Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2389: Thiên phạt

Chương 2389: Thiên phạt

Ba chữ Phạt Thiên Minh như chứa hàm nghĩa khó mà giải thích, ngay lúc Cố Trường Ca nói ra, bình địa bỗng chốc nổi kinh lôi.

Thiên địa nổi giận đùng đùng, nơi tận cùng bắt đầu sụp đổ, xuất hiện những vết nứt đáng sợ, giống như có một cơn cuồng phong vô tận diệt thế, phá vỡ phép tắc, thổi đến từ trong đó.

Chư thiên lắc lư run rẩy tựa như sắp tan vỡ, mỗi một phương đại vũ trụ đều đang trên bờ vực tan rã trước loại khí tức đó, ngay cả Tiên Vương cũng run theo.

Lúc này, đừng nói là chúng sinh, ngay cả những Chí cường giả sống lại cũng cảm thấy sợ hãi, toàn thân lạnh toát, muốn cử động cũng không được.

Cố Trường Ca mặc huyền y, bình tĩnh quan sát mọi thứ, nhìn về phía tận cùng của thiên địa.

Theo sau câu nói của hắn là một sức mạnh to lớn sinh ra, giống như đang ghi khắc pháp chỉ tối cao giữa thiên địa, sắc phong mọi thứ.

"Phạt Thiên Minh được lập chính là đại thế, ngươi làm sao cản được ta?"

Hắn cất giọng lạnh lùng, giống như đang trò chuyện cùng những sinh linh ở đó.

Dường như thiên địa càng thêm phẫn nộ, vô số lôi quang hạ xuống, kéo theo là huyết hải vô tận nhấn chìm vạn vật.

Rầm ầm ầm!

Giữa thiên địa, lúc này lôi quang thái sơ hỗn độn khủng khiếp đang giáng xuống, thậm chí trong đó còn ẩn chứa sức mạnh vượt qua uy năng của Chuẩn Tiên Đế, đã không thể dùng thiên kiếp để hình dung được nữa, đây chính là cơn giận dữ của thiên địa!

Bỗng ầm một tiếng!

Tất cả tu sĩ và sinh linh trong Tiên vực và thượng giới đều kinh ngạc, lúc này, ngay cả người bình thường cũng có thể nhìn thấy một vết rạn nứt ra từ nơi sâu nhất của thiên địa.

Nó giống như một mặt gương vỡ, lại giống như quả trứng bị nứt. Lúc này, khe sâu không ngừng lan ra, giăng ngang giữa bầu trời, sau đó bắt đầu đổ sụp!

Cơn giận dữ và sát khí cuồn cuộn đang ào ạt tuôn ra ở đó, lạnh lẽo mà vô tình, gần như phá hủy mọi thứ. Những tu sĩ chứng kiến cảnh tượng này không khỏi sợ hãi , ớn lạnh cả người.

Đó là cái gì?

Ở nơi sâu hút đang sụp đổ kia, có một đạo mâu quang đang rơi xuống. Đó chính là một con mắt.

Con mắt đó quá đáng sợ, dường như chúng được tạo thành từ hàng tỷ phương vũ trụ.

Thâm thuý mà cuồn cuộn, hắc ám mà tàn nhẫn, nó không ngừng rỉ ra máu đen, khiến người ta rợn tóc gáy, lạnh từ đầu đến chân. Hơn nữa còn không có một chút cảm xúc nào, lạnh đến cùng cực!

Giây phút này, ngay cả linh hồn của bọn hắn cũng bị đóng băng cả rồi.

Bao gồm cả Tiên Vương cũng như thế, cử động một chút cũng không dám, giống như bị một thứ gì đó khó tả nhìn chằm chằm.

Cả con kiến hôi cũng không bằng… à không, ngay cả hạt bụi cũng không bằng.

Đây không còn là một loại tồn tại trên vĩ độ nữa, bọn hắn không thể lý giải được nó là cái gì, trong đầu có cảm giác như sắp nổ tung.

Ở khu vực đó, vũ trụ bị hủy diệt, càn khôn rung chuyển, thậm chí dòng sông thời gian cũng trở nên khô cạn, khó mà hiển hóa! Loại cảnh tượng này, ngoại trừ tai họa tận thế ra, bình thường căn bản không thể nhìn thấy, cũng khó mà tưởng tượng ra được.

"Đây chính là thiên phạt mà từ xưa đến nay rất nhiều bậc tiền bối nói sao?"

"Khó mà tưởng tượng, làm sao con người có thể chống lại loại lực lượng này được..."

Không ít cường giả cổ lão ở Sơn Hải chân giới đều rùng mình kinh hãi.

Bọn hắn đã nếm được cảm giác tuyệt vọng, đây mới chỉ là một dị tượng hiển lộ, vốn chưa phải thật sự phủ xuống. Nếu như phủ xuống thật, sợ là còn khủng khiếp hơn nữa, thậm chí bọn hắn còn không có dũng khí chống chọi.

Nhiều người chưa từng trải qua Phạt Thiên chi chiến, nhưng cái loại cảm giác giống như con kiến bị một con chân long dòm ngó thật sự khiến bọn hắn không khỏi ghê rợn, cảm thấy chỉ cần một ý niệm thôi bọn hắn cũng sẽ bị hủy diệt ngàn vạn lần.

"Đây vốn không phải thiên, cùng lắm chỉ là một ý chí nào đó bị chiếm cứ luyện hóa mà thôi. Nó tuần sát vô số chư thiên, có thể gọi là thiên chi hóa thân, không phải là thiên chân chính. Một khi xuất hiện, các thế giới bỗng chốc sẽ biến mất, không gì tồn tại được."

Minh lên tiếng, giọng điệu nặng trĩu, gương mặt cũng lộ rõ vẻ kiêng dè.

Hắn biết tồn tại này đáng sợ như thế nào, căn bản là giết không chết, không ai biết nó thực sự ở đâu.

Chỉ biết nó sẽ quan sát mọi thứ trong bóng tối, một khi phạm vào một điều cấm kị nào đó, nó sẽ hiện ra, lập lại trật tự.

Rõ ràng, Cố Trường Ca muốn thành lập Phạt Thiên Minh, chuyện này đã hoàn toàn kinh động đến nó, cái thứ mà ngay cả tầng cấp như Minh vẫn phải e dè và sợ hãi.

Và tồn tại giống như thiên chi hóa thân này, cho dù là hắn cũng sẽ bị nó làm cho khiếp sợ.

"Có lẽ nó đột nhiên cảm nhận được điều cấm kỵ cho nên mới bị kinh động. Hiện tại nó vẫn chưa thể xác định được thế giới này ở đâu..."

Tổ tiên Cố gia cũng lên tiếng, nhìn cảnh này từ một khoảng cách khá xa.

Khi Cố Trường Ca định lập Phạt Thiên Minh, hắn đã lường trước tất cả. Sao chuyện này có thể không phạm cấm kỵ được chứ?

Nếu là một người bình thường nói ra những lời này, chắc chắn sẽ không có bất cứ ảnh hưởng nào.

Nhưng Cố Trường Ca không phải người thường, hắn đã đứng ở một cảnh giới tối cao nào đó, đạt đến trình độ mà người thường không thể tưởng tượng nổi.

Ngôn hành cử chỉ của hắn sẽ dẫn đến quá nhiều nỗi kinh hoàng trong minh minh.

Hết chương 2389.
Bạn cần đăng nhập để bình luận