Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1176: Ra tay

Chương 1176: Ra tay

“Cố huynh, ngươi đây là có ý gì?”

Sắc mặt của Kim Thiền Phật Tử trầm xuống. Hắn không thể tìm ra mối quan hệ giữa thân ảnh đen kịt kia và Cố Trường Ca.

Hơn nữa hắn cũng không biết Cố Trường Ca có ý đồ gì.

Tuy nhiên, hắn lại không để ý rằng với sự xuất hiện của Cố Trường Ca, bên trong trận văn, ánh mắt mê mang của Hồng Y Nữ Ma dần dần có tiêu cự, mặc dù vẫn còn rất mờ mịt, mê muội, nhưng ánh mắt của nàng lại rơi trên người Cố Trường Ca, chưa từng xê dịch chút nào.

“Sư phụ?”

Trong miệng nàng phát ra âm thanh thì thào không rõ, vô cùng khó hiểu, ngoại trừ Cố Trường Ca ra thì không có người nào nghe hiểu được.

Thế nhưng sắc mặt của Cố Trường Ca cũng không hề thay đổi, như thể không nhìn thấy nàng, hắn vẫn như cũ nhìn chằm chằm Kim Thiền Phật Tử.

Tình trạng hiện tại của Thiền Hồng Y đúng như hắn dự đoán. Nhiều năm bị phong ấn ở đây, thần trí của nàng đã không còn minh mẫn nữa.

Nhưng cho dù là lúc an tĩnh thì vẫn có lệ khí đáng sợ, sát ý ngập trời, người bình thường tuyệt đối không thể tới gần.

Thực lực của nàng vô cùng khủng bố, cho dù là kẻ đắc đạo chân chính cũng không có dũng khí đối mặt, sẽ bỏ chạy trối chết.

Đây là nỗi sợ hãi tràn ngập trong linh hồn.

Chỉ có điều chuyện đấy đối với hắn mà nói lại là tin tức tốt.

“Kim Thiền Phật Tử định phá vỡ phong ấn ở đây, sau đó thả ma đầu bị phong ấn ở đây ra ngoài sao?”

Cố Trường Ca thản nhiên mở miệng, ánh mắt hắn rơi vào bộ thiền y sau lưng Kim Thiền Phật Tử.

Hiện tại, hắn cũng đang cất bước đi về phía đó, thân ảnh màu đen lùi lại vài bước, cung kính đi theo phía sau hắn.

Đây chính là người lúc trước định đi theo phục tùng hắn ở Huyết Hải, thực lực Chuẩn Đế Cảnh nhất trọng thiên, chính là bá chủ tuyệt đối vùng xung quanh, thực lực cường hãn.

Để bớt phiền, Cố Trường Ca đã đặt tên cho hắn là A Đại.

Sắc mặt Kim Thiền Phật Tử hơi thay đổi, sau đó hắn mới nhận ra rằng Cố Trường Ca đã hiểu sai ý định của mình, vì điều đấy mới khiến người sau lưng động thủ

Nhưng giờ không phải lúc hắn nên hỏi thăm về thân ảnh màu đen đó.

“Cố huynh, ngươi hiểu lầm rồi, ta không muốn phá vỡ phong ấn nơi đây đâu.” Hắn đang định mở miệng giải thích

Thế nhưng Cố Trường Ca cũng không cho hắn có cơ hội tiếp tục nói chuyện, sắc mặt tỏ ra rất lạnh lùng, cất bước ở giữa hư không , biến hóa một trận mơ hồ đã xuất hiện ở trước mặt Kim Thiền Phật Tử, sau đó trực tiếp giơ tay vỗ tới đánh bay hắn. Oanh một tiếng, Kim Thiền Phật Tử miệng phun ra máu tươi, cơ thể suýt chút nữa bị nổ tung.

Nếu vào lúc mấu chốt trong tay hắn không có Phật cốt tỏa ra phật quang chặn một kích kia của Cố Trường Ca, vậy thì vừa nãy hắn đã bị đánh chết rồi.

“Thân là người xuất gia, nhưng tâm địa lại độc ác như thế, vậy mà ngươi lại định mở phong ấn nơi đây lấy thiền y, thả ma đầu ra, mang lại tai họa cho thiên hạ.”

“Kim Thiền Phật Tử, ngươi làm cho Cố mỗ quá thất vọng rồi.” Cố Trường Ca thản nhiên nói, giọng nói có vẻ lạnh lùng và thờ ơ.

“Cố Trường Ca, ngươi.”

Kim Thiền Phật Tử ho ra máu, hắn khó khăn bò dậy từ dưới đất, sắc mặt vô cùng khó coi.

Trong cơ thể hắn có phật quang tỏa ra rực rỡ, hắn định chữa trị hồi phục thương thế, một đòn vừa rồi suýt chút nữa đã muốn mạng của hắn.

Nếu Cố Trường Ca lại ra một đòn nữa, hắn không biết liệu mình còn có thể ngăn cản bằng phật cốt trong tay hay không.

Hơn nữa hắn cũng không biết Cố Trường Ca có thực sự hiểu lầm hay định đẩy hắn vào chỗ chết ở chỗ này.

Điều đấy khiến trong lòng hắn lạnh buốt, hắn lấy pháp khí thanh trừ yêu ma của Phật Sơn ra, bảo vật này ẩn chứa sức mạnh thanh trừ yêu ma, với thực lực hiện tại của hắn tuy không thể phát huy hết được nhưng cũng có thể bảo vệ một chút.

“Ta cái gì?”

“Ta nói như thế là vì cảm thấy Kim Thiền Phật Tử ngươi có việc giấu diếm, hóa ra là ngươi dự định thả yêu ma kia ra ngoài sao?”

Cố Trường Ca từ tốn nói, hắn lại tiếp tục cất bước về phía trước, giống như hắn muốn san bằng và giết hết mọi thứ ở nơi này.

“Cố Trường Ca, ngươi đừng có ngậm máu phun người, tiểu tăng chỉ lấy lại bảo vật của Phật Sơn thôi.”

Sắc mặt của Kim Thiền Phật Tử khó coi đến mức cực hạn, hắn cảm thấy Cố Trường Ca rất quá đáng khi nhiều lần khinh người như vậy.

“Ồ, lấy cái cớ đó cũng không tệ, vì lấy lại bảo vật của Phật Sơn cho nên định thả yêu ma này ra?”

Cố Trường Ca thản nhiên nở ra một nụ cười châm chọc, nhưng ánh mắt hắn vẫn lạnh lùng, không chút gợn sóng.

“Bảo vệ Phật tử.”

Một đám tăng nhân nhìn thấy cảnh kia thì rất kinh hãi. Bọn hắn không ngờ rằng sau khi Cố Trường Ca xuất hiện, vậy mà hắn lại định giết Kim Thiền Phật Tử.

Bọn hắn tưởng là Cố Trường Ca đã hiểu lầm cho rằng Kim Thiền Phật Tử muốn mở ra phong ấn nơi đây, vì vậy mới vội vàng xuất thủ để ngăn cản mọi chuyện.

Oanh!!

Nơi đây, một trận phật văn vọt lên vô cùng rực rỡ, chúng giống như những vì sao đang rơi xuống, khiến cho hư không bắt đầu trở nên lóng lánh và thánh khiết.

Nhưng A Đại chỉ lạnh lùng nhìn bọn hắn như đang nhìn chăm chú vào đám sâu kiến, sau đó cây giáo đáng sợ lao đến, tất cả mọi người đều bị đánh bay ra ngoài.

Nếu không có mệnh lệnh của Cố Trường Ca, hắn sẽ không chọn giết người.

“Cấu kết với tà ma, ý đồ gây tai họa cho thiên hạ, tội ác đấy đáng bị trừng phạt. Giết bọn hắn đi.”

Cố Trường Ca lạnh lùng ra lệnh, ra tay không chút lưu tình.

Hắn vẫn chỉ giơ tay lên một cái rồi vỗ về phía trước mặt Kim Thiền Phật Tử, Đãng Ma Chùy trong tay hắn tỏa ra phật quang chói mắt, giống như đang tức giận, muốn chống lại một đòn kia của Cố Trường Ca.

Nhưng, khoảng cách giữa Kim Thiền Phật Tử và Cố Trường Ca thật sự quá lớn, trong nháy mắt hắn đã bị đánh bay ra ngoài, không ngừng ho ra máu, cơ thể thiếu chút nữa thì bị nổ tung.

Sức mạnh của Đãng Ma Chùy đó cũng không thể chống lại một chưởng của Cố Trường Ca.

Hắn bị thương rất nặng, trước thực lực tuyệt đối như vậy, dùng bất cứ thủ đoạn nào cũng không có tác dụng.

Những tăng nhân Phật Sơn còn lại hoàn toàn không phải đối thủ của A Đại, giết bọn hắn không khác gì với việc giết lũ sâu kiến, trong nháy mắt tất cả đã bị nổ tung, ngay cả thần hồn bên trong cũng tan biến.

Hết chương 1176.
Bạn cần đăng nhập để bình luận