Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2071: Sợ hãi

Chương 2071: Sợ hãi

Ầm!

Nhưng mà lúc này, đạo thạch môn của Thông Thiên cổ thành kia lại đang từ từ bị đẩy ra, một khe hở đã xuất hiện từ lâu trước đó.

Tại giờ khắc này, bên trong đạo thạch môn kia lại phát ra ánh sáng vô cùng mạnh mẽ, khí tức của hai thế giới đang sôi trào và va chạm, thậm chí còn xuất hiện chùm sáng ngút trời, trực tiếp nối liền toàn bộ các mảnh tinh vực.

"Quả nhiên là khí tức của một thế giới khác, nơi đó cũng có đường..."

Trong lòng những kẻ thành đạo còn lại của dị vực đều đang chấn động, bọn hắn nhìn chăm chú vào tấm thạch môn để nhìn rõ được cảnh tượng trong đó.

Bọn hắn có thể cảm nhận được bên cạnh đang truyền đến khí tức thế giới cuồn cuộn và mênh mông, tang thương mà cổ lão, thậm chí còn lâu đời hơn so với Tiên vực .

Điều này khiến bọn hắn có chút kích động, nghĩ đến rất nhiều tin đồn liên quan đến bí mật bản nguyên của phương thế giới này.

"Không đúng, ở đó có nhân ảnh, có người đang đi tới... "

"Chẳng lẽ hắn đẩy cánh cửa kia ra, đánh xuyên qua Địa Tuyệt Thiên Thông."

Nhưng sau một khắc, dường như chú ý tới cái gì mà nét mặt của bọn hắn đều kịch biến, không thể bảo trì cảm xúc vừa rồi nữa.

"Ngươi là ai?"

Lúc này, đột nhiên âm thanh của vị lão tổ là Kẻ thành đạo của Ám Huyết Kim Ô tộc vang lên, mang theo chút sợ hãi và run rẩy cùng với khó có thể tin được.

Ầm một tiếng, nơi đó bộc phát ra vạn đạo thần quang, mỗi một đạo thần quang đều là một mảnh quy tắc phù văn, trong đó có ký hiệu chí cường, còn có cốt văn của Ám Huyết Kim Ô tộc đang đan xen vào nhau, thần uy chấn động thế giới.

Đây là uy lực chí cường thuộc về Kẻ thành đạo, hắn đang liều mạng, hào quang dưới vòm trời khiến rất nhiều người ở bên này đều không thể mở mắt, cũng không có cách nào nhìn thẳng.

Nhưng mà sau đó lại vang lên một tiếng kêu thảm thiết, ầm, huyết vụ nổ tung, tất cả quang mang cũng đang tan biến giống như bị bóng đêm vô tận nuốt chửng.

"Không ổn..."

Tất cả Kẻ thành đạo của dị vực đều biến sắc, toàn thân phát lạnh và rùng mình.

Các sinh linh dị vực và hậu duệ của Tiên vực còn lại đang hội tụ ở đây cũng chợt kêu lên thất thanh, sau đó lại trở nên chết lặng mà nhìn vào cảnh tượng huy hoàng phía sau tấm thạch môn đang lắng đọng, quang mang tan biến.

Trên Thông Thiên cổ thành, tường thành vẫn nguy nga như cũ nhưng nay lại bị huyết dịch của một Kẻ thành đạo rắc lên, ngay đến cả hài cốt cũng không còn.

Thạch môn được mở, một nam tử trẻ tuổi đi ra từ trong đó, hắn mặc y phục tơ tằm thanh sắc, dáng người thẳng tắp, vô cùng tuấn tú, trên người còn có Tiên khí ngữ sắc lượn lờ nhưng lại nhanh chóng biến mất, trở lại nguyên trạng, bỏ đi dáng vẻ siêu phàm thoát tục.

Hắn chỉ đi đến qua loa như vậy, không nhanh không chậm, theo sau là một con Đại Hồng Điểu đang vỗ cánh, ánh mắt vô cùng bình tĩnh, giống như biển sâu mênh mông, lại tựa như hư không bao la.

Nhưng mà toàn bộ thiên địa đều đang kịch chấn, bầu trời cũng sắp sụp xuống, dường như nó cũng khó có thể chịu đựng được khí tức của hắn.

Thông Thiên cổ thành kịch chấn, thạch môn rộng lớn và đồ sộ kia chính là cánh cửa trong truyền thuyết.

Hôm nay nó lại xuất hiện trên thế gian, hơn nữa còn bị đẩy ra, bên trong ầm ầm phát ra quang mang mênh mông ngút trời. Dưới sự va chạm khí tức của hai thế gian, tất cả sinh linh đều cảm thấy bản thân sắp hóa thành kiếp tro, đến cả hài cốt cũng không còn.

Loại khí thế mênh mông cuồn cuộn này thật sự giống như hai đại vũ trụ đang xảy ra va chạm không cách nào tưởng tượng được, quét qua các thời đại và lưu truyền tới ngày này.

Các ngôi sao bên ngoài Thiên vực cũng đang lay động như sắp rơi xuống.

Nhưng mà điều khiến mọi người không thể tưởng tượng nổi nhất chính là tấm thạch này lại bị một sinh linh của thế giới khác đẩy ra, hắn bình tĩnh đi tới, bước chân cũng không nhanh nhưng lại làm trái tim người khác sắp nổ tung.

Dường như phương thiên địa này cũng không có cách nào gánh chịu được khí tức của hắn.

Bởi vì sự xuất hiện của hắn mà cả tòa Thông Thiên cổ thành đều không ngừng kịch chấn, mấy vết tích bao trùm trên tường thành lại là những phù văn kéo dài như thác nước, xen lẫn nhau tạo thành các chùm sáng đầy trời, sáng chói và rực rỡ khiến người người không không thể nhìn thẳng.

Tất cả tu sĩ sinh linh phía trước, cho dù là tới từ Dị vực hay từng là hậu duệ của Tiên vực đều kêu lên thất thanh và run rẩy, bị cảnh tượng trước mắt làm rung động, không cách nào nói thành lời.

Đối với Kẻ thành đạo của Dị vực mà nói, bọn hắn thật sự đã sợ hãi đến tột cùng, da đầu tê dại, tại thời khắc này, bọn hắn chỉ muốn hóa thành thần quang mà đào tẩu, hoàn toàn không muốn ở lại nơi này.

Mới vừa rồi Kẻ thành đạo của Ám Huyết Kim Ô tộc còn phách lối cường thế thì nay đã hóa thành huyết vụ đầy trời, ngay đến hài cốt cũng không còn, chết thảm ở trước thạch môn.

Mặc dù bọn hắn cũng không thấy rõ chuyện gì đang xảy ra nhưng lại biết chắc chắn rằng Kẻ thành đạo của Ám Huyết Kim Ô tộc bị tên nam tử tuấn tú kia tiện tay đập chết giống như đang đập một con ruồi đang vo ve kêu loạn.

Đơn giản như vậy, thậm chí hắn chỉ kịp phát ra tiếng kêu thảm thiết rồi lại không còn tung tích gì nữa.

Đây lại chính là lão tổ của Ám Huyết Kim Ô tộc, đứng trên cả một phương đại thế giới, hắn đã tu đạo cả trăm vạn năm, cường thế tuyệt luân, hơn nữa còn đang ở tuổi tráng niên nhưng kết quả lại phải chết thảm như vậy.

Giờ khắc này, trong lòng bọn hắn chỉ cảm thấy vô cùng kinh khủng và tràn đầy ý niệm run sơ.̣

Hơn nữa dưới ánh mắt của nam tử trẻ tuổi này, dường như thần hồn của bọn hắn cũng bị đông cứng lại, bọn hắn hoàn toàn không có ý định đào tẩu, hoặc là nói nếu như bọn hắn dám đào tẩu, vậy thì kết quả của bọn hắn chắc chắn sẽ giống với lão tổ của Ám Huyết Kim Ô tộc vừa rồi, chết thảm trong nháy mắt.

Hết chương 2071.
Bạn cần đăng nhập để bình luận