Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3418. Câu Thiên Giáo vẫn còn đệ tử trên thế gian



Chương 3418. Câu Thiên Giáo vẫn còn đệ tử trên thế gian




Chỗ sâu thiên khung, thời không băng liệt, gợn sóng khuếch tán, đại đạo ma diệt. Bàn tay trắng như ngọc kia vẫn còn đang chậm rãi ép xuống, uy áp kinh khủng khiến tất cả mọi người đều không thở nổi, xương cốt kêu răng rắc như muốn đứt gãy.
Nhiều người không thể lắc lư cơ thể, hai chân yếu ớt, chịu không nổi mà khuỵu xuống.
Khóe miệng nữ nhân dịu dàng bên trong sương mù màu đen nhếch lên, ánh mắt lấp lóe, một tay còn lại lồng vào trong tay áo, ngay cả nhấc cũng không nhấc lên, động tác vô cùng tùy ý, đơn giản, giống như chúa tể của thiên địa muốn trừng phạt thương sinh sâu kiến.
Trên dưới Tà Nguyệt Tông là một bầu không khí tuyệt vọng. Tất cả trưởng lão và đệ tử trong thời khắc này đều không cảm nhận được bất kỳ sinh cơ nào, giống như bị mùa đông khắc nghiệt bao phủ, tràn đầy bóng ma tử vong.
Chúng lão tổ của Tà Nguyệt Tông đang bị rất nhiều sinh linh hắc ám ngăn chặn, mắt mở to như muốn rách cả mí, bi thiết không thôi.
Rất nhiều người muốn vọt đến, nhưng lại bị đối thủ đối diện để mắt đến, không thể phân thân, chỉ có thể trơ mắt nhìn ngọc thủ kia rơi xuống, muốn luyện hóa mang đi toàn bộ Tà Nguyệt Sơn.
Sắc mặt Cố Tiên Nhi thay đổi. Nàng cắn răng, dự định dốc hết sức của mình nhưng thực lực của nàng quá thấp, thủ đoạn bình thường đã hoàn toàn vô dụng, cho dù Đạo cảnh ở thời điểm này cũng chẳng khác gì sâu kiến.
Cho nên, nàng chỉ có thể ký thác hy vọng cuối cùng của mình vào cái tên không thể tìm ra trong cõi u minh.
Oành.
Tuy nhiên, đúng lúc này, một tiếng ầm ầm truyền đến, thiên địa run rẩy. Quyền ấn đen trắng đột nhiên hiển hiện, ánh sáng huy hoàng che khuất bầu trời đánh vào ngọc thủ trắng nõn kia.
Chính giữa thiên khung, chỉ thấy hai khí Âm Dương xoay tròn, chìm nổi chung quanh giống như Âm Dương Ngư. Một bóng người tóc tai bù xù, quần áo tả tơi xuất hiện. Trên gương mặt cáu bẩn là một đôi mắt cực kỳ sáng tỏ.
“Bà bà điên…”
Cố Tiên Nhi thất thanh kêu lên, đôi mắt mở lớn, khó có thể tin.
Tất cả trưởng lão, đệ tử trên dưới Tà Nguyệt Tông cũng bị chấn kinh. Rất nhiều người há to miệng, nghẹn họng nhìn trân trối.
Ai có thể nghĩ đến, một bà lão ngày thường điên điên khùng khùng, bị tất cả mọi người xem là người xui xẻo lại ra tay vào lúc này.
Bà còn chưa rời khỏi Tà Nguyệt Tông, vẫn còn ở lại nơi này.
Rất nhiều người lập tức kích động hẳn lên, nhớ đến đủ loại lời đồn về vị Phong lão ẩu này.
Mặc dù thần trí của bà không rõ nhưng thực lực là không thể nghi ngờ. Cho dù là đám lão tổ cũng bị một bạt tay tùy ý của bà đánh bay tứ tung trăm vạn dặm.
“Vị tiền bối này vẫn còn ở lại Tà Nguyệt Tông. Thực lực của bà ấy thâm bất khả trắc, có lẽ chúng ta sẽ được cứu.”
“Quá tốt rồi…”
Mấy vị trưởng lão không khỏi kích động, có cảm giác nhìn thấy được sinh cơ trong tuyệt vọng, suýt chút nữa lệ nóng quanh tròng.
Càng nhiều người cảm thấy thẹn trong lòng. Lúc trước, bọn họ còn muốn khu trục Phong lão ẩu ra khỏi Tà Nguyệt Tông. Nếu không phải thực lực không đủ, chỉ sợ đã rất nhiều người ra tay với bà rồi.
Nhưng bây giờ, khi Tà Nguyệt Tông tao ngộ nguy cơ sinh tử, vị Phong lão ẩu này lại đứng ra, thay bọn họ nghênh địch, che chở Tà Nguyệt Tông, lấy ơn báo oán.
Điều này khiến cho bọn họ cảm thấy áy náy.
“Ta biết rằng bà ấy vẫn còn. Nơi này chính là di chỉ của Câu Thiên Giáo, bà ta sao có thể tùy tiện rời đi?”
Đằng xa, mắt vị Lam thúc đang bảo vệ Tạ Đình Ngọc sáng lên, nhớ đến rất nhiều lời đồn.
Theo lý, Câu Thiên Giáo đã sớm bị hủy diệt bên trong dòng sông thời gian. Những gì có liên quan đến nó đã bị ma diệt, bao gồm ghi chép và điển tịch cũng giống như vậy.
Tuy nhiên, ông ta lại ngoài ý muốn tìm được không ít bí ẩn liên quan đến Câu Thiên Giáo trên một số tấm bia bên trong một vài di chỉ.
Có lẽ Câu Thiên Giáo vẫn còn có truyền nhân đệ tử tồn tại trên thế gian.
Bởi vì những bi văn di chỉ, còn có một số bản chép tay mà ông ta có được đều là do hậu thế lưu lại. Bên trên ghi lại Câu Thiên Giáo tao ngộ thứ không rõ, bị cấm kỵ chi họa… giống như tận mắt nhìn thấy.
Bây giờ, ông ta lại càng hoài nghi vị Phong lão ẩu trước mắt chính là người đã lưu lại bản chép tay kia.
Bà cũng chính là đệ tử duy nhất của Câu Thiên Giáo vẫn còn tồn tại giữa thế gian.
Hơn nữa, đám sinh linh hắc ám hướng về Tà Nguyệt Tông rõ ràng là có mục đích. Tạ Đình Ngọc hoài nghi điều này có liên quan đến Câu Thiên Giáo.
Xem ra, bên trong sinh linh hắc ám có người biết được bí mật của Câu Thiên Giáo.
Trong lòng Tạ Đình Ngọc cảm thấy nặng nề. Sự việc còn phức tạp hơn so với hắn đã nghĩ. Bây giờ, ngoại trừ Phạt Thiên Minh, ngay cả sinh linh hắc ám cũng muốn nhúng tay vào, ngấp nghé bí mật bảo tàng Câu Thiên Giáo.
Phong lão ẩu cũng không nhiều lời, xuất hiện giữa ngọn sơn phong, tay áo phồng lên, vung vẩy quyền quang, thần tư đại khai đại hợp.
Quyền pháp của bà cương mãnh, nhanh chóng. Ánh sáng huy hoàng chiếu sáng thiên vũ. Hai luồng khói đen trắng chảy xuôi, có dị tương âm dương luân hồi xuất hiện. Bây giờ, dường như bà đã khôi phục sự tỉnh táo, ra tay như Phục ma chí tôn, lại càng giống như một vòng mặt trời dâng lên, cường thế vô biên.
Toàn bộ vũ trụ đều tràn ngập quyền quang chói mắt, khí cơ lạnh thấu xương có thể làm đau cơ thể người khác, thần hồn như muốn bay ra ngoài.
Cơ thể gầy gò còng xuống của bà lúc này dường như tỏa ra sự sáng bóng. Da thịt trở nên oánh nhuận, sung mãn.
Khi quyền ấn lên không, bên cạnh bà xuất hiện một đường cong kỳ lạ, giống như một chuỗi nhân quả, nhưng cũng giống như xiềng xích trói buộc bầu trời, ẩn chứa sức mạnh phong ấn và bắt giữ đáng sợ. Hết chương 3418.



Bạn cần đăng nhập để bình luận