Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1997: Lão Thạch và Thiền Hồng Y

Chương 1997: Lão Thạch và Thiền Hồng Y

"Ngươi không ra gặp ta một lần sao?"

Thân ảnh của Thiền Hồng Y sừng sững trên không trung ở Chân Tiên thư viện, nàng nhàn nhạt nói, liếc nhìn tiên khí, hào quang quẩn quanh ở phía sau núi.

"Khụ khụ khụ…"

"Cố hữu chào hỏi ta như vậy sao, đáng tiếc hiện tại thể cốt ta đã không được, không thể chịu nổi giày vò."

Đúng lúc này, một hồi tiếng ho khan vang lên.

Tiếp theo dưới ánh mắt khiếp sợ của tất cả mọi người ở bên trong Chân Tiên thư viện, thân hình một lão giả hắc y xuất hiện trên lầu, hắn run lẩy bẩy đi đường tựa như có thể bị một trận gió thổi bay.

Mà đám người ở đây lại không có một ai dám can đảm khinh thường, bỏ qua sự hiện hữu của hắn.

"Lão Thạch…"

Trong mắt của rất nhiều tồn tại cổ lão nhìn thấy hắn lộ ra vẻ tôn kính.

Bởi vì hắn là tồn tại cổ lão lâu nhất của Chân Tiên thư viện, một hóa thạch sống chân chính. Sống qua vô số năm tháng, bối phận vượt xa tưởng tượng. Ngay cả Hi Dao nữ hoàng của Yêu Giới hiện nay cũng là đồ đệ của hắn.

Nhưng xem từ một màn ngày hôm nay, vậy mà Lão Thạch lại quen biết với Thiền Hồng Y từ trước đây. Việc này làm bọn hắn vô cùng ngoài ý muốn, cảm thẫn chấn động.

Nếu là vậy thật, vậy chẳng phải Lão Thạch cũng quen biết Cố Trường Ca sao?

Hiện tại toàn bộ thượng giới đều biết Cố Trường Ca là do một vị vô thượng từ Cấm Kỵ kỷ nguyên chuyển thế, Thiền Hồng Y là đồ đệ của hắn. Nếu là vậy, Lão Thạch trước mắt cùng Cố Trường Ca chẳng phải là có nguồn gốc sâu xa hơn sao?

Lúc trước thời điểm Cố Trường Ca mới vừa gia nhập Chân Tiên thư viện giống như là thật sự qua đây tìm Lão Thạch, hơn nữa còn là thông qua quan hệ của Đại trưởng lão của Đạo Thiên Tiên Cung.

Hiện giờ nghĩ lại những chuyện này dường như đã thông suốt như vậy, bọn hắn cũng không ngoài ý muốn chút nào.

"Xem ra là lúc đầu chính ngươi đã thay Đào Yêu cản một chưởng…"

Thiền Hồng Y nhìn tình trạng hiện tại của Lão Thạch bỗng có chút giật mình, đuôi lông mày nhướng nhẹ lên, sắc mặt lại khôi phục lại tự nhiên.



Lão Thạch cười khổ nói: “Nhưng một chưởng kia cũng đã làm khổ lão phu, tới bây giờ vẫn còn chưa loại bỏ được. Chẳng qua cũng nhờ bản thể của ta là một tảng đá, nếu không đã không chịu được lâu như vậy."

"Dựa theo thực lực của hắn lúc đó, nếu muốn giết ngươi, vậy một chưởng này ngươi làm sao chống đỡ."

Thiền Hồng Y nhướng mày, phát hiện ra sự tình càng ngày càng cổ quái.

Những năm này trong nội tâm nàng một mực bị cừu hận lấp đầy, trong hai mắt luôn là cừu hận và sát ý nên đương nhiên không để mắt đến rất nhiều chuyện.

Dựa theo hiểu biết của nàng về sư tôn Ma Chủ, nếu hắn thật sự động sát tâm vậy sẽ không đơn giản buông tha cho Lão Thạch và Đào Yêu như vậy. Thực lực của hắn đã đạt đến cảnh giới không người nào có thể phỏng đoán được.

Dù chỉ là một chưởng cũng có thể đơn giản làm nứt vỡ ba ngàn châu, Tiên Vương cường đại nhất cũng phải nuốt hận.

Tu vi của Lão Thạch cách Tiên Vương một khoảng cách rất xa, hứng chịu một chưởng nặng nề mà vẫn chưa chết, thậm chí còn sống thêm nhiều năm như vậy quả là một việc không thể tin nổi.

Tu vi của Đào Yêu tuy là mạnh hơn Lão Thạch nhưng chịu một chưởng đó cũng không thể nào sống được. Vậy chỉ có có khả năng là do Ma Chủ đã lưu tình.

"Đúng là như vậy, không chỉ giết ta hay giết ngươi đều giống nhau, nếu không thì vì sao lúc đó hắn phải mai táng ngươi dưới Táng Ma Uyên, vì sao một tồn tại như chủ nhân lại chuyển thế…"

"Không nghĩ ra, nghĩ mãi cũng không hiểu được. Chuyện như vậy cũng chỉ có chủ nhân mới có thể hiểu rõ ràng."

Lão Thạch lắc đầu nói, qua nhiều năm như vậy, rất nhiều việc có quan hệ với Cấm Kỵ kỷ nguyên ở trong đầu hắn đều đã dần dần phai nhạt rồi mất đi, cho dù là hắn cũng không có cách nào bảo trì thanh tỉnh.

Theo hắn thấy đây chính là ảnh hưởng từ Cấm Kỵ kỷ nguyên. Giống như thiên địa cũng làm như vậy, cho nên hai chữ Cấm Kỵ cũng không phải là không có đạo lý.

"Vậy sao?" Thiền Hồng Y im lặng. Nhưng cừu hận giữa nàng với sư tôn Ma Chủ không đơn giản chỉ là việc hắn đánh rớt nàng mai táng dưới Táng Ma Uyên như vậy.

"Ngươi chưa từng nghĩ muốn một đáp án rõ ràng sao?" Nàng hỏi lại lần nữa, ánh mắt nhìn Lão Thạch như đao kiếm sắc bén ác liệt.

"Hiện tại lão phu ta không thể rời khỏi chỗ này, nếu cường ngạnh ly khai thì sẽ bị phản phệ, chỉ sợ sẽ bị một đạo thiên lôi chém thành tro bụi. Khí tức của Cấm Kỵ kỷ nguyên lúc trước vẫn còn nhiễm trên người, ngay cả ta đều là cấm kỵ chứ nói chi là rời khỏi nơi đây đi giúp ngươi, ngươi tự giải quyết cho tốt đi."

Lão nghe vậy chỉ lắc đầu thở dài, tỏ vẻ dựa vào trạng thái hiện tại của mình dù muốn rời đi cũng không có biện pháp.

"Đã nhìn ra được. Hiện tại hắn đang thiết lập lại một đại cục kinh thiên, vốn ta tính muốn tận mắt thấy, thuận tiện để hắn cùng tiến công tích cũ. Nhưng nghe ngươi nói vậy ngược lại làm ta không còn hứng thú lắm…"

Thiền Hồng Y lạnh lùng nói, sau đó không tiếp tục nhiều lời trực tiếp rời khỏi Chân Tiên thư viện. Nhưng trước khi rời đi, nàng hướng về phía tiên bỏ đi xa xôi nhìn một cái nhưng lại không cảm giác được khí tức của Đào Yêu.

Hết chương. 1997.
Bạn cần đăng nhập để bình luận