Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 908: Khơi dậy dã tâm

Chương 908: Khơi dậy dã tâm

Cho dù Cố Trường Ca không truy cứu việc nàng thay đổi thân phận với tỷ tỷ Tô Thanh Ca để lừa gạt hắn.

Nhưng một khi chuyện sáng tỏ thì cũng đồng nghĩa với việc nàng chỉ có thể trở lại Thái Thượng động thiên, tiếp tục trở thành con rối của ẩn thế Cơ gia.

Tương lai một ngày nào đó nàng sẽ bị bắt làm công cụ liên hôn, bị gả đến một gia tộc nào đó, chịu đựng đau khổ cả đời, làm sao được tự do tự tại, có được thân phận như bây giờ.

Mặc dù nàng chỉ là một thị nữ của Cố Trường Ca, nhưng thân phận như thế lại không có ai dám bất kính.

Phải biết rằng có rất nhiều người muốn lấy lòng Cố Trường Ca, thậm chí còn lén lút tặng lễ cho nàng, chỉ mong nàng có thể nói tốt vài câu trước mặt Cố Trường Ca.

Đương nhiên nàng đã bẩm báo toàn bộ cho Cố Trường Ca biết, nhưng mà sau khi nghe xong thì hắn cũng chỉ cười khẽ một tiếng rồi làm lơ.

Cơ Thanh Huyên thực sự rất thích cũng như rất hài lòng cuộc sống bây giờ.

Nàng không dám tưởng tượng sau khi rời khỏi Cố Trường Ca thì sẽ bị gia tộc sau lưng bức bách như thế nào?

Hai mươi năm trước đó, nàng phải cẩn thận và chú ý khắp nơi, như giẫm trên băng mỏng. Vì có thể được gia tộc coi trọng cho nên nàng đã không ngừng khắc khổ tu hành, siêu việt hơn thiên kiêu đồng tộc.

Thế nhưng cuối cùng nàng vẫn không thể trốn khỏi vận mệnh trở thành công cụ liên hôn.

Mặc dù Vương Tiêu đã chết, nhưng vẫn còn có Vương Tiêu thứ hai, thứ ba....

Đây chính là vận mệnh của nàng.

"Cũng không có gì, chỉ là…. ta chợt nhớ tới trước ngươi nói cho ta thân thế của mình nên có chút tò mò thôi, đã lâu như vậy rồi, chẳng lẽ ngươi không muốn trở về thăm gia tộc sao?"

Cố Trường Ca hỏi, khóe miệng mang theo nụ cười như có như không, vươn tay ôm Cơ Thanh Huyên vào lòng mình.

Nghe nói như thế, trong lòng Cơ Thanh Huyên không khỏi thở phào nhẹ nhõm một cái.

Khuôn mặt thanh lệ vô song, trắng tinh như tuyết không chút tì vết kia tức khắc lộ ra vẻ nai con nhảy cẫng và cao hứng.

"Cảm tạ công tử quan tâm, không ngờ công tử còn nhớ kỹ những chuyện này….” Nàng có chút cảm động.

Cố Trường Ca cười, "Chẳng lẽ ở trong mắt ngươi, công tử ta chính là người dễ dàng hay quên vậy sao?"

Cơ Thanh Huyên vội vàng lắc đầu, "Không phải, không phải! Trong mắt ta thì công tử là người tốt nhất thế gian."

"A, thật sao?"

Cố Trường Ca khẽ cười, hắn hơi cúi đầu, chóp mũi tiến gần đến cần cổ thon dài và trắng tinh như thiên nga của Cơ Thanh Huyên, ngửi mùi thơm mát lạnh như không cốc hoa lan, "Ngươi không nhớ mẫu thân của mình sao?"

Nghe nói như thế, đôi mắt xinh đẹp của Cơ Thanh Huyên lộ ra hồi ức, giọng nói có chút đê mê.

"Lúc trước mẫu thân của ta bị người Thượng Giới dùng vũ lực mang đi, chớp mắt một cái cũng đã hai mươi năm rồi."

"Nếu ta nói không nhớ mẫu thân thì đó chỉ là lời nói dối! Nhưng Thanh Ca cũng biết rõ, ta chỉ là đứa con rơi ở hạ giới bị gia tộc ghét bỏ mà thôi, không được phép gặp mẫu thân.

Ẩn thế Cơ gia chú trọng huyết mạch và danh dự, lúc trước mẫu thân của ta đào hôn, khiến cho Cơ gia mất mặt trước rất nhiều thế lực, cũng nhờ lúc ấy cữu cữu của ta đứng ra cầu tình, nếu không thì sau khi mẫu thân bị mang về chỉ sợ sẽ bị đánh chết."

"Bọn hắn làm sao để một sự sỉ nhục như ta bước vào Cơ gia nửa bước, đi gặp mẫu thân của ta chứ?"

"Đây đều là do muội muội kia nói cho ngươi?" Cố Trường Ca như là hỏi bâng quơ một câu.

"Đúng vậy, lúc trước ta đi gặp nàng, nàng đã nói cho ta biết. Mấy năm nay, muội muội cũng sống không dễ dàng gì, nếu như nàng có thể giống như ta, gặp được công tử sớm hơn một chút thì tốt rồi…."

Nói đến đây, Cơ Thanh Huyên giống như bị đụng trúng tới tâm sự, ánh mắt hơi chút ảm đạm.

"Gặp ta sớm hơn một chút?" Cố Trường Ca cười, hắn chú ý tới sơ hở trong lời nói của nàng, nhưng cũng không bắt lỗi.

"Ừm." Cơ Thanh Huyên còn chưa phát hiện ra sơ hở trong lời nói của mình, nàng có chút ảm đạm gật đầu.

"Vậy ngươi có nghĩ một ngày nào đó sẽ lật đổ ẩn thế Cơ gia, hoặc ….. hoàn toàn khống chế Cơ gia?" Cố Trường Ca tùy ý cười nói.

"Cái gì?"

Hai mắt của Cơ Thanh Huyên bỗng nhiên mở to, nghi ngờ lỗ tai của mình nghe lầm, nàng căn bản không thể tin được câu nói này.

Lật đổ ẩn thế Cơ gia? Hoàn toàn khống chế Cơ gia?

Nàng biết với năng lực của Cố Trường Ca, nếu hắn đã nói như vậy thì nhất định có biện pháp.

Cơ Thanh Huyên cảm giác trái tim mình đang đập điên cuồng, nàng ép buộc bản thân phải tỉnh táo lại.

"Ý của công tử là…." Nàng hỏi lại, giọng nói có chút run rẩy.

"Chính là ý như vậy."

Cố Trường Ca mỉm cười nói, "Dù sao thì đến lúc đó ngươi và muội muội ngươi chỉ cần làm theo những gì ta phân phó là được, chắc chắn sẽ không ai phát hiện."

"Khống chế Cơ gia….."

Ngay lúc này, Cơ Thanh Huyên cảm giác dã tâm của mình đã gần như khó có thể chặn lại, bắt đầu sinh trưởng liên tục.

Nàng rất muốn đáp ứng, nhưng cũng lo lắng đây là sự khảo nghiệm của Cố Trường Ca cho mình.

Cho nên Cơ Thanh Huyên yên lặng một lúc lâu.

Thấy vậy, Cố Trường Ca cũng không vội thúc giục, hắn biết sớm muộn gì thì Cơ Thanh Huyên cũng sẽ đáp ứng.

Thiên phú tạm được, nhưng lại không được gia tộc chào đón, cho dù có cố gắng như thế nào đi nữa thì cũng không được gia tộc coi trọng.

Đối với ẩn thế Cơ gia, nàng sẽ chỉ có hận thù, không có chút cảm kích.

Lại nói tiếp, thân phận của Cơ Thanh Huyên cũng rất phù hợp, nếu đưa Giá Y tiên quyết cho nàng thì nàng sẽ biết nên làm thế nào?

Trong nháy mắt vài ngày trôi qua, trên không trung Chu Tước cổ quốc, Tiên Cổ đại quân mênh mông tới gần.

Mây đen cuồn cuộn, cổ chiến thuyền lâm không, giống như từng khối đại lục lơ lửng ở nơi đó.

Hắc Nhan Ngọc dựa theo phân phó của Cố Trường Ca, điều động trăm vạn đại quân bao vây và trấn thủ Chu Tước cổ quốc trong phạm vi trăm vạn dặm.

Sát khí kinh khủng bao phủ khắp nơi, quét sạch bốn phương tám hướng.

Lúc này cho dù là tán tu thì cũng không dám tùy ý tới gần, thần hồn mỗi người run rẩy, dự cảm gió mưa bão táp sắp đến gần.

Hết chương 908.
Bạn cần đăng nhập để bình luận