Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 428: Nguyệt Minh Không cảm thấy bị uy hiếp

Chương 428: Nguyệt Minh Không cảm thấy bị uy hiếp

Vương Tử Câm ăn mặc một thân nam trang, dáng vẻ tinh tế, tóc đen mềm mại, nhìn tựa như công tử phong trần.

Màu da trắng nõn tinh tế trơn mịn, lộ ra sự bóng láng, ý cười trong suốt, đôi mắt hơi cong, toàn thân mang theo ý tứ cách biệt.

Nàng tiến lên, chủ động chào hỏi Cố Trường Ca trước cửa đại điện.

Rất nhiều nhân vật trẻ tuổi đều chú ý tới nàng, rất là kinh ngạc.

Bởi vì ngay cả truyền nhân Vương Vô Song của Trường Sinh Vương gia, trong lúc hành tẩu, tựa hồ cũng rớt lại nửa bước.

Điều này nói rõ cái gì?

Nói rõ thân phận Vương Tử Câm so với Vương Vô Song còn cao hơn.

Thế nhưng trước đây chưa từng có tu sĩ nào đã gặp nàng.

"Vậy mà quen biết với Cố Trường Ca, lai lịch tuyệt đối không đơn giản!"

Ngay lập tức không ít thiên kiêu tuổi trẻ, tất cả đều suy đoán nói, trong lòng để ý Vương Tử Câm.

Lần này trong đám khách quý không chỉ có vị cường giả thế hệ trước của Trường Sinh Vương gia.

Còn có thiên kiêu trẻ tuổi của Vương gia tới nữa, trong đó ngoại trừ Vương Tử Câm bên ngoài có vẻ rất thần bí, thì chói mắt nhất là Vương Vô Song.

Hôm nay ngay cả Vương Vô Song cũng lấy người trẻ tuổi xa lạ cầm đầu, cái này khiến người ta không thể không liên tưởng, cảm thấy Vương Tử Câm rất có thể là một vị quái thai nào đó của Vương gia xưa.

"Tử Câm cô nương."

"Mời!"

Nhìn thấy Vương Tử Câm, Cố Trường Ca một chút cũng không ngoài ý muốn, sau đó mỉm cười, ra hiệu cho một đám khách quý vào điện.

Hôm nay dù sao cũng là thọ yến của mẫu thân hắn, thân là nhi tử, ở trước cửa điện nâng mẫu thân nghênh đón tân khách, cũng không có cái gì không đúng.

Hơn nữa, Cố Trường Ca cũng tính nhìn một chút, lần này sẽ có tuổi trẻ trí tôn nào muốn hiện thân, hắn cũng muốn tìm kiếm thiếu hiệp cõng nồi giúp.

Nửa tháng trước, mang theo Cố Tiên Nhi ở Đạo Thiên Cổ Thành đặc biệt mua sắm một trận, khiến nàng hiểu rõ cái gì gọi là có tiền.

Chuyện này với Cố Tiên Nhi đã nghèo từ nhỏ thành quen, cần cù tiết kiệm, không khác gì chấn động lớn.

Theo nàng thấy, Cố Trường Ca có thể nói có tài nguyên vô tận, lúc ấy lộ ra một chút tài nguyên, chỉ là một góc của băng sơn, chín trâu mất một sợi lông mà thôi.

Đừng nói khiến Cố Trường Ca mất vố lớn , ngay cả một cọng lông cũng không rơi được.

Cái này khiến nàng nhụt chí, cuộc sống của người có tiền nàng thật sự không tưởng tượng nổi.

Thế là ở trong lòng Cố Tiên Nhi độ cừu hận với Cố Trường Ca, trong nháy mắt soạt soạt tăng lên mấy cấp.

Cái này không liên quan đến cái khác, hoàn toàn chính là Cố Trường Ca tài đại khí thô khiến nàng trực tiếp muốn ngạt thở.

Dưới loại thế công của tiền tài đáng hận này, nàng một bên ô ô mắng Cố Trường Ca hèn hạ vô sỉ, một bên lại thật là thơm, ước gì đem vốn liếng Cố Trường Ca móc sạch.

Cố Tiên Nhi thậm chí ở trong lòng mưu đồ, nàng phải làm sao, về sau mới có thể đem tất cả tài nguyên của Cố Trường Ca giành đến tay.

Kết quả ý nghĩ này, bị Cố Trường Ca liếc mắt xem thấu.

Nàng vốn cho rằng Cố Trường Ca sẽ ra tay giáo huấn nàng, nhưng lại không nghĩ rằng Cố Trường Ca sẽ nói ra một câu những thứ này sớm muộn cũng là của ngươi, khiến Cố Tiên Nhi trong chốc lát không hiểu rõ nổi.

Giống như là nàng phải thừa kế mọi thứ của Cố Trường Ca.

Thời điểm Cố Trường Ca cùng Vương Tử Câm trò chuyện.

Oanh!

Mà hướng khác, giờ phút này cũng có một đám tu sĩ mà đến, khống chế thần hồng, hạ xuống trong tòa đại điện này.

Người cầm đầu, chính là truyền nhân Diệp Lang Thiên Thái Cổ Diệp tộc.

Phía sau hắn mang theo muội muội Diệp Lưu Ly.

"Gặp qua Cố huynh!"

Đi vào trước đại điện, Diệp Lang Thiên chắp tay đối với Cố Trường Ca nói.

Sau đó ánh mắt của hắn đảo qua rất nhiều thiên kiêu trẻ tuổi Cố gia ở sau lưng Cố Trường Ca, ánh mắt không khỏi có chút ngưng tụ.

Chỉ từ khí tức, thiên tiêu trẻ tuổi Trường Sinh Cố gia, so với những người trẻ tuổi của gia tộc bọn hắn, lại muốn ẩn ẩn mạnh hơn một bậc.

Bởi vậy cũng có thể thấy nội tình của Trường Sinh Cố gia thật đáng sợ.

Cùng là thế lực đạo thống sừng sững đứng ở đỉnh cao thượng giới, giữa hai bên kỳ thật chênh lệch vẫn còn rất lớn.

Giống Trường Sinh Cố gia, rất hiển nhiên chính là cấp bậc đỉnh cao nhất, nhìn xuống biển cả cũng thành tro, vạn cổ bất diệt!

"Diệp huynh." Cố Trường Ca thần sắc ôn hòa tự nhiên, một thân bạch y màu trắng sạch sẽ, đối với đông đảo tuổi trẻ chí tôn mở lời chào hỏi.

Bộ dáng này, không khỏi khiến cho không ít tuổi trẻ thiên kiêu trước đó chưa từng thấy hắn sinh lòng hảo cảm, nghe đồn rằng Cố Trường Ca phách lối cường thế, cao cao tại thượng không coi ai ra gì.

Nhưng hôm nay gặp mặt, thái độ khiêm tốn như thế, khiến bọn hắn có cảm giác thụ sủng nhược kinh.

"Vị này là..." lúc này Diệp Lang Thiên cũng chú ý tới gương mặt lạ của Vương Tử Câm ở bên cạnh.

Vương gia chúng thiên kiêu, vậy mà do nàng cầm đầu.

Vương Vô Song giải thích nói, " đây là tỷ tỷ ta Vương Tử Câm."

Hắn cũng không đề cập nhiều hơn, nhưng điều này cũng đủ rồi.

Không ít tuổi trẻ chí tôn ánh mắt đều khẽ động, trong lòng rất nhiều ý niệm hiện lên, có chút suy đoán.

Sau đó, mọi người dừng chân ở cửa điện, một hồi ôn chuyện, Cố Trường Ca thỉnh thoảng mặt lộ vẻ mỉm cười, khẽ gật đầu.

Vương Tử Câm bên cạnh hắn cũng mang nụ cười nhẹ nhàng, khuôn mặt như tranh vẽ, bộ dạng giống như nói chuyện rất ăn ý.

Người ở bên ngoài nhìn, điều này cũng không kỳ lạ chỗ nào.

Nhưng một màn này, lại bị Nguyệt Minh Không bên trong đại điện đang cùng một vị phu nhân ung dung hoa quý, khí chất ẩn hiện thấy được.

Nàng không khỏi nhíu mày một cái, Vương Tử Câm nữ giả nam trang, có thể lừa gạt được ai? Đây chẳng qua tự dối gạt mình mà thôi.

Chỉ là Nguyệt Minh Không không hiểu, Cố Trường Ca lúc nào biết vị nữ tử này?

Hiện nay việc liên quan tới Cố Trường Ca, rất nhiều thứ đều thoát ly quỹ đạo kiếp trước, nàng cũng không biết nữ tử này là ai.

Xem ra vào lúc nàng không biết, lại có mấy kẻ hồ ly tinh không có mắt sáp đến gần rồi.

Lúc trước Doãn Mi bị nàng cảnh cáo chưa qua, bây giờ lại xuất hiện một nữ tử trẻ tuổi xa lạ.

Nguyệt Minh Không thần sắc lạnh lùng mà thâm thúy, cẩn thận nhìn Vương Tử Câm vài lần, như muốn đem dáng dấp của nàng cho nhớ kỹ.

Trên người Vương Tử Câm, nàng cảm giác được một loại uy hiếp, cái này không giống với Doãn Mi.

Đây là một loại trực giác của nữ nhân.

Tuy nói nàng rất xác định Cố Trường Ca không có khả năng tuỳ tiện động tâm đối bất kỳ nữ nhân nào.

Nhưng nam nhân thuộc về nàng bên người bỗng nhiên xuất hiện nữ nhân khác, Nguyệt Minh Không đương nhiên sẽ không chịu đựng.

Hơn nữa, nàng có thể phát giác được Vương Tử Câm không đơn giản.

Mặc kệ là tu vi hay thiên phú, cũng có một loại khí tức sâu không lường được.

Sau khi tiếp nhận đế khí quán chú, tu vi Nguyệt Minh Không đã đạt đến Thần Vương cảnh, so với trước đó đột phá hơn cả một đại cảnh.

Nhưng bây giờ nàng vẫn như cũ nhìn không thấu Vương Tử Câm.

Hết chương 428.
Bạn cần đăng nhập để bình luận