Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 786: Tới thật là đúng lúc

Chương 786: Tới thật là đúng lúc

Doanh Sương tuyệt đối không phải nói điêu.

Cố Trường Ca cũng là dáng vẻ bản nguyên bị trọng thương, ngồi xếp bằng ở chỗ kia, đôi mắt nhắm lại, thần sắc không nổi gợn sóng.

Nhưng khí tức cũng rất yếu ớt, không còn khí phách siêu phàm thoát tục như trước kia, áo trắng nhuộm đỏ, vết thương đáng sợ đó gần như đã xé rách thân thể từ đầu đến cuối.

Nhìn thấy mà giật mình!

Đáng sợ kinh người!

Nếu không phải tờ pháp chỉ màu vàng ở trước người hắn bất phàm, dâng lên ngũ thải thần quang, giống như tấm chắn, ở nơi đó chống trọi, phía trước rủ xuống rất nhiều trật tự quy tắc.

Không chừng hôm nay Cố Trường Ca đã tiếp bước theo Thần Hoàng Tử rồi!

Người thừa kế ma công tính toán như vậy có thể nói là vô cùng hung hiểm!

Đầu tiên là khôn khéo hấp dẫn mọi người đến đây!

Sau đó lấy Chí Tôn khí chặn đường, khiến cho đám người tách ra, cũng nhờ vào thủ đoạn đó đồng thời ngăn cản Chí Tôn Khí trong tay Cố Trường Ca.

Mà hắn đã sớm thiết lập tầng tầng cạm bẫy mai phục ở Tuyệt Âm chi địa, chỉ chờ sau khi bọn hắn tiến vào thì đột ngột gây khó khăn.

Dưới kiểu tính toán như thế này, đừng nói là Thần Hoàng Tử, cho dù là Chí Tôn chân chính chạy đến, không chừng cũng sẽ gặp nạn bỏ mình ở trong đó.

Nghĩ tới đây, dù là phật tâm của Kim Thiền Phật Tử vững chắc, nhưng cũng không nhịn được có chút dao động, sinh ra hàn khí đáng sợ.

Nếu không phải lúc ấy hắn thuận theo Thần Hoàng Tử, đuổi theo ở hướng khác, không chừng người hôm nay gặp nạn chính là hắn.

Tên người thừa kế ma công này thật sự quá độc ác mà!

Nhưng mà trong đôi mắt của Kim Thiền Phật Tử rất nhanh lóe lên dị sắc, có ý tưởng khác.

Từ lúc bắt đầu ba động đáng sợ thấy được trận chiến vừa vô cùng khốc liệt, thực lực của Cố Trường Ca, không người nào dám khinh thường.

Hắn cũng thụ thương thành bộ dáng này.

Thế thì tên Doanh Sương trước mặt cũng tuyệt đối không khá hơn, rất có thể là già mạnh trong yếu.

Vừa nãy sử dụng rất nhiều thủ đoạn, bằng không dựa vào tính cách của hắn không thể nào giữ lại Cố Trường Ca mà không giết.

Ngược lại nói nhiều lời như vậy, khiến cho hắn chạy tới.

Cũng đã chứng minh được là Doanh Sương thật ra rất kiêng kị Cố Trường Ca, cho dù đến loại cục diện như thế này cũng không dám tùy tiện ra tay, bởi vì hắn không nắm chắc, không xác định Cố Trường Ca còn có thủ đoạn gì nữa không.

Mặc dù Cố Trường Ca suy yếu nhưng vẫn duy trì thần sắc không chút gợn sóng nào, cũng như thế.

"A di đà phật, thiện tai thiện tai, trừ ma vệ đạo chính là trách nhiệm của người tu hành!"

"Trường Ca thiếu chủ, ngươi kiên trì một chút, tiểu sẽ liền thu thập người thừa kế ma công này.”

Kim Thiền Phật Tử mở miệng mỉm cười, sau đó tụng một tiếng phật hiệu.

Tiếp theo hắn cất bước tiến về phía trước, xuất hiện ở giữa bầu trời, nhìn chằm chằm thân ảnh được sương mù màu xám bao phủ kia, trực tiếp động thủ, muốn kiểm tra thực hư của hắn.

"Người thừa kế ma công đừng nên càn rỡ, hôm nay tiểu tăng sẽ trừ hại cho dân.”

Dứt lời, phía sau hắn đủ loại hư ảnh bảo quang vạn trượng, phật đà, Bồ Tát, Kim Cương hiện ra.

Mọi loại phật pháp, một ý niệm, tất cả đánh về phía trước.

Đồng thời, một cái bát tử kim xuất hiện, phóng to ra ở trên bầu trời, giống như một ao lôi kiếp.

Bên trong lấp lóe vô số lôi đình, phát ra âm thanh lốp bốp, đủ loại chân lôi kinh khủng hiện ra, lộ ra khí tức vô cùng nguy hiểm.

"Kim Thiền Phật Tử tới thật là đúng lúc."

Cố Trường Ca nghe nói như thế, lúc này cũng nhìn sang.

Lời nói của hắn không bất kỳ nhấp nhô nào, cũng không sự kích động khi được cứu.

"Đáng tiếc, ngươi vẫn đến muộn một bước, Thần Hoàng Tử đã bị người thừa kế ma công sát hại.”

"Không ngờ hai người các ngươi lại tách nhau ra.”

Hắn từ tốn nói, sắc mặt mặc dù tái nhợt không chút huyết sắc, nhưng vẫn có cảm giác khiến người ta run sợ không dám đến gần.

Kim Thiền Phật Tử nghe vậy cũng không quay đầu, chỉ nhíu mày chặt hơn.

Động tác này nhìn qua thì có chút không nghiêm túc, khiến trên người hắn nhiều thêm khí tức yêu tăng.

Hắn biết ý tứ trong lời nói của Cố Trường Ca, nói lúc trước hắn biết rõ đây là âm mưu nhưng lại chưa từng giải thích cho Thần Hoàng Tử.

"Lời này của Trường Ca thiếu chủ tiểu tăng không hiểu, chẳng lẽ ngươi cảm thấy tiểu tăng cố ý hại Thần Hoàng Tử?"

Đối với việc này, Kim Thiền Phật Tử chỉ cười nói, thuật ở trong tay cũng không dừng lại.

Ông!

Một tầng ánh sáng màu vàng nhạt hiện ra trên tay hắn, cả người giống như đúc từ tiên kim, lộ ra khí huyết kinh người.

"Cái đồ nhãi con nhà ngươi, muốn chết phải không?”

Thấy thế, thân ảnh trong bầu trời hừ lạnh một tiếng, tiện tay vung lên.

Ma khí ngập trời mãnh liệt xông tới, hóa thành đủ loại hung thứ dữ tợn, nhắm ngay bao phủ tất cả phật ảnh của Kim Thiền Phật Tử.

Bốn Đại Thánh bị sương mù màu xám bao lấy, ra tay phong tỏa hư không.

Trong lúc đó, cái Đại Đạo Bảo Bình kia tản mát ra khí tức khiến người ta run sợ.

Trong đó có rất nhiều hắc sắc phù văn chảy xuôi, sau đó hóa thành các loại phù văn đạo kiếm.

Đồng thời miệng bình của Đại Đạo Bảo Bình rủ xuống hắc quang mịt mờ giống như chớp giật, trực tiếp đánh tan rất nhiều thủ đoạn của Kim Thiền Phật Tử.

Cuối cùng đánh vào trên cái bát tử kim, nhưng nó lại rất kiên cố, không biết được chế tạo từ cái gì, cứng rắn chống một kích, cũng chống được, cũng triệt tiêu rất nhiều thần uy.

Oanh!

Ý cười trên mặt Kim Thiền Phật Tử xem ra rất nhạt nhẽo.

Nhưng giờ phút này, hắn lại mãnh liệt vung quyền về phía trước, quyền quang như phật, quang minh chính đại, tịnh hóa hắc ám, không gì không phá.

Phốc!

Sau một khắc, cả hai chạm vào nhau, không chút nào ngoài ý muốn, Kim Thiền Phật Tử bay ngược lại.

Hắn phun ra một ngụm máu, phật quang ảm đạm, cánh tay co rút, xương cốt đứt đoạn rất nhiều, chỉ là hắn cũng chẳng suy nghĩ gì nữa, thậm chí còn lộ ra mấy phần cười cợt.

Hết chương 786.
Bạn cần đăng nhập để bình luận