Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1333: Rút quân

Chương 1333: Rút quân

"Mở không gian tế đàn, có thể trốn ra ngoài bao nhiêu người thì trốn bấy nhiêu."

"Đưa thế hệ trẻ tuổi đi, bọn hắn không thể chết ở chỗ này, cao tầng các tộc cũng nhân cơ hội này mà rời đi, về phần những người còn lại thì chỉ có thể ở lại nơi đây trì hoãn thêm thời gian "

Bên trên chiến thuyền cổ, nhiều thế hệ trước bây giờ cũng rất quả quyết, sắc mặt của bọn hắn âm trầm, biết rằng trận chiến này có thể là thập tử vô sinh.

Tất cả bọn hắn rất có thể đều sẽ lưu lạc tại nơi này, nên hiện tại quyết định đưa ra tế đàn không gian, đưa thế hệ trẻ tuổi rời khỏi đây để lưu lại ngọn lửa hi vọng.

Tuy nhiên tế đàn không gian không có khả năng dung nạp nhiều người, cho nên bọn hắn nhất định phải cam chịu.

Các hậu bối trời sinh không mạnh, lúc này đành phải bỏ lại nơi đây.

Những người có tu vi cao thâm với cao tầng các tộc, lúc này cũng phải đưa đi.

Bọn hắn đều có giá trị đối với Bát Hoang Thập Vực, một khi ngã xuống, sẽ tạo thành ảnh hưởng lớn đến các thế lực bộ tộc phía sau.

Nghe đến lời ấy, ánh mắt của không ít người của thế hệ trước chợt lóe lên.

Tế đàn không gian mặc dù trân quý, nhưng trong tay bọn hắn cũng có không ít.

Nhưng nếu bây giờ rời đi, chỉ sợ sẽ có nguy hiểm lớn.

Bức tường không gian nơi đây đã bị Kẻ thành đạo giao đấu mà phá thành mảnh nhỏ, khó mà chống đỡ được bao nhiêu tu sĩ thoát ra, không chừng còn có thể gây ra một cơn bão không gian, tạo thành một mối nguy lớn.

Hơn nữa, chỉ sợ Thượng Giới cũng sẽ không để cho bọn hắn bình yên mà rời đi.

Nghĩ tới đây, lông mày bọn hắn nhăn lại, bây giờ coi như muốn chạy trốn cũng nhất định phải chờ thời cơ thích hợp.

Những người tẩu thoát trước kia, nhất định sẽ trở thành mục tiêu của Thượng Giới.

"Trước tiên an bài một số người chủ động chịu chết để giảm bớt sự cảnh giác của Thượng Giới, sau đó chúng ta hãy tìm cơ hội chạy thoát đi, như thế cũng là một biện pháp tốt"

"Chuyện cho tới bây giờ, cũng chỉ có biện pháp ấy."

Sau đó, bọn hắn phân phó tộc nhân sau lưng, triệu tập nhân thủ đến, dự định thông qua tế đàn không gian bỏ trốn.

Ùng! !

Không gian nơi đây liền xuất hiện chấn động, ngay sau đó tế đàn huyền diệu cổ xưa hiện ra trong hư không.

Giống như một đường ánh sáng đặt tại cánh cửa, nhưng cánh cửa kia không vững chắc, bị ảnh hưởng bởi không gian nơi đây, có dấu vết bị bể nát.

"Bọn hắn muốn trốn."

Cường giả Thượng Giới đã chú ý tới một màn đó, nhanh chóng ra tay, một chưởng chém xuống từ trên không, muốn ngăn lại bọn hắn.

Thế nhưng, cánh cửa không gian này không duy trì được bao lâu thì rất nhanh đã sụp đổ, sau đó truyền đến một trận tiếng hét thảm thiết đồng thời mang theo một trận sương máu.

Những sinh linh tu sĩ vừa rồi đi vào, đều bị không gian loạn lưu xoắn nát, trong nháy mắt hình thần đều diệt.

Cảnh tượng kia khiến cho rất nhiều người ở Thượng Giới đều sững sốt, sau đó không khỏi cười ha hả , nói, "Những người này hoảng hốt chạy bừa, dù chúng ta không ra tay thì bọn hắn cũng sẽ chết thảm ở trong hư không, Kẻ thành đạo đã sớm đánh nát không gian nơi đây, không có người nào có thể chạy thoát được."

Sau đó, bọn hắn cũng không có để ý đến những người đang cố gắng chạy trốn nữa mà đặc biệt tìm kiếm những tu sĩ được rất nhiều người bảo vệ, tiến hành tiêu diệt.

"Quả nhiên là giảm bớt cảnh giác của bọn hắn"

Ánh mắt của một vài thế hệ trước Bát Hoang Thập Vực lóe lên, trong lòng thở ra một cái.

Cách làm như vậy không khác gì thạch sùng đứt đuôi, nhưng vẫn có thể âm thầm đưa một số người rời đi.

Vào thời điểm đại quân hai giới đang giao chiến, phía trên bầu trời, ba Kẻ thành đạo Bát Hoang Thập Vực đang chiến đấu với Cố Trường Ca, đã đến chỗ sâu nhất của vũ trụ, cách xa nơi đây.

Mấy người Huyền Cương dường như cũng lao vào chém giết điên dại, đế uy cuồn cuộn, quét sạch toàn bộ vũ trụ, bầu trời vỡ nát, các vì sao đều rơi xuống.

Bọn hắn cho rằng, bây giờ Cố Trường Ca bất quá là mượn ngoại vật ra oai mà thôi, Cửu Sơn Tiên Ấn tuy rất mạnh nhưng cuối cùng cũng có giới hạn, chỉ cần bọn hắn dây dưa với nam tử này.

Dù sao thì Cố Trường Ca vẫn chưa là Kẻ thành đạo, dù sao cũng không sánh bằng ba người nên cuối cùng sẽ bị thua.

Ùng! !

Ánh sáng nơi đây chói lọi quá mức, từng bàn tay khổng lồ lướt ngang qua vũ trụ, ngay cả những ngôi sao cũng nhỏ bé như Nhược Trần .

Đây chính là uy thế của Kẻ thành đạo, dũng mãnh vô tận, có người đã hỏng mất cơ thể, nhưng rất nhanh lại có thể ngưng kết, nguyên thần bất diệt, dường như không thể phai mờ.

"Cố Trường Ca, ngươi không phải là Kẻ thành đạo!"

"Sức lực của ngươi sớm muộn cũng sẽ khô kiệt mà thôi."

Huyền Cương gầm thét, khóe miệng của hắn chảy máu, xương tay đứt gãy, mảnh vụn xương cốt màu trắng văng ra khắp nơi, bị Cố Trường Ca một chưởng đánh vào trên thân, liền phát ra âm thanh ầm ầm như vũ trụ sắp sụp đổ.

Thân thể Huyền Vũ vô cùng mạnh mẽ, thậm chí có thể so với bất tử tiên kim, nhưng lần này đã bị đánh xuyên qua cũng khó mà ngăn cản.

Còn hai Kẻ thành đạo khác cũng không tốt hơn, nhất là lão tổ Sinh Mệnh Lục tộc trước đó bị Cố Trường Ca đánh xuyên qua bản thể, máu me khắp người, thương thế thảm trọng.

Hắn đã tái tạo thân thể nhiều lần, nếu không phải sinh mệnh của hắn cường đại chỉ sợ không đơn giản là trọng thương như vậy.

"Biết tại sao ta lại dụ các ngươi tới nơi đây không?"

Cố Trường Ca nghe vậy cười nhạt một tiếng, ánh mắt lướt qua.

Khoảng không trên đỉnh đầu hắn, Cửu Sơn Tiên Ấn chìm nổi, ánh sáng màu vàng rủ xuống mênh mông, có khí phách Vạn Pháp Bất Xâm.

Trên mặt của hắn vẫn như cũ là vẻ hời hợt, cũng chẳng suy nghĩ gì nhiều với đám người Huyền Cương.

Nơi đây cách Giới Vô Uyên xa xôi vô tận, sâu thẳm trong vũ trụ.

Cho dù là hai quân trên chiến trường cũng chỉ có thể cảm nhận được một chút chấn động giao chiến, cũng không thể nhìn rõ nơi đây xảy ra cảnh tượng gì.

"Lời ấy của ngươi là có ý gì?"

Huyền Cương chau mày, trong lòng sinh ra một cảm giác bất ổn.

Bởi vì từ đầu đến cuối thần sắc của Cố Trường Ca vẫn biểu lộ ra vẻ quá ung dung, khiến cho người ta căn bản là đoán không ra cực hạn của hắn, thậm chí không biết tình trạng của hắn bây giờ như thế nào.

Bây giờ, hắn còn nói lời kia, càng lộ ra một vài chuyện không muốn người biết.

Bọn hắn thật sự là sợ hãi đến cực hạn với Cố Trường Ca,.

Bởi vì Cố Trường Ca hỉ nộ không rõ, căn bản là đoán không ra suy nghĩ của hắn, nếu là Cố Trường Ca biểu lộ một chút kinh sợ hoặc bất an thì bọn hắn cũng có thể thoải mái hơn.

Thế nhưng Cố Trường Ca lại không.

Cảm giác tất cả mọi thứ đều bị nắm trong lòng bàn tay khiến cho bọn hắn có chút run rẩy và bất an sâu sắc.

Hết chương 1333.
Bạn cần đăng nhập để bình luận