Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1795: Cài cắm nội gián

Chương 1795: Cài cắm nội gián

“Trà Ngộ Đạo…”

Nhìn chén trà trước mặt, Tuyết Yên nhất thời ngẩn người.

Nàng thật sự không ngờ có một ngày nàng cũng được uống trà Ngộ Đạo.

Nước trà lăn tăn sôi trào, hương thơm bốc lên khiến người ta mê mẩn, khí tức đạo tắc vũ hoá, chuông lớn cỡ bằng một bàn tay hiện lên phát ra âm thanh thánh thót, thần kiếm leng keng, tiên quang lập loè tựa như một tồn tại chân thực.

Nàng cảm thấy mỗi một lỗ chân lông trên cơ thể mình đều được thư giãn, ngay cả thần hồn cũng đang hấp thụ loại khí tức ngộ đạo này.

Cảnh giới vốn gặp phải bình cảnh cũng có dấu hiệu dãn ra.

“Thứ này quá quý giá, Tuyết Yên sợ là mình không có phúc mà hưởng.”

Tuy rằng tầm mắt của nàng cũng khó mà dời khỏi chén trà trước mắt, bản tâm cũng không vì trà Ngộ Đạo mà dao động.

“Chỉ là một chén trà mà thôi, so với việc ta muốn nhờ Tuyết Yên cô nương giúp đỡ thì không đáng là gì.”

Cố Trường Ca khoát tay áo, ánh mắt có vài phần tán thưởng.

“Cố công tử… rốt cuộc ngài muốn nhờ ta giúp chuyện gì?” Tuyết Yên rất tò mò, không nhịn được bèn hỏi.

“Ta muốn nhờ ngươi giúp ta theo dõi một người.”

Cố Trường Ca cười cười, ngón tay thong thả gõ xuống mặt bàn, nói: “Ngươi phải báo cáo với ta tất cả hành tung của hắn và những sự việc phát sinh xung quanh hắn.”

“Một người?”

Tuyết Yên lại ngẩn ngơ, hắn cần nàng theo dõi người nào cơ chứ? Hơn nữa lại còn báo cáo toàn bộ nhất cử nhất động của người đó cho Cố Trường Ca?

“Chắc hẳn ngươi cũng biết người này.”

Cố Trường Ca mỉm cười nói, không để ý tới phản ứng của Tuyết Yên.

Dứt lời, Thanh Nhi nãy giờ vẫn đứng sau lưng hắn bèn đi lên đưa cho nàng một cái ngọc giản.

“Đây là… Lục Minh sư huynh?”

Tuyết Yên đưa thần niệm tiến vào ngọc giản, sau đó nhìn thấy một thân ảnh hiển hoá ra từ trong đó.

Nàng ngẩn người, hai mắt trợn to giống như không thể tin nổi.

“Tuyết Yên cô nương, hẳn là ngươi cũng không lạ lẫm gì đối với hắn.”

Kỳ thực Cố Trường Ca cũng không nghĩ khí vận chi tử hắn không hề để ý đến vậy mà lại có liên quan tới Địa Ngục.

Tai mắt của Vạn Đạo Thương Minh trải rộng khắp chiến trường bách giới, rất nhiều chuyện không thể qua được mắt hắn.

Mấy ngày nay, mặc dù Lục Minh tìm hiểu tin tức có liên quan đến Địa Ngục một cách vô cùng cẩn thận, nhưng trong mắt những người hữu tâm thì vẫn biết được rõ ràng.

Nhất là khi Cố Trường Ca cũng đang điều tra tung tích của Địa Ngục.

Có điều để tránh đánh rắn động cỏ, Cố Trường Ca cũng không phái người trực tiếp đi bắt Lục Minh tới đây.

Cho nên sau một hồi cân nhắc, hắn định ra tay từ mệnh định chi nữ bên người khí vận chi tử xem có thể tìm hiểu đầu đuôi ngọn nguồn, biết được Lục Minh thông qua vật gì để bắt được liên lạc với Địa Ngục hay không.

“Cố công tử, ngài có thể cho ta biết lý do được không?”

Thần sắc Tuyết Yên có hơi giãy dụa, nhưng nàng cũng không dám cự tuyệt Cố Trường Ca.

Nàng là người thông minh, biết rõ mình không có tư cách đối chất hay nói chuyện ngang hàng với Cố Trường Ca.

Hắn cũng chẳng cần phải giải đáp thắc mắc của nàng, dù nàng có không muốn, hắn cũng có ngàn vạn cách khống chế hay uy hiếp nàng.

Nhưng mà người này vậy mà lại là Lục Minh sư huynh mà nàng vô cùng hiểu rõ?

Ngày thường hai người cũng có chút quen thuộc, còn thường xuyên cùng nhau luận đạo, giao tình khá tốt.

Thậm chí nàng còn cảm thấy trong lòng có một loại tình cảm không bình thường đối với Lục Minh.

“Bởi vì trên người hắn có ấn ký của người mà ta muốn tìm, cho nên ta muốn thông qua hắn để tìm được người kia.”

“Yên tâm, ta cũng không có ác ý gì với hắn.” Cố Trường Ca mỉm cười đáp, hắn khẽ nhấp một ngụm nước trà.

Tất nhiên hắn sẽ không nói là muốn thông qua Lục Minh để tìm được tung tích của Địa Ngục.

Thiếu nữ Tuyết Yên cũng không cần biết những chuyện này.

“Thì ra là thế.”

Thần sắc Tuyết Yên hơi nghiêm lại, nàng gật đầu, nhưng trong lòng cũng không hoàn toàn tin lời Cố Trường Ca nói.

Nàng cũng biết với thân phận của mình, Cố Trường Ca không thể nào nói hết thảy nguyên nhân cho nàng.

Chuyện duy nhất nàng có thể làm chính là nghe theo phân phó của Cố Trường Ca.

Mặc dù bây giờ Cố Trường Ca vẫn mang dáng vẻ ôn thuận nho nhã nhưng từ rất nhiều lời đồn thì có thể nghe ra được thủ đoạn của hắn vô cùng tàn nhẫn, không khác gì một phương hung ma cái thế.

Sau đó, Cố Trường Ca sai Thanh Nhi đứng phía sau mang đến cho Tuyết Yên một miếng ngọc phù truyền tin.

Trong đó có cấm chế đặc biệt, có thể dựa vào nó để biết được tung tích và hành động của nàng.

Ngoài ra, rất nhiều sự việc liên quan tới Lục Minh cũng có thể được truyền tới thông qua ngọc phù truyền tin này.

Tất nhiên, điều quan trọng nhất là nếu như Tuyết Yên có bất cứ động tĩnh nào cho thấy nàng định tiết lộ mọi chuyện thì người của Cố Trường Ca bên này cũng có thể biết được trước tiên, từ đó ra tay xử lý.

“Làm việc cho công tử, sau này chỗ tốt đương nhiên sẽ không thiếu phần ngươi.”

Thanh Nhi đặt ngọc phù truyền tin ở trước mặt Tuyết Yên.

Trên gương mặt thanh tú mang theo mấy phần ý cười, mặc dù trong mắt nàng Tuyết Yên vẫn không khác gì lũ sâu kiến.

Nhưng vì có Cố Trường Ca ở đây, nàng cũng không thể tùy tiện khinh thị hay lên tiếng giễu cợt.

“Ta hiểu rồi.”

Tuyết Yên gật đầu, nhận lấy ngọc phù truyền tin, trong lòng có chút nặng nề.

Vốn dĩ trước đó nàng còn tưởng Cố Trường Ca triệu kiến nàng là có ý gì khác.

Suy cho cùng vẫn là do nàng suy nghĩ quá nhiều.

Với thân phận của Cố Trường Ca, có dạng nữ tử nào ở thượng giới này mà hắn chưa từng gặp qua, sao lại có thể động tâm vì một nữ tử như nàng chứ?

Hết chương 1795.
Bạn cần đăng nhập để bình luận