Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2164: Không biết pha trà

Chương 2164: Không biết pha trà

"Nửa tháng sau, ta muốn tất cả Tiên Vương hiện tại đang ở Tiên vực đến đây gặp ta."

"Ngươi có thể làm được không?"

Cố Trường Ca cũng không để ý tới tâm tình và cách nghĩ của Nguyệt vương, hắn vẫn thản nhiên cất lời.

Lời nói của Cố Trường Ca không nặng nề, như thể chỉ đang trình bày một chuyện đơn giản nhưng lại khiến Nguyệt vương toát mồ hôi hột.

Nửa tháng sau, bảo tất cả Tiên Vương ở Tiên vực đều đến gặp hắn?

Điều này có nghĩa là muốn nàng báo cho cả Tiên vực chuyện Cố Trường Ca hiện thế ở Nam Tiên vực, sau đó bảo tất cả các Tiên Vương ở Tiên vực tới bái sao?

Tiên vực ngày nay đã sớm không còn như ngày xưa nữa, mỗi bên Tiên vực là ranh giới của mỗi người, không liên quan gì tới nhau, ngay cả Tây Tiên vực bị Dị vực công phá, toàn bộ cương vực đều rơi vào tay giặc cũng không ai bận tâm.

Cho dù là tiếp theo nàng báo cho các Tiên vực còn lại chuyện Nam Tiên vực đã bị công chiếm và rơi vào tay giặc, sợ là cũng sẽ không có ai để ý cả.

Giờ khắc này, nàng đã dự đoán được có lẽ nửa tháng sau sẽ phát sinh đại sự gì đó.

Da đầu của Nguyệt vương hơi tê dại, tuy nhiên nàng vẫn thu liễm tâm tình, cung kính hồi đáp:

"Ta sẽ tận lực truyền tin tức này cho các vị Tiên Vương trong Tiên vực."

Cố Trường Ca không nói gì thêm, theo nàng rời khỏi mảnh tinh vực này trở về Nguyệt vương phủ. Trong cung điện rộng lớn hào hùng cũng chỉ có một mình Nguyệt vương ở lại.

Ngày thường, nàng ngồi ở đây tìm hiểu đại đạo, chỉ có lúc muốn phân phó chuyện thì mới dùng thần niệm thông tri nô bộc trong Nguyệt vương phủ.

Nhưng nay Cố Trường Ca đến đã trực tiếp chiếm cứ Nguyệt vương phủ, trong phạm vi ngàn tỉ dặm, không có bất kỳ sinh linh tu sĩ nào lưu lại.

Ngay cả đám tâm phúc của Nguyệt vương cũng bị nàng hạ lệnh di dời, không được đến gần các tinh vực ở xung quanh Nguyệt vương phủ.

Nguyệt vương không dám lơ là, sau đó dựa theo phân phó của Cố Trường Ca, nàng viết rất nhiều dụ lệnh, để cho thủ hạ truyền các loại dụ lệnh này ra ngoài, đưa tới Tiên vực còn lại.

Ngoại trừ Nguyệt vương, hiện tại ở Nam Tiên vực không có ai biết Cố Trường Ca đến, mặc dù đám thủ hạ của Nguyệt vương thấy hành động của nàng khó hiểu nhưng vẫn ra roi thúc ngựa, rất nhanh đã đưa các loại dụ lệnh đi.

Cố Trường Ca xuất hiện ở Nguyệt vương phủ, cũng không yêu cầu nàng bất cứ cái gì, có vẻ như hắn chỉ ở đây chờ đợi điều gì đó. Tuy nhiên, Nguyệt vương lại đứng ngồi không yên, ngày nào cũng bất an, không hiểu rõ mục đích của Cố Trường Ca, trong lòng bồn chồn lo lắng dị thường.

Ai có thể tưởng tượng được rằng một đời Nguyệt vương, người thống trị Nam Tiên vực tuyệt đối lại có ngày sẽ giống như nữ tử phàm nhân, trong lòng run sợ, lo lắng có chỗ nào làm không đúng sẽ dẫn tới họa sát sinh.

"Nguyệt vương phủ này của ngươi lớn như vậy, chút nước trà cũng không có để chiêu đãi khách nhân như ta sao? "

Cố Trường Ca rất tự nhiên ngồi ngay ngắn trong đình viện, ngay cả những bức tường bên ngoài của nơi này cũng được chế tạo từ các loại tiên ngọc, nước ao là tiên thủy vô ngần, trồng đủ loại cây từ thời hoang cổ, sáng lạn kinh người, quang hoa lóa mắt.

"Thật ngại quá, để đại nhân chê cười rồi."

Nguyệt Vương nghe vậy thì sửng sốt, sau đó trên mặt nở nụ cười, tay trắng vung lên, lấy ra một bộ trà cụ được làm bằng tiên ngọc, sau đó bắt đầu pha trà.

Dù là trà hay nước trà thì đều là thần vật quý hiếm mà cả đời tu sĩ thông thường cũng không thể nhìn thấy.

Thực ra trong lòng nàng cũng không bình tĩnh như mặt ngoài, ngược lại vẫn luôn cẩn thận mà quan sát hành động và sắc mặt của Cố Trường Ca, lo lắng mình sơ suất mà gây ra mầm tai vạ.

Không thể khinh nhục Tiên Vương là do thế gian này chưa có ai dám làm nhục Tiên Vương, bọn hắn biết sẽ nhận phải hậu quả và cái giá kinh khủng.

Có điều ở trước mặt vị này, Tiên Vương cũng không khác gì người thường.

"Có chút trà."

Sau khi nhận tách trà Nguyệt vương đưa tới, Cố Trường Ca thổi nhẹ một cái, hít một hơi rồi lại nhíu mày, sau đó không nhanh không chậm nói:

"Không nghĩ tới thân làm Tiên Vương mà ngay cả chén trà ngươi cũng pha không xong."

Nguyệt vương nghe nói như thế, tay vốn định tiếp tục châm trà cho hắn cũng đột ngột dừng lại, sau đó trong lòng nàng cảm thấy căng thẳng, trên gò má hiện lên mấy phần khẩn trương.

Nàng tu đạo mấy ngàn vạn năm, cho dù là mấy năm chưa thành Tiên Vương thì cũng đã quên cách pha trà từ lâu.

Hơn nữa cho tới bây giờ đều là người khác pha trà cho nàng, chưa từng nghĩ sẽ có ngày mình lại tự tay pha trà cho người khác.

"Thật là… để người chê cười rồi."

Vầng trán trắng nõn của Nguyệt vương ẩn hiện một tầng mồ hôi, nàng tận lực làm cho thanh âm của mình bình tĩnh lại, không được run rẩy nữa.

"Vẫn là để ta tự làm đi."

Cố Trường Ca không nói thêm cái gì với Nguyệt vương nữa, hắn nói những lời này cũng chỉ là tùy ý mà thôi.

Sau đó, hắn nhận lấy trà cụ trong tay Nguyệt vương còn đang sững sờ, tự nhiên mà nấu nước trà, có vẻ vô cùng thong dong tuỳ ý, quả thực không coi mình như người ngoài.

Ngược lại, Nguyệt vương ở trước mặt hắn lại giống như một người trong suốt không biết nên làm thế nào.

Nguyệt vương sắp bị một màn trước mắt dọa sợ ngây người, trong nhận thức của nàng, Cố Trường Ca chính là đầu sỏ gây ra Cấm Kỵ kỷ nguyên.

Hắn có thể khiến cho Tiên Cung từng phồn thịnh huy hoàng không gì sánh được bị lật đổ. Hắn chính là nỗi khủng bố của vạn linh trên thế gian này.

Đoạn thời gian trước hiện thân ở Tây Tiên vực, hắn lại đánh chết tứ tôn Tiên Vương của Dị vực, coi bản nguyên của bọn hắn là chất dinh dưỡng để mà thôn phệ hầu như không còn.

Ở trong mắt hắn, vạn vật trên đời ngay cả Tiên Vương sừng sững ở trên đỉnh Tiên Đạo cũng chỉ là chất dinh dưỡng mà thôi.

Mà một nhân vật khủng bố như vậy lại đang nhàn nhã pha trà trước mặt nàng?

Nếu Nguyệt vương không biết thân phận thực sự của Cố Trường Ca, sợ rằng còn cảm thấy một màn trước mắt có chút an tĩnh tự nhiên, siêu phàm thoát tục, thậm chí còn có vẻ tốt đẹp.

Nhưng bây giờ nó chỉ làm cho hàn ý của nàng càng sâu hơn, sợ hãi trong lòng càng nồng đậm.

Chính là không để ý như vậy mới thật sự là coi thường vạn linh trên thế gian này, trực tiếp coi một vị Tiên Vương trước mặt như con kiến bình thường.

Hết chương 2164.
Bạn cần đăng nhập để bình luận