Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1102: Hai sự lựa chọn

Chương 1102: Hai sự lựa chọn

“Cố Trường Ca.”

“Sao tỷ tỷ ta lại ở trong tay của ngươi?”

Quân Phàm khiếp sợ nhìn một màn kia, không nghĩ tới Cố Trường Ca vừa hiện thân, đã xé bỏ kim sắc pháp chỉ của hắn, vô cùng cường thế, làm cho người ta run rẩy.

Hơn nữa hắn chú ý thấy trong tay của Cố Trường Ca đang nắm lấy đạo nhân ảnh kia, chính là tỷ tỷ Quân Nhược Khê của hắn.

Nhưng trạng thái hiện tại của nàng ấy không tốt lắm, vết thương đáng sợ như sắp xuyên qua cổ, không ngừng chảy máu, căn bản khó mà khép lại.

Mặt mũi của nàng ấy hoàn toàn trắng bệch, mất đi linh hoạt trước kia.

“Đây phải nên cảm ơn ngươi, nếu không phải ngươi dẫn đường cho ta, làm sao ta tìm tỷ tỷ ngươi được.”

Cố Trường Ca vừa nhàn nhạt nói, vừa ném Quân Nhược Khê xuống dưới đất.

Bây giờ, nhóm cường giả Khương Lạc Thần, Điền Trạch mới chạy tới từ sau lưng hắn, hạ xuống nơi đây, đồng loạt bao quanh tất cả mọi người, sử dụng đủ loại binh khí, uy thế ngút trời.

“Ngươi còn không biết xấu hổ mà nói, nếu không phải do ngươi có tâm tư ác ý, sao lại làm như vậy?” Quân Phàm tức giận, nắm chặt nắm đấm, đôi mắt lạnh như băng.

“Bản thân mình quá ngu xuẩn, lại trách được ai?”

Huyền Dương Thiên Đao hiện lên trong tay Cố Trường Ca, kề lên cổ Quân Nhược Khê, tùy ý nói: “Ngươi có thể thử một chút, xem thử động tác chạy trốn của ngươi nhanh, hay đao của ta nhanh hơn?”

“Nếu như ngươi chạy, đầu của tỷ tỷ ngươi, chưa tới một giây sẽ lộc cộc rơi xuống.”

“Tại sao Huyền Dương Thiên Đao lại ở trên tay ngươi, chẳng lẽ Dạ thúc hắn đã bị ngươi giết chết?”

“Bạch Liên Nhi là người của ngươi, lúc ấy nàng đi theo ta.”

“Nếu không phải vì ta tin nhầm nàng, sẽ không hại tỷ tỷ.”

“Đáng trách!”

Một màn đó làm cho mí mắt Quân Phàm muốn rách ra, bàn tay nắm thành nắm đấm, răng cắn chặt, căm hận muốn điên lên.

Hắn hoàn toàn không có nghĩ tới vì chuyện này, mà làm cho Quân Nhược Khê bị Cố Trường Ca bắt, đến mức đang thoi thóp.

Nhưng hắn còn nhớ lời Quân Nhược Khê nói lúc ấy, nói chính nàng có phương pháp đối phó, không lo bị người tìm được.

Nhưng bây giờ, nàng đã rơi vào tay Cố Trường Ca, sống chết khó biết.

Thậm chí Quân Phàm còn không dám tưởng tượng, phải chăng trong lúc đó tỷ tỷ hắn đang chịu đựng tra tấn tàn ác của Cố Trường Ca.

Thay đổi lớn như vậy, làm đầu hắn choáng váng, thiếu chút nữa mắt tối sầm lại.

“Ngươi nói ra tất cả, giao chiếc chìa khóa kia ra, không chừng có thể còn một con đường sống, hiện nay không có người có thể cứu được ngươi.” Bạch Liên Nhi cười lạnh nói.

Bây giờ, Quân Dao, Tống Âu Vi đang khiếp sợ nhìn một màn đó, nhất là Tống Ấu Vi, trong lòng nàng đang rất lo sợ.

Tất nhiên nàng biết bây giờ Hi Dao nữ hoàng chẳng qua là bù nhìn do Cố Trường Ca nâng đỡ, mặc dù bên ngoài lại đang điều hành Yêu Giới.

Nhưng thật ra trong tối thì bị Cố Trường Ca ràng buộc, chuyện lần này của Bình Loạn Thiên Vương, nàng không tin không có sự phân phó và an bài của Cố Trường Ca.

Hôm nay, nàng và Quân Phàm ở chung một chỗ, không chừng sẽ bị Cố Trường Ca xem là một phe, đến lúc đó mượn chuyện này của mình, phụ thân nàng sẽ vì vậy mà bị dính líu.

“Bất Phàm, ngươi không cần để ý tới ta, đi vào cánh cửa kia tìm được phụ hoàng, chỉ có phụ hoàng mới có thể cứu được ngươi, báo thù cho ta.”

Khuôn mặt của Quân Nhược Khê trắng bệch, mở miệng hô to với Quân Bất Phàm, lúc bị Cố Trường Ca bắt được, trong lòng chỉ còn ý chết.

Nàng biết Cố Trường Ca đã tìm được Sinh Môn, nhất định không thể nào bỏ qua cho nàng và Quân Bất Phàm.

Nếu muốn Cố Trường Ca hạ thủ lưu tình, vậy càng là chuyện không thể nào.

“Tỷ tỷ.”

Quân Phàm đau khổ, giọng nói đang run rẩy, hắn không thể không quan tâm mạng sống của tỷ tỷ được, rồi một mình sống tạm bợ.

Cánh cửa kia sau lưng cách hắn không xa, chỉ cần hắn muốn, có thể xông vào trong nháy mắt.

Nhưng từ đó, chắc Quân Nhược Khê sẽ bị Cố Trường Ca giết chết.

Trong lúc nhất thời, hắn rơi vào tình trạng khó xử, chớ nói chi là những người kề cận còn lại.

Những người kia đều có thể vì hắn mà bỏ mạng.

“Giao chìa khóa cho ta, ta có thể tha cho tỷ đệ các ngươi một mạng, tất nhiên bao gồm tất cả mọi người ở đây. Lòng kiên nhẫn của ta có hạn, cho ngươi ba phút cân nhắc, sau ba phút, qua một phút ta liền giết một người.”

Cố Trường Ca nhìn Quân Phàm, vẻ mặt rất lạnh lùng, giọng lại không gợn sóng chút nào, giống như đang tùy ý giết chết mấy con kiến hôi vậy.

“Cố Trường Ca, ngươi không nên ức hiếp người quá đáng như thế.”

Quân Phàm thù hận chồng chất, răng cắn chặt, cơ thể run rẩy.

“Ngươi đang chất vấn ta?” Cố Trường Ca nhàn nhạt nói, hai ngón tay khép lại, hướng phía trước rạch một cái, một người trước mắt lập tức nổ tung, hóa thành máu thịt, hình thần câu diệt tại chỗ.

Tất cả mọi người nhìn một màn đó, sau lưng sợ hãi, mặt mũi tái xanh, chân tay như nhũn ra, thiếu chút nữa đã mềm gối ngồi phịch xuống đất.

Tấm kim sắc pháp chỉ vừa rồi kia kinh khủng đến mức nào, bọn hắn đã thấy được, nhưng ở trên tay Cố Trường Ca lại bị tùy tiện xé nát.

Rốt cuộc thực lực của hắn khủng bố đến mức nào?

Cho dù bọn hắn muốn chạy trốn giữ mạng, thì đều không có bất kỳ cơ hội nào.

Nếu như Quân Phàm thật sự mặc kệ bọn hắn, vậy hôm nay bọn hắn tuyệt đối khó thoát khỏi cái chết!

Tất cả mọi người đều bắt đầu tuyệt vọng, cho dù là Tống Ấu Vi cũng hơi thay đổi sắc mặt, bị sự Ca tàn nhẫn lạnh lùng của Cố Trường đàn áp.

Nàng xem như đã thấy rõ dáng vẻ chân thực của Cố Trường Ca.

Nhìn bộ dáng Cố Trường Ca bây giờ, trong lòng Quân Dao không khỏi run rẩy.

Cố Trường Ca ở trước mắt rất khó mà so sánh với người phong độ nhẹ nhàng, tao nhã lịch sự, tựa như công tử không màn chuyện gì ở hoàng đô.

Mặc dù nàng biết Cố Trường Ca không có khả năng giết nàng, nhưng nàng vẫn không dám ngẩng đầu nhìn hắn, trong lòng hoảng hốt, thần hồn run rẩy.

Đây là uy thế kinh khủng như vậy, giống như là vực sâu lạnh như băng, nằm trên đỉnh đầu của mỗi người.

Hết chương 1102.
Bạn cần đăng nhập để bình luận