Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1555: Tìm thấy Cơ Thánh Sơ

Chương 1555: Tìm thấy Cơ Thánh Sơ

“Sao ta lại có cảm giác như có người đang gọi ta?”

Bỗng nhiên, Giang Thần đang cấp tốc hướng đến chỗ sâu ngừng lại, trên mặt hiện lên nghi hoặc.

Nhưng khi lắng nghe thì lại không nghe thấy chút âm thanh nào.

Hắn ngẩng đầu đánh giá chung quanh, ngoại trừ cái cột trụ cực kỳ cao lớn kia ra thì nơi đây vô cùng trống trải,

“Chẳng lẽ là âm thành của tiên tổ Cơ gia?”

Trong lòng Giang Thần kinh nghi một hồi, trải qua chuyện Cơ gia, hắn không có chút hảo cảm nào đối với bọn hắn.

Cho nên lúc này đương nhiên là cũng không muốn đi cứu tiên tổ của bọn hắn.

Hắn thấy loại chuyện này cực kỳ mạo hiểm, ai biết tiên tổ của Cơ gia có thể lấy oán trả ơn hay không, hắn đã từng chịu rất nhiều thiệt thòi.

“Ta cảm thấy ngươi có thể đi thử một lần, căn cứ vào lời đồn thì chắc hẳn tiên tổ của Cơ gia là một người trạch tâm nhân hậu, bằng không thì đã không có rất nhiều thế lực đạo thống từng nhận được ân tình của hắn.”

“Nói không chừng đây là một cơ hội.”

Khí linh của Tạo Hoá Tiên Chu nói, nó cảm thấy Giang Thần có thể thử một lần xem sao.

Giang Thần trầm ngâm một lát, thấy nó nói cũng có lý, biết đâu đây lại là cơ hội rửa sạch hết thảy oan khuất của hắn thì sao.

Ngay sau đó Giang Thần không chút do dự tiến về nơi phát ra âm thanh, nếu đến lúc đó tình huống không đúng thì hắn lại nghĩ biện pháp đào tẩu sau.

Tiên tổ của Cơ gia bị nhốt ở đây nhiều năm như vậy, chỉ có thể dựa vào truyền âm để truyền tin tức, cũng đã đến tình trạng đèn cạn dầu rồi.

“Chắc hẳn cũng không tạo thành uy hiếp lớn bao nhiêu đối với ta.”

Giang Thần suy nghĩ, cắn răng định thần lại hướng về phía chỗ sâu mà đi.

Đại khái là sau khi đi khoảng mấy chục dặm, hắn cảm nhận được một loại uy áp sôi trào mãnh liệt truyền đến từ phía trước, giống như là sóng lớn ngập trời.

Nhưng cũng giống như một mảnh thiên khung cổ xưa ập xuống, làm cho người khác không kiềm chế được thành kính quỳ phục, muốn tiếp tục bái lạy.

Đây là sức mạnh to lớn khó mà dùng ngôn ngữ để hình dung. Dưới uy áp này, bất cứ sinh linh nào cũng giống như con kiến hôi nhỏ bé.

“Đây là cái gì?”

Giang Thần khiếp sợ ngắm nhìn cảnh tượng không gì sánh nổi trước mặt, đó giống như dòng sông chảy xuyên qua vũ trụ hỗn độn.

Khí thế đáng sợ tràn ngập, hai bên có thuỷ triều đen nhánh tựa như nước sông Thái Âm, đầy rẫy hỗn độn khí phảng phất như có thể thông đến chỗ sâu trong tinh không.

Từng cổ Long quan phiêu phù ở hai bên dòng sông, chìm nổi lăn lộn ở trong đó, những vết tích lộ ra mang dáng vẻ vô cùng tang thương và xưa cổ.

Vượt qua rất nhiều kỷ nguyên, thậm chí khó mà tìm ra đầu đuôi ngọn nguồn.

Trong địa cung này lại có cảnh tượng lớn như thế sao?

Quả thực đây giống như đi tới nơi sâu trong vũ trụ.

Trong nháy mắt dường như hắn đã đi ra ngoài tinh không.

Từng khoả tinh thần cổ lão hùng vĩ nhấp nhô, ngàn vạn tinh quang sáng chói, thiên hà bao la rộng lớn, lan tràn đến một nơi khác trong vũ trụ.

Ở phía trước, Giang Thần còn nhìn thấy máu hội tụ trên mặt đất, chín loại màu sắc xen lẫn nhau, chói mắt kinh người, tiên huy rực rỡ.

Khí thế khủng bố làm da thịt hắn như muốn nứt ra, tựa như đại đạo chi đao cắt đứt xương cốt.

Cho dù xung quanh có từng sợi hỗn độn khí rủ xuống thì xương cốt của hắn cũng răng rắc vang dội giống như muốn vỡ nát, khó mà tới gần dù chỉ là nửa bước.

Tiên Vương huyết!

Hơn nữa số lượng còn không ít, tạo thành một vũng nước nhỏ.

“Tiên Vương từng vẫn lạc tại nơi này… vả lại còn có liên quan đến Long tộc, chẳng lẽ nơi đây là tẩm cung của Long Vương?”

Giang Thần khiếp sợ không gì sánh nổi, thậm chí còn không dám bước đến phía trước nửa bước.

Hắn hiểu được sự đáng sợ của Tiên Vương huyết, cho dù là đã trải qua vô số năm, thậm chí là thần tính bên trong đã bị tiêu tán nhưng chỉ riêng khí thế lưu lại là cũng đủ để trấn sát bất cứ sinh linh gì.

“Tiểu hữu…”

Sau khi đến nơi này, Giang Thần lại nghe được âm thanh của tiên tổ Cơ gia Cơ Thánh Sơ một lần nữa.

Hắn lần theo âm thanh nhìn lại, bắt gặp một đạo đài vô cùng cao lớn ở chỗ sâu nhất bên trong địa cung.

Dường như bên trên có một thân ảnh mờ ảo, vô cùng nhỏ gầy. Nếu không cẩn thận nhìn kỹ thì thậm chí còn xem hắn như củi lửa.

Người này đã không còn hình người.

“Tiền bối, là ngươi sao?”

Giang Thần lên tiếng hỏi, cũng không nghĩ tiên tổ Cơ gia bễ nghễ thiên hạ trong lời đồn vậy mà lại mang bộ dạng thê thảm như thế này.

Nhưng mà bị nhốt trong Côn Sơn nhiều năm như thế mà vẫn chưa chết thì cũng là mạng lớn, đủ để chứng minh hắn không hề đơn giản.

“Tiểu hữu, chính là lão phu.”

“Nơi đây có trận văn cấm chế do Chân Long nhất tộc lưu lại, còn có khí thế của Tiên Vương. Tiểu hữu ngươi đừng khinh cử vọng động, bởi vì sẽ hại đến chính ngươi.”

Bóng người gầy còm ở bên trên đạo đài mở miệng nói, lộ vẻ cực kỳ suy yếu, tựa như nến tàn trong gió, bất cứ lúc nào cũng có thể bị dập tắt.

Giang Thần cũng không nghĩ đến Cơ Thánh Sơ vậy mà lại lo lắng cho sự an nguy của hắn trước tiên, có thêm mấy phần hảo cảm khó hiểu.

“Ta hiểu rõ, vậy ta phải làm thế nào thì mới có thể cứu được tiền bối?” Giang Thần hỏi.

“Ngươi hãy đi tìm tám cái trận nhãn của nơi này, phá giải chúng là cấm chế của nơi đây tự nhiên sẽ tiêu tan. Những năm này lão phu may mắn núp ở trên đài cho nên mới tránh được lực lượng của cấm chế thắt cổ, tuy nhiên ngươi nhất định phải cẩn thận.”

“Những cấm chế này đều là do một vị Tiên Vương tự tay bố trí, bây giờ mặc dù đã bị tàn phá nhưng không thể không đề phòng vạn nhất, cũng không thể coi thường.”

Cơ Thánh Sơ thở dài nói, mặc dù vẫn suy yếu như cũ nhưng khi Giang Thần đến, hắn lại nhìn thấy hy vọng, không khỏi cố gắng chống đỡ.

“Ta hiểu, ta sẽ cứu tiền bối ra ngoài.” Giang Thần gật đầu một cái, bắt đầu dựa theo lời của Cơ Thành Sơ tìm kiếm trận nhãn ở xung quanh.

Đồng thời hắn cũng âm thầm trò chuyện với khí linh của Tạo Hoá Tiên Chu ở trong đầu, suy nghĩ xem có đáng để cứu Cơ Thánh Sơ hay không.

“Nếu có thể cứu được hắn, nói không chừng hắn có thể trở thành một chỗ dựa.”

Trong giọng nói của khí linh Tạo Hoá Tiêu Chu mang theo mấy phần kích động.

“Ta cảm giác những năm Cơ Thành Sơ bị nhốt tại Côn Sơn này có thể là gặp họa mà được phúc, tu vi tiến thêm một bước. Thời điểm đỉnh phong hắn đã từng vượt qua Tiên cảnh, bây giờ tuy rằng quy tắc thiên địa không được đầy đủ nhưng ta có cảm giác một khi thực lực của hắn được khôi phục thì cũng không hề yếu hơn Chân tiên.”

Khí linh cam đoan chắc nịch.

Giang Thần nghe thấy mấy lời này, trong lòng cũng dấy lên lửa nóng.

Có một chỗ dựa mang thực lực Chân Tiên cảnh, vậy chẳng phải chuyện báo thù của hắn càng có hy vọng hơn rồi sao?

Sau đó, Giang Thần vừa dựa theo yêu cầu của Cơ Thành Sơ tìm kiếm trận nhãn, vừa nói chuyện với hắn, cũng biết được làm thế nào mà Cơ Thành Sơ đi ngang qua Côn Sơn này và bị vây khốn ở đây.

Hết chương 1555.
Bạn cần đăng nhập để bình luận