Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2210: Bây giờ ta nên gọi ngươi là gì đây?

Chương 2210: Bây giờ ta nên gọi ngươi là gì đây?

Khoảnh khắc những lời này của Cố Trường Ca vang lên, tất cả các vị Tiên Vương có mặt ở đây bao gồm cả Nguyệt vương và đám người La Vương đều ngây ngẩn cả người, sau đó không hẹn mà cùng dừng bước.

"Đại nhân đây là đang nói người nào vậy?"

Bọn hắn đều lộ ra thần sắc hoảng sợ, vô cùng chấn kinh, còn tưởng rằng mình đã nghe nhầm.

Ngao Địch Tiên Vương của Đông Tiên vực còn vô thức nhìn về phía Ngao Linh, tưởng rằng Cố Trường Ca đã nhận ra nàng, cho nên mới nói những lời như vậy.

Dù sao trước đó Ngao Linh cũng từng nói nàng và Cố Trường Ca đã từng gặp nhau.

Nhưng điều làm hắn ngạc nhiên chính là giờ phút này trên mặt Ngao Linh cũng lộ ra biểu tình giật mình. Khi Cố Trường Ca nói ra lời này, hắn cũng không nhìn về phía nàng, đương nhiên không phải nói với nàng.

"Là vị nữ tử kia?"

Đột nhiên, Nguyệt vương kịp phản ứng, nhìn theo ánh mắt của Cố Trường Ca thì nhìn thấy bạch y nữ tử đi theo sau đám chân tiên của Vương gia.

Nàng đứng ở nơi đó, tóc xanh như thác nước, mang theo tiên vận xuất trần, mắt ngọc mày ngài, nước da trắng nõn như ngọc, ngày thường đã vô cùng xinh đẹp, dung nhan khiến thượng đế cũng phải ghen ghét.

Không thể phủ nhận đây là một mỹ nữ sắc nước hương trời, xinh đẹp đến nỗi làm cho lòng người say đắm. Cho dù chỉ là một cái liếc mắt cũng khiến người không muốn nhìn đi chỗ khác.

Ngay cả khi đang ở giữa một đám chân tiên, ở nàng cũng toát ra khí tức bất phàm thoát tục.

Không ít Tiên Vương phản ứng kịp, cùng nhìn về phía Vương Tử Câm, hai vị Tiên Vương của Vương gia càng tỏ vẻ kinh ngạc.

"Tử Câm, ngươi quen biết vị đại nhân này?"

Vị lão bà nhìn như Tiên Vương của Vương gia không khỏi mở miệng hỏi dò.

Vương Tử Câm không ngờ Cố Trường Ca sẽ gọi nàng vào lúc này, trên mặt thoáng hiện lên một tia giật mình và kinh ngạc, sau đó rất nhanh đã phản ứng lại.

"Quả thật là biết."

Vương Tử Câm trả lời nhưng không giải thích gì nhiều.

Biểu hiện của nàng khiến một đám Tiên Vương cảm thấy vô cùng kinh ngạc, thật sự là quá trấn định và bình tĩnh, ngay cả bọn hắn còn không thể đạt được tới trình độ này.

Phải biết rằng, kẻ mà nàng đang đối mặt bây giờ chính là tồn tại khiến cả chư thiên Tiên vực phải khiếp sợ. Một ý niệm của hắn liền có thể làm cho Tiên vực sinh, cũng có thể làm cho nó bị hủy diệt.

"Tử Câm, ngươi đến từ Khởi Nguyên chi giới, đã từng ở nơi đó cho nên hẳn là ngươi biết vị đại nhân này."

Vị Tiên Vương của Vương gia kia nghĩ đến khả năng này, trên gương mặt già nua không khỏi hiện ra nụ cười tươi.

Một vị Tiên Vương khác của Vương gia cũng có vẻ hơi mất tự nhiên, không nghĩ tới Vương Tử Câm lại quen biết Cố Trường Ca.

Hơn nữa, biểu hiện của nàng thật sự làm cho người khác kinh ngạc, thái độ quá mức bình tĩnh, nếu như không phải Cố Trường Ca mở miệng thì e rằng không ai biết được.

Điều này làm cho hắn nghĩ đến bản thân ngày trước còn muốn thông qua Vương Tử Câm để tạo quan hệ thông gia với La Vương phủ.

Nếu như quan hệ của Vương Tử Câm và Cố Trường Ca không tồi thì liệu nàng có nảy sinh oán niệm với hắn vì chuyện này, sao đó báo cho Cố Trường Ca biết hay không?

Nghĩ đến đây, nội tâm của vị Tiên Vương của Vương gia kia không khỏi sinh ra vài phần lo sợ, tâm tình có chút bất an.

Các vị Tiên Vương còn lại ở nơi đây không biết lai lịch của Vương Tử Câm, nhưng lại ngạc nhiên vì Cố Trường Ca quen biết nàng cho nên nhao nhao nảy sinh suy đoán về lai lịch của Vương Tử Câm.

"Nếu như quen biết thì tại sao muốn rời đi mà không nói lời nào?"

Cố Trường Ca ngồi ngay ngắn trên chủ vị, cười nhàn nhạt phất tay, một đám Tiên Vương và khách nhân ở đây đều thức thời mà thối lui.

Kể cả Nguyệt vương và những người khác cũng đều rời đi, không dám ở lại lâu.

Từ ngữ khí của Cố Trường Ca khi nói chuyện với Vương Tử Câm, bọn hắn suy đoán mối quan hệ giữa hai người có gì đó bất thường.

Thậm chí còn có khả năng là rất quen thuộc.

Bằng không thì làm sao Vương Tử Câm dám nói chuyện với Cố Trường Ca với bộ dáng thanh lãnh và thái độ lạnh lùng như vậy?

Nhưng lúc này, một đám Tiên Vương cũng không dám hỏi gì nhiều, ai nấy đều mang vẻ mặt phức tạp nhanh chóng rời đi.

Ngược lại, Ngao Linh đi theo bên người Ngao Địch Tiên Vương dường như có chút do dự định nói cái gì đó, tuy nhiên vẫn dừng lại.

Chẳng bao lâu trong rừng tiên trúc chỉ còn lại Cố Trường Ca và Vương Tử Câm.

Tiên vụ phiêu đãng, những áng mây ngũ sắc chảy xuôi, một mảnh tường hòa yên lặng, xa xa có Tiên hạc vỗ cánh bay giữa khoảng không.

"Bây giờ ta nên gọi ngươi là Trường Ca thiếu chủ hay là Ma Chủ đại nhân đây?"

Vương Tử Câm nhẹ nhàng đi tới trước mặt Cố Trường Ca, mang theo hương thơm thoang thoảng.

Không rõ ràng mà sáng lạn, sợi tóc lay động, ngũ quan xinh xắn, lộ vẻ tự nhiên thoải mái.

Không hề lo lắng hay căng thẳng vì thân phận và lai lịch thực sự của Cố Trường Ca. Nàng cầm lấy bầu rượu bên cạnh một cách tự nhiên, tự rót cho mình một chén rượu rồi nói:

"Vừa nãy nhìn thấy Tiên tửu mà Tiên Vương chuyên hưởng, đáng tiếc ta không được nếm nên thèm sắp chết rồi..."

Hết chương 2210.
Bạn cần đăng nhập để bình luận