Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1395: Truy tìm khí vận chi tử

Chương 1395: Truy tìm khí vận chi tử

"Không cần nói nhiều chuyện này nữa, đây là quyết định của ta."

"Ta gả cho Lạc Phong cũng coi như là cho bá phụ cùng bá mẫu một công đạo, hơn nữa trên vai ta gánh rất nhiều thứ, gả cho Lạc Phong dù sao cũng là một lựa chọn tốt."

Nữ tử váy tím chính là Lạc Doanh, dù nói thế nhưng ánh mắt của nàng lúc này lại vô cùng hoảng hốt, nhưng rất nhanh đã khôi phục lại, trong lòi nói mang theo một chút phức tạp.

Đối với ngoại giới việc nàng gả cho Lạc Phong là để trả ơn dưỡng dục những năm nay của Lạc Tộc.

Nhưng thật sự nàng còn có những tính toán khác, nếu phu quân tương lai của nàng là người bình thường thì những bí mật này của nàng có thể sẽ không giấu được nữa.

Nếu như thế thì kế hoạch báo thù của nàng sẽ thất bại trong gang tấc, sẽ khiến cho cừu nhân chú ý.

Thế nên Lạc Phong là nhân tuyển thích hợp nhất.

Hai mươi năm trước nàng được Lạc Tộc thu dưỡng cũng đã nằm trong kế hoạch mà nàng an bài.

Những năm gần đây nàng đã hết sức điệu thấp, chỉ vì sợ địch nhân hơn hai mươi năm trước tìm đến lần nữa.

Cũng may Tây Thắng đại vực mênh mông vô cùng, Cổ Thành đông đảo, tiểu gia tộc như Lạc Tộc thì nhiều vô số kể.

Đến hiện tại thì vẫn chưa ai phát hiện tung tích của nàng.

Tạm thời coi như nàng đã an toàn.

Nghe những lời này thì tiểu nha hoàn cũng bắt đầu nghiêm túc, ngưng trọng nói, "Ta đã biết, tiểu thư."

Rõ ràng nha hoàn trước mắt này là tâm phúc của Lạc Doanh, tuy nhiên nàng vẫn sẽ không nói quá nhiều với nha hoàn này."

"Ngày mai là ngày đại hôn, không rõ vì sao lúc này tâm thần của ta lại lay động không yên."

"Do thượng giới đã công phá Thiên Lộc Thành sao? Hay là do những cừu địch diệt tộc ta khi trước đã dò ra đầu mối gì?"

Lạc Doanh khẽ gật đầu rồi thở dài, tựa hồ hơi buồn rầu, khi nhắc tới cừu địch thì trong lòng nàng hiện lên một tia cừu hận.

Nhưng rất nhanh nàng đã khôi phục bình tĩnh.

"Tiểu thư yên tâm, có lão nô ở đây thì màn đại hôn ngày mai sẽ không có gì bất ngờ xảy ra."

Lúc này sau lưng Lạc Doanh vang lên tiếng nói của một lão giả.

Lạc Doanh nghe thế thì gật đầu.

Hơn hai mươi năm trước, gia tộc sau lưng nàng bị địch nhân không rõ tập kích trong một đêm, gần như tất cả tộc nhân chết thảm, một ngọn lửa được đốt lên hiện tại vẫn chưa tắt.

Chỉ có một số ít người là trốn thoát được.

Thù này nàng vẫn còn nhớ kỹ, mỗi ngày nàng đều nhắc nhở bản thân phải báo thù cho tộc nhân.

Những năm gần đây nàng tích súc lực lượng trong bóng tối, chỉnh đốn lại tộc nhân chạy thoát trước đây, còn bố trí hậu chiêu rồi điều tra chuyện này.

Nhưng cho đến bây giờ vẫn chưa có đầu mối gì.

"Có thể lần đại hôn này sẽ trở thành một thời cơ." Sắc mặt Lạc Doanh dần dần trầm xuống, suy tư kế sách.

Trong mắt nàng thì Lạc Phong chỉ là một người không quan trọng, chỉ là một tiểu nhân vật để che giấu thân phận của nàng thôi.

Đương nhiên vì cha mẹ nuôi, nàng vẫn có một tý tình cảm đối với Lạc Phong.

Nhưng loại tình cảm này chỉ là tình tỷ đệ.

Lạc Doanh còn nhớ rõ trước đây mình còn có một đệ đệ nằm trong tả lót, hiện tại không rõ sinh tử, không biết đã lưu lạc nơi nào.

Ngay lúc Lạc tộc giăng đèn kết hoa, vô cùng vui mừng .

Trong Xích Nam Thành, trong một toà phủ đệ rộng lớn khác, toàn bộ Yến Tộc , vô cùng căng thẳng.

Người bối phận cổ lão nhất trong Yến Tộc, lão tổ tu vi đã đạt mức Chuẩn Đế nay cũng đã hiện ở đây.

Chỉ là thái độ vô cùng cung kính, không dám chậm trễ chút nào.

Còn cao tầng của Yến Tộc, tỉ như gia chủ, trưởng lão, thiếu chủ thì vẫn chỉ dám đứng cung kính ở đây, thở mạnh cũng không dám.

Trước mắt bọn hắn là một nữ tử cao gầy, người mặc váy đen, da nàng trắng như tuyết, tóc đen tuyền, ngũ quan tinh xảo tuyệt mỹ, mi tâm điểm một nốt hồng sa.

Thế nhưng thần sắc lại lạnh giống như một tòa băng sơn, ngay cả khí tức cũng lạnh lẽo thấu xương, khiến người khác khi đứng trước mặt nàng đều muốn run rẩy

Rõ ràng đây là một kẻ thành đạo có tu vi cực kỳ kinh khủng, chỉ đứng nơi đó thôi cũng đã muốn đem bầu trời này xé toạt ra rồi.

Đây còn là khi nàng đã che giấu hết khí tức của bản thân.

“Không dám giấu diếm tiên tử, đây là những người phù hợp nhất với miêu tả của ngài trong Xích Nam Thành hơn hai mươi năm gần đây.”

Yến Tộc chi chủ, một nam tử nhìn có vẻ hơi nho nhã nhưng bây giờ mồ hôi lạnh lại đổ liên tục, lúc này đang dâng rất nhiều ngọc giản trong tay lên.

Nữ tử váy đen trước mắt đến từ Bạch Cốt đại vực, chính là một vị đã thành đạo của Cốt Tộc, tu vi thâm bất khả trắc.

Chưa tính đến thân phận Cốt Tộc sau lưng nàng bọn hắn đã không dám trêu chọc rồi.

Tại Bát Hoang thập vực thì Cốt Tộc có vẻ rất ít tộc nhân, nhưng bọn hắn lại độc chiếm một đại vực.

Có thể nói việc này liên quan mật thiết đến vị lão tổ sống vô số năm, đạo hạnh cực kỳ khủng bố đứng sau lưng Cốt Tộc kia.

Nữ tử váy đen chính là Nghê Thường.

Nàng nhíu mày lại, thần sắc lạnh nhạt, thần niệm dò từng tin tức trong các ngọc giản này.

Mặc dù nàng có bí pháp có thể thông qua những tộc nhân thuộc Thủ Hộ Giả nhất mạch mà nàng để tìm kiếm huyết mạch sót lại.

Nhưng việc đó cũng không thể khoá chặt được chính xác là ai, cần phải đem phạm vi thu nhỏ lại mới có thể xác định được.

Trong nghìn tỷ nhân khẩu ở đây thì người phù hợp chỉ tiêu của nàng không ít.

Nếu tìm từng cái, không chỉ phiền phức, còn có thể đả thảo kinh xà, dẫn phát một vài phiền toái không cần thiết.

Hết chương 1395.
Bạn cần đăng nhập để bình luận