Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1644: Xem trọng trường sinh cửu thị, không tranh quyền thế

Chương 1644: Xem trọng trường sinh cửu thị, không tranh quyền thế

“Đúng rồi, chuyện liên quan đến cổ tế đàn, Nhai chủ nàng nói thế nào?”

Lúc này, Nam Minh hoàng chủ bỗng nhiên nghiêm nghị nói.

Hắn biết không ít bí mật liên quan đến cổ tế đàn. Nghe nói nơi đó có thể dự đoán được tương lai, chắc hẳn sẽ dự đoán được diễn biến hướng đi của Kiếm Huyền đại thế giới, thậm chí còn có phù đồ điêu khắc ghi chép về chuyện tiên dân chống cự với Vực Ngoại Thiên Ma mà thời kỳ cổ lão lưu lại.

Chỉ có điều nơi mà cổ tế đàn tọa lạc là cực kỳ thần bí, cần phải có mấy vị Lục Địa Kiếm Tiên hợp lực thì mới có thể mở ra.

Trong mắt rất nhiều sinh linh, cổ tế đàn kia chính là hy vọng cuối cùng.

“Nhai chủ nàng chỉ gật đầu lắc đầu, cũng không trả lời vấn đề của chúng ta.” Trên gương mặt mấy vị trưởng lão hiện vẻ tiếc nuối, cũng không biết kết quả như thế nào.

Mà lúc này, ngoài cung điện truyền đến âm thanh, Tuyên Điệp công chúa đi ở phía trước, bọn người Cố Trường Ca, thiếu nữ A Thanh đi theo sau.

“Phụ hoàng!”

Tuyên Điệp công chúa hành lễ đối với Nam Minh hoàng chủ, đang định giới thiệu Cố Trường Ca cho bọn hắn một chút.

Nhưng Nam Minh hoàng chủ đã khoát tay, ánh mắt rơi vào trên thân nam tử trẻ tuổi trước mặt, chắp tay nói: “Tại hạ là Nam Minh hoàng triều chi chủ, bái kiến vị công tử này.”

Thái độ cực kỳ điệu thấp và khiêm tốn, căn bản không giống như vua của một nước.

Các trưởng lão còn lại của Kiếm Nhai cũng đang đánh giá Cố Trường Ca, trong mắt mang theo vài tia thận trọng và cẩn thận, không dám có hành vi quá mức nào, chỉ sợ khiến Cố Trường Ca không vui.

Nhìn từ bề ngoài, quả thực hắn hoàn toàn không giống ác nhân gì cả, ngược lại còn lộ vẻ siêu nhiên thoát tục, tựa như trích tiên không cẩn thận mà rơi xuống nhân thế vậy.

Điều này làm cho bọn hắn hơi hơi yên lòng, có đôi khi cảm quan đầu tiên chính là như thế.

“Quốc chủ không cần đa lễ, tại hạ cũng không có ác ý.”

“Các ngươi không cần phải cẩn thận như vậy.” Cố Trường Ca khẽ mỉm cười, thần sắc tỏ ra hiền hoà ôn nhuận.

“Để công tử chê cười rồi, thật sự là ngài khiến người ta có áp lực quá lớn.”

Thấy Cố Trường Ca có thái độ như thế, Nam Minh hoàng chủ cũng thở phào một hơi, nặn ra một chút ý cười.

Vừa rồi đứng trước mặt Cố Trường Ca, hắn lại có chút không thở được, trong lúc bất tri bất giác thì sau lưng hắn đã bị mồ hôi lạnh thấm ướt.

Điều này không liên quan gì đến tu vi, mà là sự khác biệt về cấp độ, tự nhiên sinh ra khoảng cách chênh lệch.

Giống như sâu kiến đứng trước Chân Long sẽ không nhịn được mà run rẩy vậy.

Lúc này mặc dù Cố Trường Ca cũng coi như tao nhã lịch sự nhưng tốt xấu gì Nam Minh hoàng chủ cũng đã chấp chưởng hoàng triều mấy ngàn năm, nhãn lực nên có thì vẫn phải có.

Đây gần như là không thèm để ý mà nhìn bọn hắn, tựa như nhìn một khối đá ven đường, trong lòng không mảy may dao động.

Cho nên hắn biết rõ, không thể đặt địa vị của Cố Trường Ca ngang hàng với bọn hắn được, điều duy nhất có thể làm là hạ thấp thái độ, cố hết sức khiêm tốn.

“Bọn hắn là?”

Cố Trường Ca cũng không để ý đến thần sắc của Nam Minh hoàng chủ biến hoá, nhìn về phía mấy vị trưởng lão của Kiếm Nhai ở một bên khác.

Nam Minh hoàng triều cũng không phải chủ nhân của Nam Hoang châu. Cố Trường Ca rõ ràng điểm này, hắn muốn tìm chủ nhân chân chính của Nam Hoang châu chứ không phải Nam Minh hoàng chủ.

“Chúng ta là trưởng lão của Kiếm Nhai, bái kiến công tử.” Mấy vị trưởng lão của Kiếm Nhai không dám buông lỏng chút nào, vội vàng chắp tay nói.

“Trưởng lão của Kiếm Nhai?”

Cố Trường Ca gật đầu tựa như có chút bừng tỉnh, sau đó cười nói: “Nghe nói Kiếm Nhai nhai chủ chính là đệ nhất mỹ nhân ở Nam Hoang châu, tồn tại đã bước vào cảnh giới Lục Địa Kiếm Tiên, không biết hôm nay có thể gặp mặt một lần hay không?”

Nghe Cố Trường Ca nói muốn gặp mặt Nhai chủ của bọn hắn. Mấy vị trưởng lão Kiếm Nhai giật mình trong lòng, chỉ có thể nhắm mắt nói: “Hồi bẩm công tử, sợ rằng Nhai chủ đang bận việc, hôm nay e là vẫn chưa tới Nam Minh hoàng triều.”

“À, nếu hôm nay đã không gặp được, thế thì thôi vậy. Ta nghĩ sau này sẽ có cơ hội.” Cố Trường Ca cũng nhẹ nhàng cười cười, bộ dạng không quá để ý.

Tuy nhien Nam Minh hoàng chủ lại lưu ý đến điều này, Cố Trường Ca muốn gặp Tuyết Kiếm Tiên là có ý đồ gì?

Mặc dù trông hắn thật sự khác với những kẻ đến từ Vực Ngoại Thiên Ma kia, nhưng làm sao lại vô duyên vô cớ xuống đây từ thiên ngoại?”

Chỉ là hắn cũng không dám mở miệng hỏi ý đồ của Cố Trường Ca, bởi vì như vậy thì rất có khả năng sẽ khiến Cố Trường Ca không vui.

“Đa tạ công tử đã cứu Tuyên Điệp một mạng, nếu công tử có yêu cầu gì thì cứ mở miệng, phàm là những việc Nam Minh hoàng triều ta có thể làm thì nhất định sẽ ra sức vì công tử.”

Sau đó Nam Minh hoàng chủ đưa mắt nhìn Tuyên Điệp công chúa ở một bên rồi lại chắp tay nói, thái độ cực kỳ thành khẩn và chân thành tha thiết.

Nói thế nào thì Cố Trường Ca vẫn có ân cứu mạng đối với Tuyên Điệp công chúa, đây là sự thật không có cách nào sửa đổi.

Tuyên Điệp công chúa yên lặng đứa bên cạnh Nam Minh hoàng chủ.

Dáng người nàng cao ráo mảnh khảnh, duyên dáng yêu kiều, đôi môi anh đào tươi mọng, mũi ngọc tinh xảo cao vút, đôi mắt trắng đen rõ ràng vô cùng linh tú. Tóc dài phiêu vũ tựa như Lăng Ba tiên tử, hoàn toàn xứng đáng là đệ nhị mỹ nhân ở Nam Hoang châu, gần với sư phó Tuyết Kiếm Tiên.

Cố Trường Ca nghe vậy thì cười nhạt nói: “Tiện tay mà thôi, yêu cầu thì không cần.”

“Thực ra chư vị cũng không nhất thiết phải cẩn thận như vậy, các ngươi chỉ cần biết ở trong thượng giới, không phải tất cả các thế lực đều thích tranh bá xâm lược, cũng có rất nhiều thế gia đạo thống xem trọng trường sinh cửu thị, không tranh quyền thế.”

“Trong mắt các ngươi, Vực Ngoại Thiên Ma rất khủng bố, nhưng tại thế giới kia của bọn ta thì bọn hắn cũng chỉ là tu sĩ rất bình thường mà thôi. Các ngươi đã nghĩ sự tình quá phức tạp, cũng quá đáng sợ.

Hết chương 1644.
Bạn cần đăng nhập để bình luận