Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2639: Đúng là một cô nương ngốc mà may mắn

Chương 2639: Đúng là một cô nương ngốc mà may mắn

Trước giờ Mộc Yên không hề nói với bất cứ ai về những việc đã trải qua trong quá khứ.

Khi còn nhỏ, nàng đã có một thời thơ ấu khó khăn.

Từ khi bắt đầu có ký ức nàng đã theo phụ mẫu chạy nạn, bởi vì trong tay mẫu thân nắm giữ một kiện Vĩnh Hằng thần khí. Hơn nữa, cũng bởi vì nàng vi phạm quy củ Vĩnh Hằng thần tộc, không chỉ thành thân với phụ thân của Mộc Yên ở bên ngoài, mà còn còn sinh ra Mộc Yên.

Đối với Vĩnh Hằng thần tộc mà nói, thì đó là một sự sỉ nhục nhất định phải xóa bỏ nó.

Ngoài ra, Vĩnh Hằng thần khí còn là bảo vật của Vĩnh Hằng thần tộc, không có khả năng mặc cho nó lưu lạc bên ngoài, vậy đương nhiên cũng phải nghĩ biện pháp thu hồi lại.

Vì thế Vĩnh Hằng thần tộc phái lượng lớn cường giả đến đuổi giết bọn họ.

Còn có một vài cường giả và thế lực muốn âm thầm cướp đoạt Vĩnh Hằng thần khí cũng đang xuất thủ. Trong những thế lực và đám cường giả này, Mộc Yên chỉ có ấn tượng duy nhất là Trọc Ô của Trọc tộc.

Lúc trước nàng chỉ với một đạo hóa thân giáng lâm, một chưởng tiện tay liền đánh cho phụ thân nàng trọng thương.

Cũng chính bởi vì nguyên nhân này mới có thể khiến cho phụ thân nàng tái phát thương thế cũ trong sự đuổi giết của vô số kẻ thù, từ đó bạo bệnh mà chết.

Sau khi phụ thân nàng qua đời, Mộc Yên theo mẫu thân tiếp tục chạy nạn.

Nhưng bởi vì cũng đã bị trọng thương, mà mẫu thân nàng không có cách nào chạy trốn được xa hơn, cuối cùng vẫn quyết định bó tay chịu trói, để cho người của Vĩnh Hằng thần tộc bắt nàng trở về.

Mộc Yên đương nhiên cũng bị bắt đi.

Khoảng thời gian đó hai người bị giam giữ trong Hắc Thủy Thiên Lao của Vĩnh Hằng thần tộc. Quanh năm không thấy ánh mặt trời, xung quanh tối om đưa tay không thấy năm ngón tay, bên cạnh bóng tối còn mơ hồ truyền đến tiếng cười lạnh khiến người ta khiếp sợ, cùng với anh thanh nhai xương.

Điều này đã để lại một bóng ma tâm lý rất lớn cho Mộc Đình khi còn nhỏ.

Cũng may tộc trưởng của Vĩnh Hằng thần tộc, cũng chính là Vĩnh Hằng thần tử trước kia khoan hồng đại lượng.

Sau khi thương lượng cùng rất nhiều trưởng lão, bọn họ quyết định không truy cứu trách nhiệm của mẫu thân nàng, mà chỉ tước đoạt thân phận thánh nữ của nàng ta.

Hơn nữa, dựa theo quy củ của Vĩnh Hằng thần tộc, thần tử nhất định phải kết hôn cùng thánh nữ.

Huyết mạch của hai người kết hợp với nhau mới có thể sinh ra đời sau cường đại hơn.

Bất đắc dĩ, mẫu thân của Mộc Yên phải kết hôn cùng thần tử của Vĩnh Hằng thần tộc, sau đó sinh ra Ly Dương. Đáng tiếc, bởi vì lý do mẫu thân nàng vốn đã bị thương, thế nên sau khi sinh ra Ly Dương, huyết mạch trời sinh liền trở nên không trọn vẹn. Ngay cả thiên phú thuộc về Vĩnh Hằng thần tộc, hay là Vĩnh Hằng thần ý thì đều mỏng manh đến gần như không tồn tại.

Toàn bộ Vĩnh Hằng thần tộc chấn động vô cùng, kể cả khi tìm được rất nhiều thần vật thì cũng không có kết quả.

“Mẫu thân còn trông cậy vào Ly Dương tương lai có thể trở thành thần tử của Vĩnh Hằng thần tộc, nhưng hy vọng này cũng tan vỡ.” Nói đến đây, khóe miệng Mộc Yên hiện lên vẻ chua xót.

“Mà cuối cùng hắn có thể trở thành thần tử, hơn nữa có tu vi như bây giờ chắc hẳn đều dựa vào ngươi nhỉ.”

Cố Trường Ca lẳng lặng nghe mọi việc, vẻ mặt khi nhìn về phía Mộc Yên lộ ra một tia thương tiếc.

Mộc Yên chớp nhìn hắn, không biết sao Cố Trường Ca có thể đoán được, trong lòng nàng có chút kinh ngạc nhưng vẫn gật đầu nói: “Sau này vì mẫu thân cầu xin ta, cầu ta hãy cấy ghép huyết mạch và thiên phú của ta cho hắn, dù sao đối với ta mà nói, ta chỉ có một nửa huyết mạch thuộc về Vĩnh Hằng thần tộc, thiên phú này đối với ta không có tác dụng quá lớn…”

Tuy rằng Mộc Yên nói nhẹ nhàng, nhưng loại chuyện cái ghép thiên phú sao có thể đơn giản được chứ.

Hơn nữa khi ấy nàng vẫn còn rất nhỏ tuổi, lần cấy ghép thiên phú đó suýt nữa lấy mạng nàng.

Vốn những tộc nhân của Vĩnh Hằng thần tộc đều không ngờ tới sau đó nàng còn có thể ngoan cường sống sót. Tuy nhiên sau khi mất đi thiên phú huyết mạch, Mộc Yên đã trở nên không khác gì người bình thường.

Ngay cả cảm ứng linh khí và năng lượng trong thiên địa cũng trở nên cực kỳ khó khăn. Mãi cho đến khi nàng bị trục xuất khỏi Vĩnh Hằng thần tộc, trong một lần cơ duyên xảo hợp, huyết mạch của nàng mới xảy ra hiện tượng niết bàn lột xác, lần thứ hai diễn hóa ra Vĩnh Hằng Thần Ý.

“Đúng là một cô nương ngốc mà may mắn.”

Cố Trường Ca khẽ lắc đầu: “Cấy ghép thiên phú vốn là việc thập tử vô sinh, ngược lại ta cảm thấy bất ngờ rằng mẫu thân ngươi lại mở miệng khẩn cầu ngươi.”

Nghe Cố Trường Ca nói mình ngốc, Mộc Yên còn có chút không phục, muốn phản bác hắn vài câu, nhưng mà nàng không nói được nhưng những lời này.

“Mẫu thân hẳn là có khổ tâm…” Mộc Yên trầm giọng nói, không biết có phải nàng đang an ủi chính mình hay không.

Cố Trường Ca liếc nhìn Mộc Yên, sau cùng không nói thêm gì nữa.

Cô nương thiện lương này cuối cùng sẽ đi lên con đường trảm tình diệt đạo hắc hóa đúng là không phải không có nguyên nhân.

Hết chương 2639.
Bạn cần đăng nhập để bình luận