Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1410: Đến đây để tìm cá lọt lưới

Chương 1410: Đến đây để tìm cá lọt lưới

Ông!!

Trong chớp nhoáng này mọi người trong đại sảnh đều cảm giác không thể thở nổi, sắc mặt trắng bệch, thần hồn run rẩy, cột sống như muốn cuối xuống trước mặt lão giả áo xám này.

Phiến thiên địa này có vẻ không thể chịu đựng được khí tức của lão giả áo xám bình thường này, bị hắn áp chế gắt gao.

Lúc này bọn hắn mới phát hiện người cao to khôi ngô vừa xuất thủ kia lại là người có tu vi yếu nhất.

Tên lão giả áo xám này chắc chắn có tu vi cường đại đến vô biên.

Việc này càng làm bọn hắn kinh hãi hơn, hôm nay đến cùng bọn hắn gặp phải đám tồn tại kinh khủng gì thế.

"Ngươi có ý gì?"

Lúc này thần sắc Lạc Phong cũng thay đổi nhanh chóng, hắn vẫn còn đang đoán xem thân phận của Cố Trường Ca, không ngờ tới Cố Trường Ca lại sai người động thủ, muốn bắt hắn đi.

Oanh!!

Viên lạc ấn kia lại xuất hiện trên mi tâm hắn một lần nữa, hào quang lộng lẫy chói mắt đan xen, trong đó tựa hồ có năm tháng cổ xưa hiện lên, hoá thành từng mảnh vụn, muốn ngăn trở loại uy áp kinh khủng đang nhào đến trước mắt hắn.

Nhưng một khắc sau huyết sắc trên mặt Lạc Phong biến mất, thậm chí hắn còn kinh hãi vô cùng, khó có thể tin.

Cốt Tổ chỉ cần vung tay lên một cái thì uy áp kinh khủng đó như chưa từng tồn tại, tản mất một cách dễ dàng.

Sau đó một loại áp chế khó diễn tả bằng lời bỗng bao phủ cả không gian này, tất cả quy tắc trật tự tại đây bỗng ngưng trệ lại, không thể thay đổi.

Dù cho là Kỷ Nguyên Lạc Ấn khi gặp được áp chế kinh khủng này cũng tiêu thất một cách ảm đạm.

"Làm sao có thể..." Xương cốt cả người Lạc Phong đều kêu vang răng tắc, máu thấm từ trong lỗ chân lông ra.

Hắn trừng lớn hai mắt, tập trung vào Cốt Tổ.

Nếu hắn không sai, thì lực lượng này đã gần như tiếp cận với Tiên Đạo Lĩnh Vực, tại Bát Hoang thập vực này chắc chắn là một tồn tại vô địch, không thể tìm thấy đối thủ.

Loại tồn tại này sao lại hiện thân tại một Xích Nam Thành nhỏ nhoi này, lại còn cung kính với một người trẻ tuổi như Cố Trường Ca.

Hắn không thể nào nghĩ ra được, không thể tin, con mắt trứng lớn, kinh hãi tột độ.

"Phốc....."

Hắn phun một ngụm máu tươi ra, ngã ngửa ra sau, từng lỗ chân lông bây giờ đều rướm máu, toàn thân được nhuộm đỏ bởi máu.

Một màn đáng sợ nhưng thế khiến cho tất cả mọi người run rẩy không ngừng.

"Sao có thể...."

Bờ môi Lạc Doanh run lên, sắc mặt hơi hơi trắng bệch, không nghĩ tới Lạc Phong sẽ thất bại.

Vừa rồi nàng vừa thở dài ra, cảm thấy chuyện hôm nay chắc rằng Lạc Phong có thể giải quyết được.

Nhưng sau khi Cốt Tổ ra tay, một bàn tay xuất hiện từ trên không trung đè xuống, cực kỳ kinh khủng, Lạc Phong cũng vì thế mà bị cầm đi.

Tất cả tộc nhân Lạc Tộc đều sắp bị khí thế toả ra đánh cho tả tơi cả ngươi, đừng nói đến việc ra tay ngăn cản, thậm chí ngẩng đầu lên bọn hắn cũng không dám, thần hồn sắp bị băng liệt.

"Ngươi chắc chắn không phải người ở giới này...."

Lạc Phong bị Cốt Tổ nắm trong lòng bàn tay, lúc này khuôn mặt hắn tái nhợt, không ngừng ho ra máu, xương cốt kêu răng rắc liên tục, vô cùng chật vật.

Bây giờ hắn mới nhận ra, nhìn chằm chằm Cố Trường Ca rồi nói, âm thanh không nén được sự đau đớn.

Ngoài trừ khả năng này ra thì không còn bất kỳ khả năng nào khác.

Dù Bát Hoang thập vực có lớn đến thế nào thì chắc chắn sẽ không tìm ra được người trẻ tuổi nào khủng bố như Cố Trường Ca, hiện tại cũng là lúc Thiên Lộc Thành đã bị phá, đại quân thượng giới đang tiến quân thần tốc giết đến Bát Hoang thập vực.

Như thế thì có thể nói rõ lai lịch của Cố Trường Ca.

Lời này của Lạc Phong vừa được thốt lên thì tất cả mọi người bao quát Lạc Doanh đều biến sắc, còn kinh hãi hơn khi nãy.

Trong mắt bọn hắn Bát Hoang thập vực không thể nào so sánh với thượng giới được.

Hơn nữa Bát Hoang thập vực đang đứng ở phía đối lập của thượng giới, nếu Cố Trường Ca muốn giết tất cả mọi người thì không có bất kỳ ai có thể chống cự.

Cả toà Xích Nam Thành có thể sẽ hôi phi yên diệt, biến thành Kiếp Thổ chỉ trong nháy mắt.

Sắc mặt của Yến Minh cũng hơi thay đổi, kỳ thực hắn đã hơi đoán ra thân phận của Cố Trường Ca rồi, chỉ là giả vờ không biết mà thôi.

Bây giờ Lạc Phong đem chuyện này nói ra trước mặt tất cả mọi người, có thể nói là đẩy Cố Trường Ca đứng về phía đối lập của tất cả mọi người.

"Đích thật ta đến từ thượng giới, có lẽ các ngươi cũng đã nghe qua tên của ta rồi. Ta họ Cố."

Thấy vậy Cố Trường Ca vẫn bình tĩnh, hắn vẫn nở nụ cười nhạt, không thèm để ý tý nào.

"Họ Cố.... Chẳng lẽ là người giết thiếu chủ của Vân Trạch đại vực kia...."

"Thủ lĩnh của thượng giới...."

"Ngươi.... Vì sao ngươi lại đến đây...."

Nghe thế tất cả mọi người đều choáng váng.

Rất nhiều người vì quá tuyệt vọng nên run rẩy không ngừng, sợ hãi vô cùng.

"Đương nhiên ta đến đây là để tìm nàng"

Cố Trường Ca nghe thế liền nhìn về Lạc Doanh lúc này sắc mặt đã tái nhợt, cái nhìn của hắn đầy hứng thú.

"Tìm ta...."

Lạc Doanh vẫn chưa tỉnh hồn vì tin tức khi nãy, giờ nghe lời này của Cố Trường Ca thì bỗng nhiên nàng lạnh cả sống lưng.

"Hơn 20 năm trước, cá lọt lưới từ bộ tộc đó, ngươi nói xem ta không tìm ngươi thì tìm ai đây? Nhưng mà ta không nghĩ đến còn có một bất ngờ khác ở đây."

Cố Trường Ca gật đầu, trên mặt vẫn là nụ cười nhạt ấy, nhưng khi hắn vừa dứt lời thì Nghê Thường đứng sau lưng hắn đã biến mất trong hư không.

Sau đó một ba động khủng bố vang lên, liên tục có hai ba tiếng vang truyền ra, sương máu tràn ngập, vô cùng gay mũi.

Rất nhiều người thấy một màn này, vì quá sợ hãi mà đã hôn mê.

"Hơn hai mươi năm trước...."

"Thì ra là ngươi...."

Sắc mặt của Lạc Doanh không còn một chút máu, cả người run rẩy không ngừng, giống như bí mật lớn nhất của mình bị đem ra công khai.

Ngoại trừ sợ hãi thì sắc mặt của nàng còn có phẫn nộ khó mà ẩn tàng, đáng ra nàng phải biết từ sớm, Cố Trường Ca đến đây là vì nàng, vì hắn biết thân phận của nàng.

Hơn nữa, nhân thủ nàng bố trí trong bóng tối đã bị nữ tử váy đen kia giải quyết trong chớp mắt, không còn một móng.

Ngay cả vị lão bộc Chuẩn Chí Tôn cảnh kia cũng mất mạng trong chớp mắt, không kịp kêu thảm.

Việc này khiến cho Lạc Doanh trở nên tuyệt vọng, ngồi bệch xuống đất.

Đám người trong đại sảnh cũng mang tâm thế đối mặt với tận thế, tuyệt vọng vô cùng.

Lạc Tộc không ngờ đến Lạc Doanh lại còn một thân phận khác, lại còn lén bọn hắn bố trí nhiều năm như thế.

"Hơn 20 năm trước...."

"Chẳng lẽ là sự kiện kia....."

Chỉ dó Yến Minh nhớ lại gì đó, lập tức nghĩ đến một kiện đại sự đã từng oanh động Bát Hoang thập vực.

Thân thể hắn khẽ run, không nghĩ đến việc Thủ Hộ Giả nhất mạch gần như bị tuyệt diệt vậy mà liên quan mật thiết đến Cố Trường Ca như thế.

Lạc Doanh lại còn một thân phận khác như vậy.

Hết chương 1410.
Bạn cần đăng nhập để bình luận