Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1365: Vô tri nên không sợ hãi

Chương 1365: Vô tri nên không sợ hãi

Ầm ầm!!

Giờ khắc này, ngay cả đám cường giả ở Thượng Giới cũng biến sắc, cảm giác giọt Chân Tiên chi huyết này không chỉ đang trấn áp Cố Trường Ca, mà cũng đang trấn áp bọn hắn.

Nó cuồn cuộn rơi xuống, ban đầu là ngũ thải óng ánh mang theo tiên khí, cuối cùng lại trở nên đỏ thẫm, hư không giống như bị ăn mòn, đông một tiếng bị xuyên thủng.

Bất kỳ thủ đoạn gì đều không có tác dụng trước mặt giọt máu kia, nó lao thẳng về phía Cố Trường Ca.

Lúc này ai cũng đều nghe được tiếng tụng kinh cổ lão, là Chân Tiên đang độ thế nhân.

Một giọt máu mà đã có uy thế vượt qua Thành Đạo giả, nếu là tiên chân chính thì sẽ khủng bố đến mức nào?

Trong lòng rất nhiều người không khỏi sinh ra ý nghĩ như vậy, có chút tê cả da đầu.

"Đáng tiếc…."

Ánh mắt của Cố Trường Ca có chút tiếc nuối.

Nơi đây quá nhiều người, bằng không hắn có thể ra tay lấy giọt Chân Tiên chi huyết này đi.

Mặc kệ là bao nhiêu, ít nhiều gì cũng là tài nguyên có thể luyện hóa.

Nhưng mà ngay sau đó, hắn phẩy tay một cái, một hồ lô vàng óng hiện lên.

Ban đầu hồ lô chỉ lớn cỡ lòng bàn tay, nhưng lại có khí thế hào hùng đè ép chốn thiên địa và vũ trụ này dường như muốn nổ tung.

Ầm!!

Sau đó miệng hồ lô nở rộ thất thải bất hủ chi quang, hiển hiện trên thiên khung, không ngừng phóng to, dường như hóa thành một vực sâu không thấy đáy.

"Trảm Tiên Hồ Lô…."

Vẻ mặt của đám nhân vật cổ lão trong Bát Hoang Thập Vực biến sắc, bọn hắn nhận ra món chí bảo này, nghe nói nó đã bị mất khi giao chiến với Thượng Giới lúc ban sơ.

Đến hậu thế rất nhiều năm, cũng không ai có thể tìm được, kết quả khoảng thời gian trước bị Cố Trường Ca hiện thân ở Giới Bi Hải cướp đi.

Hơn nữa có lời đồn rằng hiện giờ Trảm Tiên Hồ Lô rõ ràng càng đáng sợ hơn trước.

Ở trong tay Cố Trường Ca, nó rõ ràng đã bị luyện tế lại, chỉ nguyên huyết sắc sát phạt chi khí vô tận trên hồ lô cũng đã khiến người sợ hãi.

Ầm ầm!!

Theo giọt Chân Tiên chi huyết kia khôi phục đang trấn áp về phía Cố Trường Ca, trảm Tiên Hồ Lô trong tay hắn cũng phun ra hào quang nồng đậm, muốn nuốt chửng giọt Chân Tiên chi huyết đó.

Nhưng mà giọt máu này như là cũng cảm nhận được dao động kia, bắt đầu tách ra huyết sắc xích hà, cấp tốc phóng đại, giống như đại dương quét sạch trên trời dưới đất, cho dù là Thành Đạo giả thì lúc này cũng vô cùng khiếp sợ.

Nơi đây bộc phát thanh thế kinh khủng, Trảm Tiên Hồ Lô ý đồ chiếm đoạt giọt Chân Tiên chi huyết, nhưng mà giọt máu này cũng muốn đâm xuyên qua nó.

"Cố Trường Ca, nhận lấy cái chết đi!"

"Trận chiến hôm nay nên có kết quả thôi! Từ xưa tà bất thắng chính, đây là quy luật không thể sửa đổi!"

Mà nhân cơ hội này, Triệu Vân Trạch đã tái tạo cơ thể lại đánh tới lần nữa, đôi mắt mang theo sát khí, gầm thét một tiếng.

Giờ phút này khí tức của hắn đã khác hẳn so với trước đó, không giây phút nào là không hiển hóa loại cộng hưởng cùng với thiên địa, đại đạo pháp tắc lượn lờ khí tức Thành Đạo giả.

Kiếm Thai sáng lên, vết nứt đứt gãy bắt đầu khép lại, chém ra một nhát kiếm khó có thể tưởng tượng, thậm chí đạt đến đỉnh phong trong cuộc đời của hắn.

Một kiếm này, có thể giết chết Thành Đạo giả!

Vô số tu sĩ Thiên Lộc thành nhìn cảnh tượng kia, cảm xúc lập tức bành trướng, nhiệt huyết sôi trào, giống như đã chính mắt thấy được cảnh tượng Cố Trường Ca đẫm máu sau một kiếm này.

Áp lực mà Cố Trường Ca mang đến cho bọn hắn thật sự là quá kinh khủng, bọn hắn gấp gáp hy vọng nhìn thấy Cố Trường Ca bị trọng thương.

Cảm giác như vậy càng tăng vọt đến một mức độ khó tin sau khi Triệu Vân Trạch dục hỏa trùng sinh.

"Ta đã có thể giết ngươi một lần, đương nhiên là có thể giết ngươi lần thứ hai."

"Bởi vì vô tri nên không sợ hãi, đây chính là dũng khí của ngươi sao?"

Cảm nhận được dao động này, Cố Trường Ca khẽ chau mày, ánh mắt lạnh lùng bình thản, thu hồi ánh mắt nhìn về phía giọt Chân Tiên chi huyết kia.

Sau đó trong tay hắn xuất hiện một thanh đao màu đen, đế uy mênh mông cuồn cuộn, không cần dùng lực mà pháp lực hào hùng vẫn cuộn trào, nháy mắt chém về phía Triệu Vân Trạch!

Ầm ầm!!!

Một đao kia mang theo khí tức không thể tưởng tượng, xuyên ngang cổ kim, đè ép trời đất, phun trào lực lượng không có gì sánh kịp, khiến đám người ở Bát Hoang Thập Vực biến sắc, thiên khung dường như muốn nổ tung.

Ý chí sôi trào bành trướng vừa rồi lập tức cứng đờ, suýt nữa khuất phục dưới loại khí tức này.

Bây giờ thần hồn của bọn hắn đều không chịu sự khống chế của chính mình mà run rẩy, bọn hắn không ngờ trước đó Cố Trường Ca không hề nghiêm túc giao thủ với Triệu Vân Trạch.

Huyền Dương Thiên Đao từng là bảo bối của Huyền Dương Yêu Đế, chính là một Thành Đạo Khí được ôn dưỡng thật lâu, khoảnh khắc nó bộc phát ra toàn bộ uy năng thì vũ trụ dường như nổ tung, chôn vùi dưới cây đao này.

"Chuyện..." Triệu Vân Trạch biến sắc, cảm giác Kiếm Thai trong tay dường như đang run rẩy, khó có thể tiếp tục chống đỡ cỗ dao động này, nhưng hắn đã không còn đường lui nữa rồi.

Khi dao động khủng bố va chạm, nơi này lập tức bị vô tận hào quang che lấp, Hỗn Độn khí xông ra phá nát vũ trụ biên hoang, đôi mắt của tất cả mọi người đều đau nhói, hoàn toàn không thấy rõ nơi này rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì.

Cho dù là Thành Đạo giả thì cũng khó mà nhìn thẳng, cảm thấy kiếm khí huy hoàng bắn ra va chạm với đao khí kinh khủng.

Sao trời vô tận dường như nổ tung, rực rỡ một mảnh, chói mắt vô cùng.

Cuối cùng phốc một tiếng, mưa máu bắn tung toé còn nhiều hơn vừa rồi, giống như là tinh hà vỡ đê, chiếu sáng chốn thiên địa này thành một mảnh huyết hồng.

Vẻ mặt của đám người Bát Hoang Thập Vực trở nên trắng bệch, gần như ngây ngốc đứng im tại chỗ.

Hết chương 1365.
Bạn cần đăng nhập để bình luận