Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2526: Vui sướng khi thấy người gặp hoạ

Chương 2526: Vui sướng khi thấy người gặp hoạ

“Thiếu chủ…”

Bên ngoài chiến trường Chuẩn Tiên Đế, những tộc nhân của Nghịch Trần rốt cục đã hiểu được kết quả, trên mặt đồng loạt lóe lên sự bi thương đau đớn…

Những lời Nghịch Trần nói ra cũng tương đương với việc trực tiếp để lộ thân phận của mình, coi như thông báo cho một đám tộc nhân Nghịch Minh ở bên ngoài chiến trường Chuẩn Tiên Đế.

Kế hoạch hắn mưu tính hồi lâu thất bại, hy vọng cuối cùng của Nghịch Minh nhất tộc bây giờ cũng tan biến.

Nét mặt mấy vị lão tổ của Nghịch Minh tộc chiếm cứ thân thể mới đều khó nén bi thương và đau đớn, Nghịch Trần đã thất bại, ngay cả vị trí đạo tử cũng sẽ bị tước đoạt.

Nghịch Minh nhất tộc không chỉ hết hy vọng hồi sinh, mà còn có khả năng chân chính bị xóa bỏ trên thế gian này, không còn tồn tại nữa.

“Thì ra là thất bại…”

Bọn họ cảm thấy vô cùng thê lương, thoáng cái giống như mất đi tất cả sức lực.

Lãnh tụ các tộc và đám chưởng giáo giờ phút này cũng bởi vì những lời của Nghịch Trần này mà dậy sóng trong lòng, mọi người đồng loạt biến sắc, hoảng sợ chấn động không thôi.

“Nghịch Minh Chân giới? Nghịch Minh nhất tộc?”

Cách đó không xa, trên mặt Viên Thiền Cổ Tăng có chút kinh ngạc, rõ ràng cũng không ngờ tới trên người Nghịch Trần còn có lai lịch như thế.

Nếu như không phải Nghịch Trần nói ra, vậy thì ngay cả hắn cũng không nhận thấy chút dị thường nào.

“Nghịch Minh nhất tộc? Đại sư tỷ, ngươi có biết tộc quần này không?”

Thanh Phong cũng chú ý tới một vài thần sắc trên gương mặt Phấn Nhược đại sư tỷ, hắn nhịn không được mở miệng hỏi.

“Ta có chút hiểu biết về Nghịch Minh nhất tộc từ trong miệng một vào cường giả tại Cửu Thiên.”

“Nghe nói đây là một tộc quần rất quỷ dị, số lượng cũng không tính là nhiều, nhưng thiên phú quái lạ làm cho người ta kiêng kỵ. Bọn họ có thể hóa ra hàng ngàn gương mặt khác nhau, có được một loại thiên phú đoạt xá rất đáng sợ. Tổ tiên của tộc này từng đoạt xá thiên đạo chân chính của một phương văn minh cổ giả, ý đồ nắm giữ Thiên Phong, thay trời hành đạo.”

“Nhưng sau này không biết tại sao tộc quần này lại biến mất trong năm tháng. Không có bất cứ tin tức gì, rất có thể đã bị diệt tộc, hoặc là bị thế lực nào đó tiêu diệt, không ai biết được.” Phấn Nhược nhẹ nhàng giải thích.

Xét trong khắp cả Thương Mang Giới, thì Nghịch Minh chân giới cũng không tính là rất cường đại. Bởi vì số lượng tộc quần ít, cho nên không thể bù đắp chênh lệch chiến lực cao cấp, có điều chân giới cổ xưa bình thường chưa chắc cường đại hơn Nghịch Minh chân giới.

Bên ngoài chiến trường Chuẩn Tiên Đế, một vùng âm thanh chấn động ồ ạt, tất cả đều bởi vì Nghịch Trần tự bạo lộ tung tích còn nói chuyện điên cuồng như vậy.

Ai có thể ngờ rằng, ‘Vương Vô Thương’ đã sớm bị người ta đoạt xá chiếm cứ thân thể, căn bản không phải truyền nhân của Tiên Vực Vương gia lúc trước.

Hơn nữa Nghịch Trần còn ý đồ nhúng chàm đoạt xá toàn bộ Đạo Xương chân giới, cách sự thành công chỉ kém một đường cuối cùng.

Nếu như không phải do Hỗn Độn Chân Lôi kia, chỉ sợ hôm nay Nghịch Trần đứng trước mặt bọn họ chắc chắn sẽ không có thái độ thế này.

Đối với Đạo Xương chân giới mà nói, lúc đó mới là một hồi tai nạn đáng sợ hơn nhiều so với việc đại quân của Tiên Linh văn minh đổ bộ vào xâm chiếm.

Hành vi Nghịch Trần âm thầm tính kế, ý đồ chiếm cứ một phương chân giới mới càng thêm đáng sợ, quả thực khiến cho người ta khó lòng phòng bị.

Chỉ sợ ngay cả các vị đạo cảnh tồn tại như Cố Vô Vọng, Minh, cũng không hề dự liệu được loại chuyện này.

Nếu như đại quân của Tiên Linh văn minh không bị đánh tan, vậy thì Đạo Xương chân giới chắc chắn sẽ đại loạn, bị bao vây từ phía sau. Nghĩ như vậy, rất nhiều người đều bị dọa cho toát mồ hôi lạnh.

“Lúc trước Minh chủ đại nhân lập người này làm đạo tử có nghĩ tới những chuyện này hay không, hay là nói tất cả đều nằm trong dự liệu và tính toán của Minh chủ đại nhân?”

Tuy nhiên vào giờ phút này, không ít chưởng giáo của các đạo thống lại đột nhiên nhớ tới Cố Trường Ca.

Với sự hiểu biết của bọn họ về Cố Trường Ca, cả đám đều cảm thấy không có khả năng hắn không phát hiện ra âm mưu của Nghịch Trần.

Nhưng Cố Trường Ca không chỉ lập Nghịch Trần thành đạo tử của Phạt Thiên Minh, mà còn để cho các tộc dốc hết tài nguyên trợ giúp hắn trưởng thành.

Rốt cuộc hắn làm vậy là có dụng ý và mục đích gì đây? Ánh mắt nhiều người khẽ động, nhớ tới lúc Nghịch Trần đoạt xá Đạo Xương chân giới thất bại đã nói rằng có một đạo Hỗn Độn Chân Lôi đột nhiên giáng lâm.

Việc đó có phải do Cố Trường Ca đã sớm tính toán hay không, hắn cố ý lưu lại hậu thuẫn ở đây là vì để cho hy vọng cuối cùng của Nghịch Trần tan vỡ.

“Đầu tiên là cho hắn đủ hy vọng, để cho hắn cảm thấy mình có cơ hội thành công, ở thời khắc cuối cùng thì hoàn toàn nghiền nát hy vọng của hắn, khiến hắn rơi vào vực sâu vạn trượng.”

“Nghĩ lại đúng là có khả năng do mưu đồ của minh chủ, dù sao như thế mới phù hợp với phong cách trước sau như một của hắn.”

“Lúc trước các tộc ở thượng giới không phải đều như vậy à, bị hắn đùa bỡn tính kế…”

Lãnh tụ các tộc nghĩ đến những việc này đều nhịn không được lắc đầu cười khổ, cảm thấy đây mới là khả năng lớn nhất. Một số người càng nhịn không được dấy lên cảm xúc vui sướng khi thấy người gặp họa đối với Nghịch Trần.

Loại chuyện đó dù sao cũng không xảy ra trên người mình, lấy góc độ của một người ngoài cuộc thì chỉ cảm thấy Nghịch Trần đáng thương, tự tạo nghiệt không thể sống.

Nghịch Trần tự cho là trăm phương ngàn kế, mưu tính khá sâu, không bỏ sót kế sách nào, nhưng cuối cùng vẫn bị Cố Trường Ca đùa bỡn trong lòng bàn tay mà không hề hay biết.

Hết chương 2526.
Bạn cần đăng nhập để bình luận