thường.
Nhưng ngay cả Sơn Hải chân giới cũng đổi tên đổi chủ dưới một ý niệm của Cố Trường Ca, tuyến thời gian tương lai sao có thể phản phệ được hắn?
Bịch!
Bóng Cố Trường Ca biến mất khỏi đại điện trung tâm, xuất hiện trên tán cây kỷ nguyên mẫu thụ.
Những phiến lá to lớn vô tận đã có dấu hiệu ố vàng. Bên trên vật chất thế giới phun ra nuốt vào có thể nhìn thấy những con tiểu trùng ba màu trắng xám đen, đại diện cho sắc thái nguyên thủy nhất, cũng chính là Phệ Giới Trùng mà Kỷ Truy Y đã nhắc đến.
Đám Phệ Giới Trùng đều ở trong trạng thái tồn tại và không tồn tại. Khi thì chân thực, khi thì hư ảo, không thể dựa vào vật chất để tiếp xúc.
Nhưng khi ánh mắt của Cố Trường Ca quét tới, đám Phệ Giới Trùng lập tức phát ra tiếng gào thét đau đớn, giống như gặp phải thiên địch, không khỏi sợ hãi, muốn thoát khỏi kỷ nguyên mẫu thụ, trốn vào hư không.
Lúc này, bên trên kỷ nguyên mẫu thụ cũng xuất hiện một bóng người mặc thải y, ánh mắt mờ mịt, chính là nhị công chúa của Kỷ Thiền nhất tộc Kỷ Tương Miểu.
Nàng cảm nhận được sự bất an và sợ hãi truyền ra từ kỷ nguyên mẫu thụ, trong lòng chợt cảm thấy lo lắng không biết sẽ xảy ra chuyện gì nên mới đến đây.
“Xin chào minh chủ.”
Kỷ Tương Miểu thi lễ một cái, sau đó ánh mắt lập tức bị đám Phệ Giới Trùng đang chạy tán loạn thu hút, trong lòng chấn động.
Cố Trường Ca không để ý đến nàng, chỉ tiện tay đánh ra một chiêu, một luồng ánh sáng vàng rực rỡ mang theo thôn phệ chi lực kinh người từ trong kỷ nguyên mẫu thụ bay ra.
Đó là một loại sinh linh cùng loại với kén tằm, trong đôi mắt to bằng hạt đậu xanh hiện lên sự sợ hãi mãnh liệt. Khi đôi cánh của nó rung lên, phát ra âm thanh ầm ầm như thế giới đang rung chuyển. Thời không vô biên bị rung lắc dữ dội.
Đây là mẫu trùng của Phệ Giới Trùng. Lúc nào nó cũng đẻ trứng. Đừng nhìn số lượng không nhiều, nhưng một cái trứng rơi xuống bên trong chân giới sẽ gây ra vô số náo loạn và tai họa.
Phệ Giới Trùng sẽ ký sinh bên trên ý chí chân linh của chân giới, im lặng xâm chiếm, khống chế từng bước một, biến một vạn chân giới thành chiếc giường cho nó trưởng thành.
“Đây là dấu hiệu kỷ nguyên thiên địa sắp kết thúc. Bên trong cổ sử có ghi chép, đây là đại nạn mà thiên địa dự cảm được, là một loại bản năng tự hủy diệt xuất hiện trước tai nạn.”
Kỷ Tương Miểu nói khẽ.
Cố Trường Ca cười nhạt: “Thiên ý cảm nhận được uy hiếp, nó có phản ứng không phải rất bình thường sao?”
“Chỉ sợ tiếp theo sẽ còn xuất hiện đủ loại điềm báo.”
Kỷ Tương Miểu nói: “Ý chí ngụy thiên còn chưa khôi phục hoàn toàn. Ta đã đọc qua cổ tịch ghi chép, nhìn thấy một số ghi chép về những người đã từng phạt thiên. Tất cả đều trong bóng tối, chậm rãi mưu toan, chứ chưa bao giờ quang minh chính đại như bây giờ.”
Cố Trường Ca tiện tay bóp nát con mẫu trùng Phệ Giới Trùng, biến thành lưu quang màu vàng tiêu tán đầy trời. Mẫu trùng vừa chết, những ấu trùng còn lại gào thét nổ tung theo.
“Ngươi cho rằng ta đang nóng vội sao?”
Hắn cười nhạt một tiếng.
Kỷ Tương Miểu lắc đầu nói: “Ta không hoài nghi quyết định của minh chủ. Phạt Thiên Minh vốn là tồn tại nghịch thiên, gánh chịu phản phệ là điều rất bình thường. Thay vì trốn tránh, chi bằng ngưng tụ đại thế thiên hạ, ngưng tụ tất cả sức mạnh và ý chí cổ kim vị lai tiến hành một trận đánh cờ. Mặc kệ thắng bại hay không, cũng không uổng cho một lần hành động vĩ đại.”
“Cho dù thất bại cũng sẽ tạo nên hy vọng và ngọn lửa cho thế hệ tương lai. Chỉ cần ý chí này được truyền lại, ngọn lửa sẽ tiếp tục, sẽ có một ngày thành công thực sự.”
“Cho nên, ta từ miệng tam muội biết được quyết sách và hành động vĩ đại của minh chủ, ta cảm thấy vô cùng khâm phục và kính ngưỡng.”
Đây là lần đầu tiên nàng tiếp xúc với Cố Trường Ca, nhưng giọng điệu lại khó tránh khỏi sự khâm phục.
Điều mà người bình thường không dám nghĩ tới, không dám làm, từ xưa đến nay, bao nhiêu kỳ tài ngút trời, nhân kiệt kinh tài tuyệt diễm không dám nghĩ đến, Cố Trường Ca lại làm được.
Không chỉ như vậy, hắn còn thành lập Phạt Thiên Minh cường thế, ngưng tụ đại thế trước nay chưa từng có.
Chân giới văn minh bình thường, sinh linh bình thường có lẽ sẽ không hiểu điều này có ý nghĩa như thế nào.
Nhưng Kỷ Thiền nhất tộc từ nhỏ đã tiếp xúc với lịch sử thiên địa biết rõ đằng sau đại diện cho cái gì. Nếu thiên địa đã mục nát, vậy thì lật đổ nó đi, thành lập một thiên đạo mới.
Con đường này chú định đầy chông gai, không nhìn thấy bất kỳ một hy vọng nào, nhưng hắn vẫn dứt khoát đi tới.
Nói không phục là điều không thể nào. Hết chương 3719.



Bạn cần đăng nhập để bình luận