Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1629: Vũng nước lầy này vẫn chưa đủ đục

Chương 1629: Vũng nước lầy này vẫn chưa đủ đục

“Thiếu chủ, tin tức hoàn toàn chính xác. Thực sự có một vết nứt không gian xuất hiện ở biên cảnh của Đại Du tiên triều, hơn nữa từ lúc nó xuất hiện cho tới bây giờ đã gần một năm.”

“Đại Du tiên triều phái rất nhiều đại quân tọa trấn ở xung quanh nơi đó, tuyên bố đối với bên ngoài là để đề phòng thế lực đối địch. Nhưng thật ra là đang che giấu lối vào thế giới cổ lão đó.”

Chỗ sâu trong cung điện, Cố Trường Ca tiện tay lật xem một cái ngọc giản, tâm phúc ở bên cạnh cung kính bẩm báo nói.

“Đại Du tiên triều hết sức giấu giếm chuyện này, xem ra là đã sớm xâm nhập vào thế giới kia rồi, trong đó hẳn là cất giấu bí mật gì đó.”

“Vũng nước này vẫn chưa đủ đục, ngươi tung tin tức này ra ngoài, khiến các thế lực còn lại chú ý.”

Cố Trường Ca gật đầu, do dự một lúc rồi nói.

Đại Du tiên triều muốn nuốt trọn đại thế giới cổ lão này một mình, chắc chắn Cố Trường Ca sẽ không đồng ý, đúng lúc hắn đang muốn tìm một địa điểm câu cá phù hợp.

Thế giới đột nhiên xuất hiện này nhìn thế nào cũng thấy tương đối thích hợp.

“Vâng, thiếu chủ!” Tâm phúc gật đầu một cái, sau đó như nghĩ tới điều gì bèn hỏi lại.

“Đúng rồi thiếu chủ, mấy ngày này Tứ tiểu thư của Thác Bạt phủ kia lúc nào cũng hô hào nói muốn gặp ngài, hơn nữa nàng nói nàng biết người giật dây là ngài, có cần giải quyết nàng hay không?”

Cố Trường Ca buông ngọc giản trong tay xuống, tùy ý nói: “Cứ để nàng ta hô, bây giờ còn chưa giết được, vẫn phải giữ nàng ta thêm một thời gian nữa.”

“Thuộc hạ minh bạch.”

Rất nhanh sau đó tại chỗ mờ mịt một hồi, tâm phúc hóa thành sương mù rời đi.

Ánh mắt Cố Trường Ca có chút suy nghĩ, hắn cho Thác Bạt Tiêu Dao thời gian nửa tháng, ước chừng đã qua một nửa.

Bảy ngày sau đó, nếu Thác Bạt Tiêu Dao còn không giao ra Chưởng Thiên Kiếm, Cố Trường Ca cũng chỉ có thể tìm phương pháp khác.

Nhưng mà hắn vẫn rất hiếu kỳ, Thác Bạt Tiêu Dao biết được bí pháp như vậy từ chỗ nào.

Những ngày này hắn vẫn luôn tra đủ các loại cổ tịch, còn phân phó người điều tra thêm nhưng cũng không có chút manh mối nào.

Phảng phất đúng như Thác Bạt Tiêu Dao nói vậy, tìm khắp thượng giới cũng không có phương pháp giải quyết?

“Chẳng lẽ là bí pháp ở thế giới của hắn?”

Cố Trường Ca nghĩ tới các loại khả năng khác, có khi nào là thế giới mà trước khi trùng sinh Thác Bạt Tiêu Dao đã đi qua, bí pháp cũng được lấy từ nơi đó không?

“Thôi vậy.”

Cố Trường Ca không tiếp tục quản chuyện này nữa, bảo người dẫn A Thanh đến.

Hắn vẫn còn rất nhiều chuyện muốn hỏi nàng.

“Ân nhân.”

Rất nhanh, sau khi rửa mặt trang điểm một phen A Thanh đi theo thị nữ dẫn đường xuất hiện trước mặt Cố Trường Ca một lần nữa.

So với lần đầu tiên gặp nàng bẩn thỉu, vải thô áo gai, thì lúc này nàng xinh đẹp giống như đóa phù dung thanh lệ.

Một thân váy dài mộc mạc màu sáng, màu mắt như lông mày, tóc đen xõa ra, khuôn mặt nhỏ đoan chính xinh đẹp, ngũ quan tựa như tác phẩm điêu khắc nghệ thuật, mịn màng nhẵn nhụi trắng nõn, đuôi lông mày khẽ nhếch lại không mất đi sự sắc sảo.

Bất kể là ai khi nhìn thấy thiếu nữ xinh đẹp sắc sảo như vậy đều sẽ có cảm giác hai mắt tỏa sáng.

Mặc dù nàng biết thân phận của Cố Trường Ca nhưng cũng không câu nệ bất an giống như thường nhân mà lại lộ vẻ lạnh nhạt tự nhiên.

“Ngồi đi!”

Cố Trường Ca mỉm cười, đưa tay ra hiệu nàng ngồi xuống.

A Thanh cũng không khách khí, ngồi xuống phía đối diện với Cố Trường Ca, nhìn rất nhiều món ngon linh quả được bày trên bàn, cùng với đủ loại thịt tỏa ra ánh sáng mờ. Nàng cố nén sự hoảng hốt trong lòng, khôi phục tự nhiên rất nhanh.

Đã bao lâu rồi nàng chưa từng nhìn thấy những món ngon trân tu như thế này.

Bất luận là một phần thịt nào trong đó đều tản ra khí huyết chi lực làm nàng có chút kinh hãi.

“Trong điện chỉ có hai người chúng ta, ngươi có thể thả lỏng cảnh giác trong lòng.”

Cố Trường Ca cười nói.

“Ta chỉ là theo thói quen, cũng không phải hoài nghi ý tốt của ân nhân.”

A Thanh gật đầu, sau đó dường như là sợ Cố Trường Ca hiểu lầm, không khỏi giải thích một câu.

“Cảnh giác là chuyện tốt, ở cái thế giới này nếu không cẩn trọng thì sẽ không sống được lâu.”

Cố Trường Ca mỉm cười, nâng chén uống rượu, ra hiệu nàng động đũa.

“Đa tạ ân nhân, vậy ta sẽ không khách khí.”

A Thanh cũng không tiếp tục khách khí nữa, bắt đầu động đũa không hề câu nệ tiểu tiết. Nàng còn chưa hoàn toàn khôi phục tu vi, những linh quả cùng thịt trước mặt chính là thứ nàng cần lúc này.

Đầu tiên là dược cao, bây giờ lại là thịt khôi phục tu vi, mức độ tỉ mỉ của Cố Trường Ca làm A Thanh cảm thấy rất ngoài ý muốn.

Rõ ràng là với thân phận cùng địa vị của hắn, hoàn toàn không cần phải cân nhắc những chuyện này, thế nhưng hắn vẫn suy tính vô cùng chu đáo.

Thế gian này thật sự có người hoàn mỹ như vậy sao?

“Ngươi có biết ta cho người gọi ngươi tới là để làm gì không?” Cố Trường Ca hỏi.

“Trước đó ân nhân đã nói muốn biết những chuyện liên quan đến thế giới mà ta sinh hoạt…” A Thanh gật đầu nói.

Nhân lúc này nàng liền kể lại một chút sự tình liên quan tới thế giới kia của nàng cho Cố Trường Ca nghe.

Đây cũng không phải bí mật gì đó mà người khác không thể biết.

Bản thân nàng không thích mắc nợ ai cái gì, nhất là ân cứu mạng. Đương nhiên nàng cũng không cảm thấy nói cho Cố Trường Ca những tin tức này thì liền có thể triệt tiêu ân tình của hắn.

Nhưng mà có thể trả một chút liền tính là một chút...

Hết chương 1629.
Bạn cần đăng nhập để bình luận