Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1797: Người thừa kế ma công thực sự

Chương 1797: Người thừa kế ma công thực sự

Lam Dật Phi nhíu mày rất chặt. Nói thật hắn cũng không muốn động thủ với Tô Thanh Ca ở nơi này, bởi vì hắn không đoán được Tô Thanh Ca có cất giấu hậu chiêu hay át chủ bài nào không.

“Vậy thì tại sao ngươi không chịu nói cho ta biết thân phận của người thừa kế Ma Công?” Giọng điệu của hắn bất thiện, mang theo mấy phần hoài nghi.

Tô Thanh Ca khinh thường liếc nhìn hắn, tuy nhiên vẫn hồi phục rất nhanh, nàng thản nhiên nói:

“Ngươi chỉ cần biết bây giờ… ngươi không đủ tư cách để biết hắn là ai.”

Nếu lúc này Lam Dật Phi biết người thừa kế Ma Công thật sự chính là Cố Trường Ca, liệu hắn có còn đủ dũng khí cướp đoạt Ma Công Cấm Kỵ từ tay Cố Trường Ca hay không?

E rằng cho hắn một trăm lá gan hắn cũng không dám.

“Ngươi…”

Lam Dật Phi cũng không biết suy nghĩ trong lòng Tô Thanh Ca, chỉ có cảm giác bị nàng khinh thường, sắc mặt có chút khó coi.

Suýt chút nữa hắn tức đến mức bật cười, rất muốn ra tay để Tô Thanh Ca ý thức được sự chênh lệch thực lực giữa hắn và nàng.

“Xem ra ngươi muốn tìm ta?

Nhưng đúng lúc này, một mảng không gian trong sân đột nhiên hiện lên gợn sóng kỳ dị, tiếp theo giọng nói của một nam tử trẻ tuổi vang lên.

Trong nháy mắt dung mạo của Tô Thanh Ca ẩn sau lớp sương mù lập tức thay đổi kịch liệt, sắc mặt nàng tái nhợt…

Khoảnh khắc tiếng nói này vang lên, dường như toàn bộ sân viện lập tức bị một tầng đến từ vĩ độ nào đó bao phủ.

Gió mát ngừng thổi, thời gian ngưng đọng, tựa hồ ngay cả ánh trăng chiếu xuống nơi xa cũng trở nên ngày càng mờ ảo mông lung hơn.

Loại uy áp và khí tức kinh khủng này khiến cho Lam Dật Phi chợt biến sắc, toàn thân lạnh toát, thần hồn không khỏi run lên. Hắn quay đầu nhìn về phía phát ra giọng nói.

Dường như phiến thiên địa này cũng đang run sợ, thời không vặn vẹo, hết thảy đều nát vỡ thành từng mảnh.

"Công... công tử..."

Ở bên kia, sắc mặt Tô Thanh Ca cũng tái nhợt ngay tức thì. Gương mặt nàng đang bị hắc vụ che lấp, không thấy rõ chân thân.

Tiếng nói này quá mức quen thuộc đối với nàng.

Chẳng qua nàng hoàn toàn không nghĩ ra được vì sao Cố Trường Ca lại biết nàng đang ở chiến trường bách giới, hơn nữa sao hắn lại tìm được nơi này?

Nếu như hôm nay Cố Trường Ca đã chủ động hiện thân tới đây để tìm nàng, vậy thì dù nàng có mọc thêm hai cánh cũng đừng mong trốn được.

Thực lực hiện tại của Cố Trường Ca chưa đến mức quét ngang được toàn bộ thượng giới, nhưng quả thực không có mấy ai địch lại được hắn.

Giờ khắc này, trong đầu Tô Thanh Ca hiện lên rất nhiều hồi ức xưa kia về Cố Trường Ca, trên môi không khỏi hiện lên nét đau lòng và buồn bã.

Suy cho cùng nàng cũng chỉ là một quân cờ.

Chỉ thấy trong sân có một thân ảnh cao gầy xuất hiện từ hư không đang chầm chậm đi đến. Dường như hắn đang đứng ở một thế giới xa xôi khác, quanh thân vô cùng mờ ảo, không thấy rõ được dung mạo, chỉ để lộ một đôi mắt chứa đựng sự hứng thú rất lớn.

"Rốt cuộc ngươi là ai?"

Nhìn bóng người đột ngột xuất hiện trước mắt, Lam Dật Phi không nhịn được lùi lại mấy bước, da đầu hơi run lên, cảm giác như trước mắt mình là một mảnh biển sâu mênh mông, đồng thời lại như một mảnh hư không vô ngần.

Hắn đứng trước thân ảnh đó cứ như một chiếc lá khô dưới cơn sóng dữ, có thể thịt nát xương tan bất cứ lúc nào.

Loại khí tức này còn kinh khủng hơn vô số lần so với lúc hắn đối mặt với lão tổ Kẻ thành đạo của Đạo Tiên Minh.

"Ta là ai à?"

"Không phải ta vừa mới nghe thấy ngươi đang muốn tìm ta sao?"

Cố Trường Ca hiện thân tại đây, hắn nhìn Lam Dật Phi trước mắt, hỏi với vẻ rất hứng thú.

Hắn không ngờ mình chỉ lần đến theo khí tức của Tô Thanh Ca mà lại có thu hoạch bất ngờ như vậy.

Người này lại còn ôm mưu đồ với hắn, định tìm hiểu thân phận thật sự của người thừa kế Ma Công từ miệng Tô Thanh Ca.

Kể từ khi đạt đến cảnh giới Kẻ thành đạo, đã lâu lắm rồi hắn không nghĩ về chuyện này.

"Ngươi... ngươi chính là... người thừa kế Ma Công thật sự! Tại sao ngươi lại ở đây?"

Lam Dật Phi ép bản thân tỉnh táo lại, nhưng giọng điệu vẫn hơi run rẩy, ẩn chứa sự sợ hãi mà chính hắn cũng cảm thấy khó có thể tin được.

Người này hoàn toàn không giống với bản tôn người thừa kế Ma Công mà hắn đã suy đoán.

Loại khí tức này, e rằng Kẻ thành đạo chân chính đứng trước mặt hắn cũng phải run rẩy kinh sợ.

Tu vi của nam tử thần bí trước mắt tuyệt đối đã bước vào hàng ngũ Kẻ thành đạo, hơn nữa còn không phải Kẻ thành đạo bình thường.

"Sao thực lực của người thừa kế Ma Công thật sự lại có thể đến được mức này? Thật khó mà tin nổi!"

Vào lúc này, hắn không dám nghĩ tiếp về những chuyện đó nữa. Hắn chỉ thấy rùng rợn, thậm chí còn có cảm giác Tô Thanh Ca đang gài bẫy hắn.

Nhìn thế nào thì người thừa kế Ma Công trước kia đã gây loạn bát phương, thôn phệ bản nguyên truyền nhân của các đạo thống cũng chỉ là một người thuộc thế hệ trẻ.

Sao có thể liên quan tới người trước mắt được?

"Người thừa kế Ma Công thật sự?"

Cố Trường Ca khẽ bật cười, sau đó lắc đầu: "Thật ra ngươi cho rằng như vậy cũng đúng."

Nói đoạn, hắn không để ý tới Lam Dật Phi đang trắng bệch cả mặt sợ hãi cực độ trước mắt mà lại nhìn về phía Tô Thanh Ca vẫn luôn im lặng ở phía khác.

"Thế nào? Bây giờ thấy ta rồi mà cũng không định dùng dung mạo thật để đối diện với ta sao? Thanh Ca?" Hắn mỉm cười mở miệng hỏi.

Hết chương 1797.
Bạn cần đăng nhập để bình luận