Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3705. Như trong mộng



Chương 3705. Như trong mộng




Lời nói của Cố Trường Ca không lớn lắm, nhưng lúc này nó lại giống như dụ lệnh thiên đạo, vang lên bên trong chư thế mênh mông, thời không vô tận, trăm tỉ tỉ vũ trụ.
Gần như toàn bộ vũ trụ đều đang vang vọng âm thanh này, thiên địa rung chuyển, có hàng tỷ tia sét giống như nổ tung ở chỗ sâu nhất hư không, đinh tai nhức óc, như chung hoàng đại mục.
Giữa thiên địa xuất hiện một cảnh tượng đáng sợ kinh người. Một khắc thiên địa xúc động, nó giống như đang vì đó mà tức giận.
Lôi đình cuồn cuộn, huyết hải vô tận, xoay tròn chỗ sâu nhất trong thời không. Trong đó dường như có thi hài chìm nổi đếm mãi không hết, là những sinh linh đời đời kiếp kiếp chống lại thiên ý, ý đồ phạt thiên.
Sinh linh bình thường thì không có cảm giác, nhưng tu vi càng cao thâm thì lại càng kinh hãi. Một loại áp chế vô hình bao phủ lấy trái tim của bọn họ, giống như có ý chí muốn sống lại trong bóng tối.
Thiên bất khả kháng, trời không thể nghịch. Nhưng lúc này lại có một âm thanh vang lên trong tim chúng sinh, trời có thể chém, trời có thể nghịch.
Vốn thiên ý đã chém “phạt thiên” trong trái tim của chúng sinh của rất nhiều chân giới và văn minh, khiến cho sinh linh vô cùng vô tận không dám có bất kỳ suy nghĩ kháng cự thiên ý.
Lúc trước, bởi vì không có khái niệm “phạt thiên”, khi Phạt Thiên Minh sinh ra mới gặp ít khó khăn và trở ngại hơn.
Hiện tại, đại thế phạt thiên không thể ngăn cản, tạo thành đại thế cuồn cuộn có thể thay đổi thiên ý. Thiên địa xúc động vì đó mà tức giận, muốn trách phạt thương sinh.
Toàn bộ thiên tượng trong Thương Mang đều đang thay đổi. Ở sâu trong thời không vô tận dường như có một thứ gì đó khủng khiếp sắp được sinh ra.
Bên trong Cổ Tàng Văn Minh, đám người Cổ Tàng hoàng chủ đều im lặng. Bọn họ dự cảm được, tiếp theo Thương Mang sẽ phát sinh đại biến chưa từng xuất hiện qua từ trước đến nay. Có lẽ đúng như những lời Vận Chủ nói trước khi tiêu vong, không chỉ có liên quan đến kỷ nguyên lượng kiếp mà thôi.
Ý nghĩ về cơn thịnh nộ vừa rồi đã áp chế họ đến mức run rẩy, khiến bọn họ sinh ra cảm giác bất an chưa từng có.
Kết thúc thời đại Ngụy Thiên?
Nói thì nghe êm tai nhưng ai mới có thể làm được?
Nó giống như bỉ ngạn chân thực chi địa, chưa từng có sinh linh chạm qua.
Làm sao bọn họ không biết bí mật của thiên địa này, nhưng từ xưa đến nay, những tồn tại chống lại thiên ý đều có kết cục như thế nào? Các bậc tiền bối phạt thiên đã xảy ra chuyện gì?
Cho đến tận bây giờ, chỉ có chân giới mới sinh ra là không thể phát hiện ra bí mật của thế giới vô biên này, vẫn đang cố gắng phạt thiên.
Tất cả sinh linh đứng trên đỉnh cao vô biên đều muốn trốn tránh và chống lại ý trời, nhưng từ đầu đến cuối đều là ngõ cụt, một ngõ cụt không nhìn thấy hy vọng.
Mặc dù thực lực của Cố Trường Ca sâu không lường được, vượt ra khỏi sự tưởng tượng của bọn họ, nhưng hắn lại muốn phạt thiên? Bọn họ nghĩ đó là chuyện không thể chạm đến, hoàn toàn không có hy vọng.
Nhưng vào lúc này, đám người Cổ Tàng hoàng chủ không nói thêm câu nào, thức thời không phản đối Cố Trường Ca.
Thanh Y kinh ngạc nhìn Cố Trường Ca, hoàn toàn không ngờ hắn lại có dự định sâu xa như vậy. Phạt thiên? Chuyện này có thể làm được sao?
Thân là công chúa Kỷ Thiền nhất tộc, làm sao nàng không biết bí mật của thế gian này. Cái gọi là Thương Mang thật ra là lao tù ước thúc chúng sinh.
Độ khó phạt thiên còn khó khăn hơn nhiều so với việc muốn tránh thoát khỏi lao tù.
Từ xưa đến nay, không ai có thể tránh thoát được lao tù chứ đừng nói chi đến chuyện phạt thiên? Phạt thiên, chẳng phải phá hủy lao tù này sao?
“Chủ nhân thật lợi hại, chủ nhân nhất định có thể làm được…”
Tiểu Vọng Nguyệt không tim không phổi kéo tay Thanh Y, trong ánh mắt màu bạc tràn ngập hân hoan và sùng kính.
“Phạt thiên…”
Cả người Kỷ Truy Y run lên nhè nhẹ, lẩm bẩm hai chữ phạt thiên. Làn da trắng như tuyết của nàng tương phản với bộ lễ phục màu đen trông như pha lê trong suốt. Nhưng lúc này, bởi vì nàng kích động và hưng phấn mà nổi lên một tầng đỏ như máu.
Nàng vẫn luôn chờ đợi một ngày này. Từ lúc rời khỏi Kỷ Thiền nhất tộc gia nhập Phạt Thiên Minh, nàng đã chờ câu nói này.
Bây giờ, nàng không chỉ nghe được còn có thể tận mắt chứng kiến.
“Nếu có thể tận mắt chứng kiến được ngày đó, cho dù thịt nát xương tan, hóa thành tro tàn thì như thế nào…”
Nàng lẩm bẩm, ánh mắt nhìn thẳng bóng lưng Cố Trường Ca, gương mặt đỏ bừng.
Thanh Y nhìn tam tỷ của nàng, nhẹ nhàng thu hồi ánh mắt, lắc đầu.
Từ nhỏ đến lớn, nhị tỷ Kỷ Truy Y vẫn luôn nói ra những lời đại nghịch bất đạo nhưng nàng không ngờ trong lòng tam tỷ lại ẩn giấu dã tâm to lớn như vậy.
“Tuy nhiên, nếu hắn muốn làm như vậy, mặc kệ kết quả như thế nào, ta đều sẽ im lặng đứng bên cạnh hắn.”
“Đáng tiếc sức mạnh của ta bây giờ lại không thể giúp được hắn.”
Thanh Y than nhẹ trong lòng. Rất nhiều ký ức hiện lên trong đầu. Khi còn ở Sơn Hải chân giới, hắn là Trường Ca thiếu chủ, cũng là Ma Chủ, còn nàng là người hộ đạo của hắn.
Thời gian trôi qua rất nhanh, bây giờ gặp lại, hắn đã là Phạt Thiên Minh chi chủ nhất thống Thương Mang.
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, ai dám tin chứ?
Nhưng nếu nghĩ kỹ lại, từ lúc bắt đầu, thân phận của hắn còn không phải là một bí ẩn sao? Hết chương 3705.



Bạn cần đăng nhập để bình luận