Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1950: Luyện hoá thiên địa ý chí (2)

Chương 1950: Luyện hoá thiên địa ý chí (2)

"Kẻ kháng thiên, giết không tha!" Đại nhãn lạnh lùng, sát niệm càng thêm rõ ràng. Nó gần như đã bộc lộ bản chất hoàn toàn.

“Đây là hạo kiếp sao? Chính xác thì chuyện gì đã xảy ra…”

Một số cường giả Chuẩn Đế sống trong vũ trụ này cũng nảy sinh sự sợ hãi.

Một khí tức giống như thiên uy bao phủ phiến thiên địa tựa như một hạo kiếp có thể ập xuống bất cứ lúc nào, hủy diệt cả phương vũ trụ này.

Bọn hắn không biết đã xảy ra những gì, chẳng qua là đột nhiên sinh lòng sợ hãi, rùng mình trước loại khí tức này.

Tu vi càng cao, cảm giác về dao động càng rõ ràng.

Ngược lại, những tu sĩ sinh linh bình thường không có bất cứ cảm giác nào.

Đầu tiên là Thần Khư im lặng vô số năm đột nhiên xuất hiện trên thế gian, một gốc cổ thụ khổng lồ với cành lá xum xuê mang theo hỗn độn khí mênh mông rũ xuống.

Một tồn tại khủng khiếp không thể diễn tả trấn thủ ở trong đó, có thể chụp vỡ Thành đạo khí chỉ trong một chưởng.

Mà bây giờ ở chỗ sâu trong thiên ngoại thậm chí còn có một trận đại chiến khiến người khác sợ hãi phát lạnh nảy sinh, chuyện gì đã xảy ra với thế giới này? Cuối cùng đại nhãn kia cũng đã di chuyển.

Thế công khủng bố đánh tới, đó là sự phẫn nộ của thiên địa, tựa như thiên hà trút xuống, xen lẫn đủ các loại công phạt trong vô số năm tháng trước đó!

Hắc sắc Thiên Đao, Cửu Thái Thần Kiếm, Hỗn Nguyên Mẫu Khí Đỉnh, Vạn Vật Dung Hoả, Tử Kim Sơn Hà Ấn…

Đây đều là những vũ khí cường đại từng được khắc sâu trong thiên địa, ẩn chứa thần uy vô tận thậm chí có cả thần uy của Kẻ thành đạo ở bên trên, lúc này tất cả đều hiện ra muốn giết về phía Cố Trường Ca.

Ầm ầm! Cố Trường Ca không hề sợ hãi chút nào, mâu quang hắn lạnh lùng, trong đó hóa thành chùm tia sáng hỗn độn, xuất thủ về phía chiêu công phạt kia.

Uy thế hơn người bao trùm thiên địa, từ phiến thiên địa mênh mông mà trút xuống, đánh rách càn khôn.

Hắn vươn bàn tay rộng lớn ra, trong đó ẩn chứa muôn vàn thần quang, như thể muốn bổ đôi thiên địa! Bàn tay trộng lớn quét ngang bầu trời đánh vào tất cả các loại binh khí khiến chúng run lên.

Quả thật ức vạn đạo quang cùng ức vạn thần quang như thể muốn xé nát Vạn Cổ Chư Thiên! Trong khoảnh khắc bao nhiêu tia sét đỏ thẫm, xích sắt đen tuyền hóa thành cát bụi! Đế uy cái thế cuộn sạch hoàn vũ càn khôn.

"Cho dù ý chí thiên địa không có cách nào đản sinh tồn tại Tiên cảnh nhưng cũng vượt xa Tàn Tiên."

Cố Trường Ca chau mày đứng dậy đánh một chưởng nữa về phía đại nhãn kia, như thể muốn xuyên thủng một lỗ.

Tất cả các binh khí trong lòng bàn tay hắn cuồn cuộn bốc lên, bạo phát ánh sáng hừng hực nhấn chìm càn khôn.

Thần uy vô tận diễn hoá các loại công phạt tối cao, diễn hóa vũ trụ, thái sơ, huyền hoàng, quả thực có thể bao gồm tất cả mọi thứ bên trong thiên địa.

Ý chí thiên địa không giống với tu sĩ, mặc dù tàn nhẫn nhưng không có nghĩa là nó sẽ để cho người ngoài đến tiêu diệt chiếm đóng.

Lá gan của Cố Trường Ca thật sự là quá lớn. Cho dù là Luân Hồi cổ thiên tôn trước đây cũng không dám làm như vậy.

Đại nhãn di chuyển một lần nữa, tầm mắt của hắn cũng chuyển động theo.

Nhất là ý lạnh như băng tựa như muốn hóa thành thực chất! Sâu bên trong thiên địa có vô số thân ảnh mờ ảo không thuộc về thiên địa xuất hiện, bọn hắn được Thiên đạo diễn hoá ra.

Có sương mù bao phủ xung quanh bọn hắn như thể không tồn tại ở mảnh thời không này, rất khó có thể nhìn thấy.

Bọn hắn cùng nhau ra tay, thiên địa lập tức mơ hồ không rõ, vũ trụ trở nên tối tăm như thể chưa từng có mặt trời.

"Dựa vào thực lực của ta bây giờ, nếu muốn mài mòn ý chí thiên địa thì không tốn quá nhiều thời gian."

"Có vẻ như nên tốc chiến tốc thắng để tránh ảnh hưởng đến phần còn lại của vũ trụ.”

Cố Trường Ca nhíu mày, hắn cảm nhận được ý chí thiên địa của phương bảo trụ này rất khó giải quyết, vượt xa những thế giới mà hắn đã gặp phải trước đó.

Vì vậy hắn không muốn lãng phí thời gian nữa, trực tiếp tế xuất Bát Hoang Ma Kích.

Một đạo kích quang quét ngang, uy phong huy hoàng, cường thế vô song, sắc bén đến cực hạn phá hủy Chư Thiên vạn điểm. Tất cả các thân ảnh của đạo tắc đều đồng loạt nổ tung dưới đạo công phạt này và hóa thành tro tàn.

Đại nhãn lạnh lẽo do ý chí của thiên địa biến thành bị ánh sáng xuyên qua hiện lên vô số vết nứt tựa như đồ sứ, phảng phất như sau một khắc sẽ vỡ thành cát bụi.

Ngay sau đó, mi tâm Cố Trường Ca hiện lên ô quang. Ngàn vạn tia ô quang bao phủ giống như hóa thành một hắc động có thể chứa được hoàn vũ chư thiên.

Hắn trực tiếp lựa chọn thôn phệ tàn niệm cuối cùng của ý chí thiên địa để tế luyện phương vũ trụ này thành vũ trụ đạo thân của bản thân.

Cuối cùng những biến động khủng khiếp cũng đã lắng xuống, dần dần trở về trạng thái ổn định.

Rất nhiều ý niệm của chúng sinh trong thiên đại đều hiện lên trong đầu Cố Trường Ca, biểu tình hắn lạnh lùng mà bình tĩnh, cũng không hề có dao động nào.

Chỉ có một số tồn tại tu vi đạt tới Chuẩn Đế cảnh thì mới có thể cảm ứng được cái gì đó, bọn hắn sợ hãi mà run rẩy.

Bọn hắn không dám tiến đến thăm dò mà chỉ có thể cẩn thận núp trong địa bàn riêng của của mình.

Bát Hoang Ma Kích làm cho một chưởng của Cố Trường Ca hoá thành sát chiêu tiêu diệt Tàn Tiên một cách dễ dàng.

Hơn nữa, không giống như thượng giới, tế xuất Bát Hoang Ma Kích ở đây cũng không cần lo lắng về sau sẽ bị phát hiện.

Trong vòng nửa tháng, sau khi bố trí ổn thoả tất cả những điều này Cố Trường Ca dựa theo đường cũ trở về thượng giới.

Còn về thời gian, hôn lễ của hắn và Nguyệt Minh Không đã đến gần. Ngoài ra hắn cũng đã truyền âm thông báo cho Đào Yêu, để nàng đến đây bảo vệ Kỷ Nguyên Thụ.

Hết chương 1950.
Bạn cần đăng nhập để bình luận