Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 774: Lại trúng kế

Chương 774: Lại trúng kế

Ông!

Đây là một loại sức mạnh có sức công phá rộng lớn đến mức đáng ngạc nhiên. Thậm chí nó còn hơn xa so với thực lực mà Doanh Sương vẫn thể hiện lúc bình thường.

Một thứ sức mạnh cổ xưa và mạnh mẽ đã được khôi phục trong huyết mạch của hắn.

Từ đôi mắt hắn dâng lên hào quang năm màu. Trong không gian mờ ảo dường như có một hư ảnh của một vị Thiên Hoàng cái thế uy nghi, khí thôn sơn hà, vạn cổ không một ai sánh bằng, ngưng tụ ở sau lưng hắn.

Ai nấy trong trà lâu cũng đều run rẩy như sắp nổ tung.

Bấy giờ, toàn thân hắn giống như đang bị thiêu đốt, ngay cả sợi tóc cũng sáng óng ánh đến chói lóa, ánh mắt như thiên kiếm đang vang lên tiếng leng keng!

"Ta chỉ đợi ngươi ra tay thôi đó."

Cố Trường Ca nhìn thấy cảnh tượng như vậy cũng không thấy lạ chút nào, khẽ cười một tiếng rồi không chút hoang mang đặt chén trà trong tay xuống.

Doãn Mi đang đứng sau lưng hắn thấy thế thì lập tức hiểu ra ý của Cố Trường Ca.

Xoẹt!

Nàng tiến lên một bước, giờ cánh tay ngọc ngà lên. Ngay sau đó từng đạo thần hà sáng chói hóa thành dải lụa hướng về trước mặt Doanh Sương.

Khung cảnh vô cùng rực rỡ. Ánh sán ngút trời từ nơi này chiếu rọi ra ngoài.

Nhưng uy lực của chiêu thức này cũng không lớn, còn chưa tới gần đến Doanh Sương thì đã bị gãy.

Hiện nay, việc kiểm soát và sử dụng sức mạnh của bản thân của Doanh Sương cũng không còn đơn giản như trước nữa.

Hắn chỉ tiện tay vung lên đã có thể chống lại chiêu thức của Doãn Mi. Đồng thời, khiến cho Doãn Mi bay ngược ra xa.

Sau đó, chiếc váy trắng nhuốm máu rơi ra ngoài trà lâu.

"Cái này…"

Doanh Sương có chút sững sờ, không ngờ Doãn Mi lại không thể chống trả được như thế. Hắn chỉ tiện tay đánh một chưởng mà nàng đã không chịu nổi.

Bên ngoài, rất nhiều thiên kiêu và tu sĩ đều đang chấn kinh, không biết tại sao nơi này bỗng nhiên bạo phát khí tức kinh thiên, thì bất ngờ thấy một thân ảnh từ trong đó bay ra, ngã xuống đất, miệng phun máu tươi.

Bọn họ còn chưa kịp phản ứng thì đã gặp phải khí tức đáng sợ bộc phát từ trong trà lâu, tầng tầng kiến trúc nổ tung, hoá thành tro tàn.

"Đó là…"

"Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc, Doãn Mi thiên nữ!"

Có thiên kiêu tinh mắt, vừa nhìn thấy thân ảnh đã nhận ra Doãn Mi, nói với vẻ khiếp sợ không gì sánh nổi.

"Đã xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao Doãn Mi thiên nữ bỗng nhiên bị thương? Vừa rồi nàng đã giao đấu với ai thế?”

Rất nhiều thiên kiêu cảm thấy vô cùng khiếp sợ. Vào lúc này, ai tự dưng lại giao thủ với Doãn Mi chứ?

"Doãn Mi thiên nữ gặp phải chuyện gì vậy? Làm sao mà nhìn thần sắc nàng lại tái nhợt đi thế kia?"

Có thiên kiêu chú ý tới khuôn mặt tuyệt mỹ của Doãn Mi đã trở nên nhợt nhạt như không còn giọt máu nào. Trong lòng hắn không tự kìm hãm được nên thể hiện ý thương tiếc.

Thế nhưng rất nhanh hắn đã nhận ra, thứ kia hẳn là mị hoặc chi thuật đặc hữu của Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc.

Khi sinh mệnh đang hấp hối sẽ tự động triển lộ. Đây có thể coi là chiêu thức cuối cùng để bảo toàn tính mạng của nàng.

Việc này cho thấy rõ ràng Doãn Mi thiên nữ đã rơi vào tình trạng thập tử nhất sinh.

"Đáng ghét! Ngay cả Doãn Mi thiên nữ thiên tư quốc sắc như vậy mà hắn cũng ra tay. Kẻ tấn công nàng không phải là người kế thừa ma công đó chứ?"

Có thiên kiêu trẻ tuổi lộ ra sự phẫn nộ trên khuôn mặt, tay nắm chặt thành nắm đấm, muốn tiến lên làm anh hùng cứu mỹ nhân. Biết đâu ngay lúc này lại có thể chiếm được trái tim của giai nhân.

Cũng không ít thiên kiêu có cùng ý nghĩ với hắn.

Dù sao người có được tư sắc thiên chi kiêu nữ giống như Doãn Mi cũng không nhiều.

"Khụ, khụ, là Doanh hoàng tử!"

"Kẻ ra tay là người kế thừa ma công, Doanh hoàng tử."

"Hắn ở bên trong!"

Đúng lúc này, thân thể Doãn Mi đang lảo đảo, miệng ho ra máu, mặt cắt không còn giọt máu, khiến người khác thấy thương.

Nàng nói ra thân phận của người đã ra tay với nàng bằng giọng khẽ run, ẩn chứa sự sợ hãi, kinh hoàng.

"Cái gì?"

"Người kế thừa ma công, Doanh hoàng tử ư? Là hắn sao?"

"Tại sao hắn lại ở Huyền Vũ cổ quốc, không phải là Tử Dương Thiên Quân đang đuổi theo để tìm tung tích của hắn ư?"

"Làm sao hắn có thể ở chỗ này? Chẳng lẽ trước đó Tử Dương Thiên Quân không hề đuổi theo người kế thừa ma công sao? Quả nhiên là kế ve sầu thoát xác!"

Lời này vừa nói ra đã khiến tất cả mọi người đều sững sờ. Sau đó không khí lập tức sôi trào, thần sắc của rất nhiều thiên kiêu và tu sĩ cùng biến đổi, thậm chí có chút hoảng sợ, kinh hãi.

Dù sao người thừa kế ma công đã nhiều lần thoát khỏi tay của Cố Trường Ca!

Ngay cả Doãn Mi cũng bị hắn đánh cho trọng thương đến mức thập tử nhất sinh.

Nếu bọn họ tùy tiện xông vào thì không phải là tìm đến chỗ chết hay sao?

Nghĩ tới đây, thiên kiêu mới vừa rồi còn nhen nhóm ý muốn động thủ liền do dự rút lui.

Doãn Mi thở phào, đưa mắt nhìn chăm chú vào chỗ đổ nát trong trà lâu, nói: "Nếu không phải ta phản ứng nhanh chắc cũng đã trúng độc thủ của hắn."

Nói đến đây, trong mắt nàng toát ra hận ý khắc cốt ghi tâm.

"Thiếu chủ của Bạch Hổ nhất tộc Bạch Liệt đã từng chết thảm trong tay người kế thừa ma công. Không ngờ ngay cả ta mà hắn cũng không có ý định buông tha."

Nghe những lời này, rất nhiều thiên kiêu lại lần nữa biến đổi thần sắc.

"Không đúng!"

"Doãn Mi nàng cố ý. Một chưởng này của ta chắc chắn không thể khiến nàng trọng thương được."

Doanh Sương đang đứng trong trà lâu đã đổ sụp thành một đống phế tích. Trên người hắn còn dính đầy tro bụi.

Hắn nghe Diễm Mi nói như thế, sắc mặt không khỏi kịch biến, rất nhanh đã nhận ra mục đích của Doãn Mi.

Trong lòng thầm mắng một tiếng, không hổ là Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc, kỹ năng diễn xuất này không biết đã lừa được bao nhiêu người.

Ngay cả hắn lúc trước cũng bị Doãn Mi lừa gạt mà không hề hay biết.

"Cố Trường Ca đâu?"

Rất nhanh, thần sắc của hắn lại biến đổi lần nữa, nghiêng đầu nhìn chung quanh, trong lòng sinh ra cảm giác cực kỳ bất an.

Vừa rồi hắn chỉ chú ý đề phòng Cố Trường Ca động thủ, không nghĩ tới chớp mắt một cái, Cố Trường Ca đã không còn ở đây?

Không phải hắn nói muốn giải quyết mình sao?

Hết chương 774.
Bạn cần đăng nhập để bình luận