Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 712: Tam Hoàng tử

Chương 712: Tam Hoàng tử

"Ta đồng ý với ngươi."

Lần này Giang Sở Sở ngược lại là không cân nhắc quá lâu, rất nhanh đáp ứng.

Lần trước Cố Trường Ca đích thật là có thủ đoạn giải quyết Tuyệt Âm chi họa, mặc dù chịu không ít phản phệ, nhưng hoàn toàn chứng minh được hắn giống như Nhân Tổ, đều có thủ đoạn như thế.

"Nhưng mà ta có một điều kiện." Nàng tiếp tục nói.

"Điều kiện gì?"

Cố Trường Ca nhàn nhạt hỏi, nếu như điều kiện quá đáng, hắn chắc chắn sẽ không bằng lòng.

Đương nhiên, sau khi đồng ý làm hay không thì đều như nhau.

"Cố Trường Ca, sau này ngươi có thể tốt với ta một chút không? Ta cũng không hy vọng người như ngươi sẽ biết phụ trách.”

Giang Sở Sở trầm mặc tựa hồ hạ quyết tâm rất lớn.

Cân nhắc lời nói, trong con ngươi có chút chờ mong, bất an nhìn về phía hắn, hỏi những lời này.

Theo nàng thấy nếu như không nói ra những lời này, rất có thể gặp phải chính là Cố Trường Ca của trước kia, ăn sạch sẽ rồi trùi miệng, sau đó trực tiếp rời đi.

Nghe vậy, Cố Trường Ca thoáng sửng sốt, tự nhiên không chút do dự nào, trực tiếp từ chối, "Không thể. Điều kiện quá đáng rồi, đổi cái khác đi."

"Ngươi... "

Giang Sở Sở cắn răng, lúc này cũng biết Cố Trường Ca rõ ràng là quyết tâm muốn ức hiếp nàng!

Đây mà là điều kiện quá đáng à?

Mà ngay lúc cỗ chiến thuyền của Chân Tiên thư viện đang lao vun vút như tên bắn trên bầu trời xanh, thì ở Chu Tước cổ quốc đang lâm vào cảnh đại loạn!

Tuyệt Âm Thiên bỗng nhiên bộc phát, khí tức Tuyệt Âm đáng sợ trong nháy mắt quét sạch khắp nơi.

Trận đại loạn này tới quá nhanh, tất cả mọi người đều không đoán trước được!

Từ trong Tuyệt Âm Thiên, rất nhiều Tuyệt Âm sinh linh đột nhiên tập sát, được lệnh Tuyệt Âm quốc gia, nên muốn tập kích mọi nơi.

Dọc đường thành trì, bộ lạc, thậm chí các tộc tông môn và gia tộc, toàn bộ đều bị chìm nghỉm!

Nếu như từ trên cao nhìn xuống, có thể thấy được sương mù màu xám ầm ầm như hồng lưu hoành hành trên mặt đất, họa loạn tứ phương, như một đống đổ nát.

Lãnh thổ của Chu Tước cổ quốc bị bọn chúng xông đến tàn sát, chỉ để lại một mảnh phế tích bừa bộn.

Rất nhiều lão nhân, trẻ con khóc thút thít ở khắp nơi, rất nhanh bị Tuyệt Âm sinh linh chà đạp mà chết, xé thành mảnh nhỏ.

Chỉ là trong nháy mắt mọi nơi liền trở thành phế tích, tường đổ, vết máu loang lổ, sương mù xám cuồn cuộn, rất nhiều người đều chết rồi, bất kể nam nữ già trẻ.

Phần lớn lãnh thổ bị hủy diệt.

Chu Tước cổ quốc, quốc đô, trong hoàng cung.

Một bầu không khí nặng nề.

Đương kim hoàng thượng của Chu Tước cổ quốc, tinh thần mệt mỏi ngồi dựa ngai vàng, phía dưới các đại thần đang nghị luận ầm ĩ, khiến hoàng cung có vẻ càng trở thành một mảnh lộn xộn.

Hắn không nhịn được thở dài, vẻ mặt đầy sầu bi.

"Nếu như lần này không thể ngăn cản Tuyệt Âm Thiên, truyền thừa mấy trăm vạn năm của Chu Tước cổ quốc ta, chẳng phải muốn bị hủy diệt tại đây sao?”

"Ta có lỗi với liệt tổ liệt tông!"

"Bệ hạ, nghe nói những thiên kiêu của Chân Tiên thư viện đều sắp đến đây rồi, lần này Tuyệt Âm Thiên bộc phát, để cho bọn hắn ra tay ngăn cản."

"Mà dẫn đội lần này lại là một vị tuổi trẻ tồn tại vô cùng thần bí. Chúng ta được cứu rồi!"

Nghe vậy, một vị đại thần ở phía dưới vội vàng bẩm báo nói, thần sắc có chút chờ mong và kích động.

Mặc dù truyền thừa của Chu Tước cổ quốc đã hơn trăm vạn năm, nhưng ở trước mặt những bất hủ thế lực kia kỳ thật cũng chỉ là một thứ nhỏ bé mà thôi.

Thiên kiêu của Chân Tiên thư viện, có ai mà không có bối cảnh phía sau đâu?

Có bọn hắn ra mặt, sự việc chỉ sợ sẽ được giải quyết?

Trong cung điện, rất nhiều đại thần đều vui mừng ra mặt.

"Đây chỉ là thí luyện của Chân Tiên thư viện mà thôi, đối với Chân Tiên thư viện mà nói, sinh tử của chúng ta căn bản không quan trọng.”

"Hoặc là nói, mục đích của bọn hắn, chỉ là để cho đệ tử lịch luyện, nếu như bọn hắn gặp nguy hiểm, đều có thể tùy lúc rời khỏi, còn chúng ta thì không thể lui...”

"Nếu như bọn hắn thật sự muốn ngăn cản mọi việc, cần gì phải điều động đệ tử trẻ tuổi đến đây?"

Nhưng âm thanh của quốc chủ Chu Tước vẫn mệt mỏi và bất đắc dĩ, nở nụ cười khổ.

Hắn đều không cảm thấy lạc quan chút nào, tình thế vô cùng nghiêm trọng.

"Không chừng lần này chính là thời điểm mà Chu Tước ta hủy diệt, còn may là Hạo nhi bây giờ không ở hoàng cung.”

"Bằng không thì hắn thân là hoàng tử, cũng khó thoát khỏi trách nhiệm của tiền tuyến. Đối mặt với Tuyệt Âm sinh linh, cho dù là hắn đoán chừng cũng không có bất kỳ biện pháp gì…"

Chu Tước quốc chủ nghĩ đến việc này, khóe miệng cũng không khỏi nở nụ cười, xem như là việc duy nhất để hắn cảm thấy vui mừng.

Con trai xuất sắc nhất của hắn là tam hoàng tử Sở Hạo.

Thiên phú đương nhiên không cần nhiều lời, lúc còn rất nhỏ liền lộ ra tu vi kinh khủng bỏ xa người cùng thế hệ.

Chỉ là quốc lực của Chu Tước cổ quốc không cách nào cung cấp cho hắn một môi trường tốt nhất để hắn tu hành.

Sau đó tam hoàng tử Sở Hạo rời khỏi Chu Tước cổ quốc, du lịch và tu hành ở khắp thượng giới.

Ngược lại là thỉnh thoảng có thư truyền về, thông báo những việc mà hắn đã trải qua, khiến cho quốc chủ của Chu Tước rất thoải mái và vui mừng.

Mà thoáng chốc đã trôi qua mấy trăm năm.

Chu Tước quốc chủ kỳ thật cũng không biết tu vi của tam hoàng tử đã đến loại cảnh giới nào, nhưng tóm lại không hi vọng hắn trở về, cùng với Chu Tước cổ quốc bị Tuyệt Âm Thiên hủy diệt.

"Khởi bẩm bệ hạ, ngoài hoàng thành có người nhìn thấy thân ảnh của tam hoàng tử, bây giờ tam hoàng tử hắn đã trở về!"

Nhưng mà lúc này, bên ngoài cung điện bỗng nhiên có thị vệ mang theo vẻ mặt kích động và hưng phấn chạy đến, bẩm báo nói.

"Cái gì? Hạo nhi đã trở về?"

Chu Tước quốc chủ bỗng nhiên ngây ngẩn cả người, đơn giản không thể tin được, xém chút từ trên ngai vàng rớt xuống.

Sau đó nụ cười trên khuôn mặt càng lộ ra sự đắng chát.

Chuyện mà hắn lo lắng nhất vẫn xảy ra, sao Hạo nhi lại ngốc nghếch như thế? Biết được loại chuyện này, không phải là mau chóng rời đi sao?

"Nhanh nhanh nhanh! Theo trẫm cùng đi gặp Hạo nhi!"

Nhưng mà Chu Tước quốc chủ cũng rất nhanh tỉnh táo lại, biết được lúc này nói mấy lời trách cứ cũng vô ích, việc đã xảy ra thì mọi thứ đã xác định.

Cho nên triệu tập một đám đại thần, tiến đến nghênh đón tam hoàng tử.

Hết chương 712.
Bạn cần đăng nhập để bình luận