Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1605: Qua một thời gian nữa ta sẽ tới Tuyệt Âm Hoàng Đình một chuyến

Chương 1605: Qua một thời gian nữa ta sẽ tới Tuyệt Âm Hoàng Đình một chuyến

“Chuyện thông gia không thể coi thường, hay là để bản hoàng tiếp tục cân nhắc, sau khi trở lại Hoàng Đô sẽ cho Già Lạc hoàng tử câu trả lời chắc chắn, như thế nào?”

Du hoàng mỉm cười bất động thanh sắc nhận lấy phong thư, cũng không hề hỏi thăm ý kiến của Du Phi Nhã.

“Đương nhiên là có thể, vừa hay ta có thể nhân cơ hội lần này đi xem vẻ nguy nga hùng vĩ của Đại Du Hoàng Đô.” Già Lạc mỉm cười trả lời cẩn thận.

Du Hoàng cười ha ha nói: “Ngươi cứ tự nhiên.”

Chúng đại thần thấy dáng vẻ của Du hoàng là biết được chắc hẳn trong lòng hắn đã dao động, chỉ là bởi vì nguyên do nào đó mới không lập tức đáp ứng ngay.

Nếu xét về thân phận và địa vị thì đương nhiên hoàng tử của Tuyệt Âm Hoàng Đình vô cùng xứng với Du Phi Nhã.

Huống hồ lần này đối phương còn mang theo rất nhiều thành ý đến đây.

Mặc dù thần sắc của Thác Bạt Tiêu Dao rất tự nhiên nhưng trong lòng lại vô cùng khó chịu, nắm tay dưới ống tay áo nắm chặt, lúc này hắn rất muốn đứng ra giúp đỡ Du Phi Nhã nhưng lý trí nói cho hắn biết mình làm như vậy chỉ có ngu xuẩn mà thôi.

“Vị trước mắt này hẳn là Trường Ca thiếu chủ trong lời đồn, Già Lạc đã được nghe không ít sự tích của Trường Ca thiếu chủ từ Hoàng tỷ, thật sự đã khâm phục rất lâu rồi.”

“Hôm nay có thể gặp người thật một lần, chỉ cảm thấy quả thật lời đồn không nói ngoa, không uổng công ta đi chuyến này.”

Mà lúc này Già Lạc lại nhìn về phía Cố Trường Ca bên cạnh Du hoàng, chắp tay mỉm cười nói, thái độ có vẻ vô cùng chân thành.

Nghe được lời này, tất cả mọi người đều giật mình, cũng không ngờ đột nhiên Già Lạc lại nói ra lời này, Hoàng tỷ của hắn? Lại là ai vậy?

“Già Lam là Hoàng tỷ của ngươi?”

Cố Trường Ca nhíu chặt chân mày sau đó để chén trà trong tay xuống, nhẹ nhàng nở nụ cười hỏi.

Kỳ thực dựa vào họ của Già Lạc thì hắn đã đoán được một chút.

“Đúng vậy, nếu Hoàng tỷ biết Trường Ca thiếu chủ còn nhớ rõ nàng thì ắt sẽ rất vui vẻ.” Già Lạc nghe vậy liền mỉm cười, thần sắc dần trở nên kính cẩn nói.

Truyền thừa của Tuyệt Âm Hoàng Đình không hề giống với ngoại giới, tuy hắn là nam nhân nhưng lại không phải người thừa kế Tuyệt Âm Hoàng Đình đời tiếp theo.

Hoàng tỷ Già Lam của hắn mới là người thừa kế, bàn về thiên phú và thực lực thì hắn đều kém xa Hoàng tỷ.

Hơn nữa Tuyệt Âm Hoàng Đình muốn xây dựng luân hồi đài còn cần đến sự trợ giúp của Cố Trường Ca.

Trước kia Hoàng tỷ hiện thế đi tìm truyền nhân của Luân Hồi cổ thiên tôn, kết quả gặp phải Cố Trường Ca và thấy hắn thi triển Luân Hồi thần thông nên đã nghĩ hắn là truyền nhân của Luân Hồi cổ thiên tôn.

Kết quả về sau thông qua Luân Hồi bi văn trong Tuyệt Âm Hoàng Đình , mới hiểu truyền nhân chân chính của Luân Hồi cổ thiên tôn đã bị Cố Trường Ca giết chết ...

Đương nhiên, tin tức truyền nhân của Luân Hồi Cổ Thiên Tôn bị Cố Trường Ca giết chết cũng chỉ là do Tuyệt Âm Hoàng Đình truyền đi, bây giờ rất nhiều người ở ngoại giới đều cho rằng Cố Trường Ca lấy được truyền thừa của Luân Hồi Cổ Thiên Tôn thì sẽ là truyền nhân của hắn.

Đây cũng là một trong những nguyên nhân Gia Lạc kính trọng Cố Trường Ca. Từ trước đến nay Tuyệt Âm Hoàng Đình chỉ chú trọng vào thực lực vi tôn, với tuổi tác của Cố Trường Ca mà đã đạt tới trình độ này thì tất nhiên sẽ được Gia Lạc kính trọng.

Mặt khác chính là sau này khi Tuyệt Âm Hoàng Đình xây dựng Luân Hồi đài còn cần nhờ sự hỗ trợ của Cố Trường Ca.

Đối với Tuyệt Âm sinh linh mà nói, Luân Hồi đài vô cùng quan trọng, thậm trí ở phương diện nào đó còn liên quan đến sự ra đời của các Tuyệt Âm sinh linh.

"Xem ra trước kia Tuyệt Âm Hoàng Đình và Trường Ca thiếu chủ đã từng quen biết nhau." Du Hoàng cười ‘ha ha’ một tiếng, trong mắt lóe lên một tia dị sắc. Nếu Gia Lạc không nhắc đến thì hắn còn không biết Cố Trường Ca vậy mà lại có liên hệ với Tuyệt Âm Hoàng Đình.

Không chỉ có hắn, đoán chừng cả Thượng Giới lớn như vậy cũng không có bao nhiêu người biết được.

Cố Trường Ca, quả thực ẩn giấu rất kĩ.

"Ngày trước tình cờ gặp được Gia Lạc hoàng tử và Hoàng tỷ của hắn, cũng không phải là thân thiết." Cố Trường Ca mỉm cười nói.

"Nếu có cơ hội, Trường Ca thiếu chủ nhất định phải tới Tuyệt Âm Hoàng Đình của chúng ta làm khách, ta nghĩ hoàng tỷ và phụ hoàng nhất định rất muốn nhìn thấy ngài. Trong khoảng thời gian trở lại Hoàng Đình này, hoàng tỷ nhắc đến ngài rất nhiều lần trước mặt ta." Trên mặt Gia Lạc tràn đầy ý cười, đưa ra lời mời với CốTrường Ca.

Hắn nói lời này khiến cho đám người có chút mơ hồ, một vị công chúa ở Tuyệt Âm Hoàng Đình lại nhớ mãi không quên Cố Trường Ca?

Không ít người còn nghĩ tới một hồi ‘Phong hoa tuyết nguyệt, Hoa tiền nguyệt hạ’ ( chỉ cảnh xuân sắc dưới trăng ).

Từ trong giọng điệu Gia Lạc hoàng tử kia, xem ra thân phận của vị hoàng tỷ ở Tuyệt Âm Hoàng Đình này không đơn giản.

Đương nhiên cũng có thể là do Gia Lạc cố ý nói như vậy để lôi kéo quan hệ với Cố Trường Ca.

Hắn vô cùng kiêu ngạo,mắt luôn cao hơn đầu, những kẻ còn lại ở nơi này cũng không để vào mắt, dù trước mắt hắn là Du Hoàng, cũng chỉ vì quan hệ và thân phận mới khiến hắn có thái độ như vậy.

“Qua một thời gian ngắn, Cố mỗ thật sự là muốn tới Tuyệt Âm Hoàng Đình một chuyến, đến lúc đó phải làm phiền Gia Lạc hoàng tử dẫn đường rồi.” Cố Trường Ca nghe vậy vẫn mỉm cười nói.

“Tất nhiên là không thành vấn đề, nếu Trường Ca thiếu chủ tới thì chính là vinh hạnh của Tuyệt Âm Hoàng Đình chúng ta.” Trên mặt Gia Lạc lộ rõ vẻ vui mừng

Có thể nói là thái độ đối đãi của vị hoàng tử Tuyệt Âm Hoàng Đình với Cố Trường Ca và thái độ đối đãi với mọi người khác nhau một trời một vực.

Cho dù là đối tượng thông gia như Du Phi Nhã công chúa thì hắn cũng chưa chắc chú ý tới, nhìn thấy một màn này khiến tâm tư của các vị đại thần lóe lên một tia dị biệt, cảm giác vị Gia Lạc hoàng tử này là vì phụng mệnh mà đến chứ không phải là ngưỡng mộ Phi Nhã công chúa đã lâu.

Hết chương 1605.
Bạn cần đăng nhập để bình luận