Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 975: Không nỡ bỏ

Chương 975: Không nỡ bỏ

"Ngươi đã đi gặp Cố Trường Ca."

Vương Tử Câm mở miệng, ánh mắt tinh xảo, không dùng giọng điệu nghi vấn mà là khẳng định.

Nàng nhìn kỹ Giang Sở Sở, đặc biệt còn tóm được ý vui mừng giữa chân mày của nàng.

Vậy nên nàng hoàn toàn không cần hỏi mà đã biết nàng đã đi làm gì.

Dù gì thì cả ngày ngoại trừ tu hành ra thì Giang Sở Sở sẽ không rời khỏi động phủ, mà lý do nàng rời khỏi động phủ là gì thì cũng không cần suy nghĩ nhiều.

Vương Tử Câm chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

Mấy ngày trước nàng vừa mới nói với Giang Sở Sở không thể quá chủ động mà phải kiêu ngạo lạnh lùng, kết quả lúc đó nàng đồng ý nhưng chẳng mấy chốc đã quên hết sạch.

Sau khi biết rằng Cố Trường Ca đã trở lại Chân Tiên thư viện thì Giang Sở Sở đã nóng lòng đi tìm hắn.

Bây giờ còn lộ ra ý vui mừng giữa chân mày.

Rõ ràng chính là Cố Trường Ca đã nói lời hay gì đó với nàng.

Việc này khiến Vương Tử Câm cũng không biết nói gì về nàng, lúc trước là ai mặt đầy bất mãn không vui như thể có mối thù sinh tử với Cố Trường Ca.

"Ngươi kệ ta."

"Ngươi đến động phủ của ta có chuyện gì?"

Giang Sở Sở đối xử không khách sáo với Vương Tử Căn, trong lời nói cũng có một sự lạnh nhạt.

“Ta đến đây tất nhiên là có chuyện cần tìm ngươi.”

"Nhưng trái lại sự dè dặt của Giang Sở Sở ngươi đâu? Đáng đời ngươi bị Cố Trường Ca ăn sạch rồi chùi mép, chuyện này trách ai được chứ?"

Khuôn mặt của Vương Tử Câm tràn đầy ý cười, đối đầu gay gắt với nàng

Nếu trước đây Giang Sở Sở nghe thấy câu này thì nhất định sẽ cãi một trận với nàng.

Nhưng hôm nay lại rất bình tĩnh, hơi nhướng mày hỏi ngược lại, "Ngươi tức giận à?”

Vương Tử Câm hiển nhiên không ngờ nàng sẽ nói như vậy, nụ cười hơi cứng đờ, "Ai tức giận chứ, ta chỉ đang quan tâm ngươi, không muốn ngươi bị tên nam tử cặn bã kia lừa mà thôi."

Giang Sở Sở khẽ lắc đầu, "Ngươi không cần lo lắng những chuyện này nữa, nhưng có một chuyện ta phải nói cho ngươi biết."

Dù sao thì Vương Tử Câm cũng là thánh nữ của Nhân Tổ điện.

Mặc dù nàng rất không để tâm với chuyện của Nhân Tổ điện nhưng lúc này vẫn phải thông báo cho nàng biết.

"Chuyện gì, lẽ nào có tin tức về cơ thể Nhân Tổ chuyển thế?"

Vương Tử Câm mỉm cười, có ánh mắt như đã đoán được từ lâu nhưng không hề quan tâm đến chuyện này, “Đã nói là ta không có hứng thú với việc tìm kiếm Nhân Tổ chuyển thế rồi mà. Nhưng nếu đã tìm được thì cũng tốt.”

Giang Chu Sơ liếc nhìn nàng, gật đầu, âm thanh bình tĩnh: "Nhân Tổ chuyển thế là Cố Trường Ca."

"Cái gì?"

Vương Tử Cẩn nghe vậy lập tức sửng sốt, đôi mắt đẹp mở to, đúng là khó tin.

Nhìn thoáng qua cũng biết Cố Trường Ca không phải người tốt, làm sao có thể là Nhân Tổ chuyển thế, nhưng nếu nói kỹ lại thì quả thực không có ai trong thế hệ trẻ hiện nay phù hợp với thân phận này hơn Cố Trường Ca.

Thiên phú mạnh mẽ, sức mạnh siêu việt, bối cảnh khủng khiếp và còn có tài tình vô song.

Hắn là Nhân Tổ chuyển thế, vậy cũng phù hợp với hình tượng Nhân Tổ trong tâm trí mọi người, nhưng tại sao nàng luôn cảm thấy chuyện này rất kỳ lạ, Vương Tử Câm nghi ngờ nhìn Giang Sở Sở, “Ngươi có chắc không phải là Cố Trường Ca bảo ngươi nói chuyện này cho ta biết?"

Nàng cảm thấy chắc chắn Cố Trường Ca làm ra được chuyện giả mạo Nhân Tổ chuyển thế.

Trước đó còn không nghe thấy có tin tức nào liên quan đến Nhân Tổ chuyển thế, hôm nay sau khi Giang Sở Sở đi gặp Cố Trường Ca thì đột nhiên nói với nàng thật ra Cố Trường Ca chính là Nhân Tổ chuyển thế.

Phản ứng đầu tiên của Vương Tử Câm chắc chắn là nghi ngờ sự thật giả của chuyện này.

"Không phải."

Giang Sở Sở lắc đầu, bình tĩnh nói: "Sau này chúng ta cũng không cần đi tìm Nhân Tổ chuyển thế nữa. Cố Trường Ca có được Niết Thế Thanh Liên thân. Đây đã là một minh chứng tốt nhất."

"Niết Thế Thanh Liên thân?"

Ánh mắt Vương Tử Câm vẫn có chút nghi ngờ.

Đương nhiên nàng biết vật này là thần vật chỉ có thể hình thành sau khi Niết Thế Thanh Liên trưởng thành, thân là Nhân Tổ điện thánh nữ, nàng cũng cũng hiểu không ít.

Sở dĩ Nhân Tổ chuyển thế rất có thể cũng là vì vật này.

Nếu Cố Trường Ca đã có Niết Thế Thanh Liên thân thì hắn có thân phận Nhân Tổ chuyển thế và tất nhiên cũng không cần phải nghi ngờ.

Nhưng Vương Tử Câm luôn cảm thấy chuyện có chút kỳ quái, theo ghi chép của Nhân Tổ điện và những lời đồn thổi về Nhân Tổ từ thế giới bên ngoài thì Nhân Tổ là nhân vật hoàn hảo, làm sao có thể có dính líu với tên lạnh lùng và tuyệt tình như Cố Trường Ca."

“Giang Sở Sở, ngươi có chắc là ngươi không cùng Cố Trường Ca lừa gạt ta chứ?"

Vương Tử Câm nhìn chằm chằm vào nàng thật kỹ, dường như muốn nhìn thấu nàng.

Giang Sở Sở bình tĩnh nói: "Ngươi cảm thấy ta là người như vậy sao?"

Vương Tử Câm nghe thấy vậy cũng không nói gì thêm, nàng vẫn hiểu rất rõ tính cách của Giang Sở Sở, nàng sẽ không làm ra chuyện phản bội Nhân Tổ điện.

Nhưng người nàng nghi ngờ không phải Giang Sở Sở mà là Cố Trường Ca.

"Liệu Nhân Tổ chuyển thế có bị tên Cố Trường Ca đó ám hại rồi định thay thế không?"

Vương Tử Câm không nhịn được thấp giọng lẩm bẩm một câu, đương nhiên nàng chỉ tùy ý nói như vậy, không hề coi là thật.

Nhưng trong lòng Giang Sở Sở lại giật mình, buộc bản thân mình không được lộ ra vẻ khác thường.

"Được rồi, nếu ngươi cũng đã nói Cố Trường Ca là Nhân Tổ chuyển thế, vậy thì chính là hắn. Dù sao ta cũng không ghét hắn. So với việc nhìn thấy những người khác trở thành Nhân Tổ thì Cố Trường Ca vẫn thuận mắt hơn một chút."

Vương Tử Câm vừa nói vừa bước ra khỏi động phủ, mặc dù nàng cảm thấy chuyện này sẽ không đơn giản nhưng lại chẳng thèm lo nhiều.

Đúng là nàng có hứng thú với Cố Trường Ca nhưng bây giờ rõ ràng Giang Sở Sở và Cố Trường Ca có mối quan hệ thân thiết.

Lẽ nào nàng đào góc tường từ trong đó sao?

Mặc dù nàng có thể làm loại chuyện này nhưng rất rõ ràng Cố Trường Ca không để tâm đến Giang Sở Sở.

Một tên lăng nhăng căn bản không cần nàng đào.

Nghĩ đến những chuyện này, tâm trạng của Vương Tử Câm hơi nóng nảy vô cớ, sau đó bất giác lấy một chiếc ngọc bội óng ánh long lanh trong tay áo ra.

Đây là ngọc bội mà Cố Trường Ca đã mang theo bên mình khi ở bên ngoài Tuyệt Âm chi địa và còn tặng cho nàng, đồng thời hứa rằng nếu sau này nàng có thể đi tìm hắn khi gặp phải bất cứ phiền phức nào.

"Nam nhân cặn bã từ đầu tới đuôi."

Vương Tử Câm rất muốn vứt chiếc ngọc bội này đi, nhưng sau khi nghĩ lại vẫn không nỡ, chỉ đành khẽ thở dài.

Không nỡ bỏ.

Hết chương 975.
Bạn cần đăng nhập để bình luận