Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1774: Chẳng lẽ là vị kia?

Chương 1774: Chẳng lẽ là vị kia?

“Những người này thật đáng sợ, có lẽ trưởng lão trong tông môn cũng không phải đối thủ của bọn hắn, sẽ bị chém chết chỉ với một đao.”

“Ta cảm giác bọn hắn vừa nhìn một cái là đã có thể chấn vỡ linh hồn của chúng ta…”

Rất nhiều thiên kiêu ở hạ giới lần đầu tiên lên thượng giới gặp phải Tuần la vệ khủng bố như vậy, khuôn mặt đều hơi trắng bệch.

Bọn hắn chỉ cảm thấy thần hồn của mình đang run sợ, phát ra sự sợ hãi từ nội tâm.

“Hy vọng chúng ta có thể cường đại như bọn hắn vào một ngày không xa.”

Bọn người Lục Minh và Tuyết Yên đến từ Thanh Hồng Cổ giới cũng không dám nói thêm cái gì, chỉ có thể ngoan ngoãn đi theo sau lưng đám người chờ Tuần la vệ ở cửa thành đề ra nghi vấn rồi giao phó lai lịch.

Không chỉ tu sĩ ở hạ giới, có rất nhiều người ở thượng giới cũng như vậy, rất sợ đắc tội những Tuần la vệ này.

Bởi vì bọn hắn đại diện cho quy củ của chiến trường bách giới, phía sau bọn họ có bất hủ đạo thống chống đỡ, ai dám khinh thường?

“Đạo Tử lệnh…”

Lúc này, trong đám Tuần la vệ đang kiểm tra bên kia đột nhiên vang lên tiếng huyên náo, tựa hồ có chút chấn kinh.

Một Tuần la vệ cưỡi Thiên Lang khổng lồ đứng trước mặt một thân ảnh mang theo mũ rộng vành, lấy khăn đen che mặt đang đưa một cái lệnh bài cho hắn, trong lúc nhất thời không biết xử lý như nào.

“Cầm Đạo Tử lệnh trong tay thì không cần kiểm tra, thả hắn vào đi.”

Nghe được động tĩnh này, một nam tử cao lớn trông giống như thống lĩnh từ bên trong Tuần la vệ đi tới.

Hắn quét mắt nhìn lệnh bài xác định thật giả một chút, sau đó mới thản nhiên nói.

Từ khi chiến trường bách giới tồn tại đến nay, kỳ thật có rất nhiều cái bóng đằng sau người của thế lực đạo thống.

Đối phương đã cầm trong tay Đạo Tử lệnh mà đến ắt hẳn là được một vị Đạo tử nào đó phân phó, bọn hắn tất nhiên sẽ không hỏi nhiều.

Một màn này làm cho rất nhiều người trước cửa Trấn Giới thành giật mình.

Chỉ có một số người rõ ràng Đạo Tử lệnh có nghĩa như thế nào, ánh mắt có chút hâm mộ nhưng không dám nói gì.

Ngoại trừ truyền nhân của các đại giáo ra, tiến vào chiến trường bách giới đều là tán tu không môn không phái muốn đi vào thử thời vận.

Loại đồ vật Đạo Tử lệnh này chỉ có các truyền nhân của đại giáo mới có, người bình thường như bọn hắn căn bản không có cơ hội tiếp xúc đến.

“Người kia hẳn là đại nhân vật a, có thể không cần kiểm tra liền có thể đi vào…”

“Đạo Tử lệnh? Đó là cái gì?”

Bọn người Lục Minh, Tuyết Yên chú ý tới một màn này cũng rất giật mình, suy đoán xem thân phận của người áo đen kia là ai.

Bọn hắn lần đầu tiên tới thượng giới, hầu như đối với cái gì cũng thấy ngạc nhiên.

Nhưng bọn hắn cũng biết, nhân vật như vậy chỉ sợ không cùng một thế giới với bọn hắn.

Rống!!!

Trong lúc tất cả tu sĩ trước cửa Trấn Giới thành bởi vì Đạo Tử lệnh mà chấn kinh, đang nghi ngờ thân phận của người mặc đồ đen kia thì xa xa ở chỗ sâu trong thiên khung, dưới cùng vũ trụ, quần tinh rì rào run rẩy, bỗng nhiên vang lên tiếng long ngâm chấn thiên, vô cùng réo rắt làm cho màng nhĩ mọi người như bị xuyên qua.

Thương Long giống như sơn lĩnh vắt ngang mà đến. Nghiền ép tinh thần làm cho thiên địa xung quanh đều run rẩy.

Uy áp bàng bạc mà kinh khủng, giống như là viễn cổ hung thú muốn khôi phục, hung uy cái thế, tịch quyển thiên hạ, băng liệt hư không.

Vài đầu Thương Long này áng chừng tu vi cũng phải là Đại Thánh cảnh. Thân thể giống sơn lĩnh vừa dài vừa nặng, kéo dài vô cùng tận.

Ở đằng sau còn kéo theo một liễn xa vàng son lộng lẫy, tiên huy lập loè. Nó không kiêng nể gì lướt qua thiên vũ, hoành hành không sợ, muốn vượt qua tường thành Trấn Giới thành hướng vào sâu bên trong.

“Thương Long kéo xe, chẳng lẽ là vị kia…”

“Sao vị kia lại tới chiến trường bách giới được chứ, nhưng ngoại trừ hắn thì thượng giới không có người nào dám phô trương thanh thế lớn như vậy đi?”

Giờ khắc này, hầu như tất cả tu sĩ sinh linh nhịn không được hai chân nhũn ra quỳ ngã xuống, hướng về phía đầu rồng kia quỳ bái lạy.

Dù cho là tu sĩ Thánh Cảnh cũng sinh ta cảm xúc sợ hãi, khuôn mặt đại biến.

Bọn hắn đều biết Thương Long kia kinh khủng, nhưng kinh khủng hơn là thân phận của người ngồi trong xa liễn kia.

“Đây là người nào…”

“Để cho hung thú kinh khủng bậc này kéo xe, người trong kim sắc liễn xa kia rốt cuộc là ai? Quá dọa người rồi…”

Tất cả sinh linh hạ giới cành là sinh ra cảm xúc như con kiến hôi hèn mọn, sắc mặt tái nhợt, trong lòng đều là bóng ma sợ hãi.

Một đầu hung thú kéo xe đó theo bọn hắn nghĩ cũng đủ để giết chết tất cả mọi người bọn hắn nơi đây.

Nếu xuất hiện ở bên trong thế giới bản nguyên của bọn hắn tuyệt đối sẽ mang đến tai nạn tính hủy diệt.

Nhưng là hiện tại cũng chỉ là công cụ kéo xe?

Nhất thời trong lòng bọn hắn đều là rụt rè hoảng sợ, khó có thể tưởng tượng, cũng không cách nào suy nghĩ.

“Xem biểu lộ của những người này thì chắc hẳn bọn họ biết người trong đó là ai.”

“Không kiêng nể gì mà xâm nhập bên trong chiến trường bách giới, những Tuần la vệ này lại giả vờ một bộ dáng cái gì cũng không biết, thậm chí đối với nó còn lộ ra sợ hãi…”

Bọn người Lục Minh, Tuyết Yên tê dại cả da đầu. Vừa tới thượng giới ngày đầu tiên liền gặp cảnh tượng đáng sợ như vậy.

Trong lòng mọi người đều bịt kín một tầng bóng ma sợ hãi. Bọn hắn không thể quên được trước đó thái độ của những Tuần la vệ kia không phải như bây giờ.

Hết chương 1774.
Bạn cần đăng nhập để bình luận