Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 808: Hết cờ!

Chương 808: Hết cờ!

"Nha đầu này là thật không có thuốc chữa."

"Vẫn là trước kia đáng yêu biết bao nhiêu."

Cố Trường Ca hơi lắc đầu, Cơ Thanh Huyên đứng bên cạnh thì tranh thủ thời gian rót đầy chén trà trước mặt hắn.

"Hôm nay, các sư đệ sư muội của Tử Dương Thiên Quân có còn lưu ở Huyền Vũ cổ quốc hay không?" Cố Trường Ca quét nhìn nàng một chút, thản nhiên hỏi.

"Vẫn còn ở lại, chưa rời khỏi, chẳng lẽ công tử muốn động thủ đối với bọn hắn?" Cơ Thanh Huyên gật đầu, có chút hiếu kỳ hỏi thăm.

Tử Phủ đây chính là một quái vật khổng lồ, truyền thừa lâu đời, vô cùng cổ xưa.

Cho dù là xét trong rất nhiều bất hủ đạo thống thì vô thượng đại giáo cũng có thể xếp ở hàng đầu.

Đây cũng là nguyên nhân rất nhiều trưởng lão kiêng kị.

Mặc dù sau lưng nàng có Cơ tộc ẩn thế cổ xưa, nhưng lại đang xuống dốc, nhưng cho dù không xuống dốc thì nội tình cũng còn kém rất xa so với Tử Phủ khủng bố cổ xưa.

"Động thủ? Không, một người nho nhã hiền hoà như ta sao lại động thủ đối với bọn hắn?"

"Chẳng qua là muốn mời bọn họ đến uống chén trà thôi." Cố Trường Ca cười cười, tùy ý nói.

Cơ Thanh Huyên thoáng sửng sốt, sau đó gật đầu, mặc dù nàng đi theo Cố Trường Ca thời gian không lâu bằng tỷ tỷ Tô Thanh Ca của nàng.

Nhưng nàng rất thông minh, vừa nghe một chút đã hiểu, không cần phải nói nhiều lời.

Giống như một chút thói quen của Cố Trường Ca, nàng cũng biết càng rõ ràng hơn.

Cơ Thanh Huyên cảm thấy, thật ra Cố Trường Ca đã sớm nhìn ra dị thường của nàng, nhưng hắn lại chưa từng vạch mặt.

Từ trong một chút lời nói bình thường, nàng đều có thể cảm nhận được nhiều loại hứng thú của Cố Trường Ca, giống như trêu cợt tiểu sủng vật.

Lúc đó chính là lúc làm cho người ta bất an khẩn trương nhất.

Cái này khiến phía sau lưng Cơ Thanh Huyên bị mồ hôi lạnh ướt nhẹp, mỗi lần như vậy trái tim đều nhảy lên đến cuống họng, kết quả phát hiện Cố Trường Ca cũng chỉ là thuận miệng hỏi một chút nói chuyện, cũng không thèm để ý.

Cảm giác này giống như đang vách đá đi đường, sơ sẩy một chút sẽ thịt nát xương tan.

Cơ Thanh Huyên cảm thấy Cố Trường Ca là cố ý làm như thế.

Đi theo Cố Trường Ca cũng được một đoạn thời gian, rất nhiều lời đồn bên ngoài dưới cái nhìn của nàng đều rất không chân thực.

Mặc kệ là ôn tồn lễ độ cũng tốt, cường thế phách lối cũng được, đều không đúng.

Nhìn không thấu.

Chỉ có ba chữ này mới có thể hình dung hắn.

"Truyền phân phó của ta, đi trụ sở của đệ tử Tử Phủ, mời tất cả mọi người bọn hắn đi qua đây."

"Nếu như bọn hắn không tới thì cũng không cần khách khí, nên trấn áp thì trấn áp, nên đánh tàn phế thì đánh cho tàn phế."

Sau đó, Cố Trường Ca lần nữa lên tiếng, sai Cơ Thanh Huyên đi phân phó chuyện này.

Cơ Thanh Huyên không dám chậm trễ, vội vàng truyền lệnh xuống dưới.

Cố Trường Ca vuốt ve chén trà chế tạo từ bạch ngọc.

Ánh mắt dần trở nên thâm thúy.

Hắn bắt đầu cân nhắc chuyện còn lại.

Trong lúc này, trừ các đại thế lực đạo thống đã bắt đầu chú ý sự tồn tại của người thừa kế ma công, điều động các đại cường giả tìm kiếm tung tích và dấu vết ra thì một chuyện khác cũng đã oanh động kinh ngạc cả giới.

Hai vị cổ lão của Thiên Hoàng Sơn và Phật Sơn giao thủ, nghe nói hai vị này đều đã từng là nhân vật thành đạo thất bại.

Bây giờ tu vi, khoảng cách thành đạo cũng chỉ kém một đường.

Một trận đại chiến đó xảy ra ở thiên ngoại, nhưng dù ở cách xa ức vạn dặm thì vẫn như cũ có ba động mênh mông truyền đến, thiên băng địa liệt, chấn nhiếp tám phương.

Trong phạm vi trăm vạn dặm, sao trời đều hóa thành tro tàn bụi bặm.

Về phần kết quả của trận chiến đó thì không người nào biết được, có người nói Phật Sơn Phật Đà hơn một chút, cũng có người nói Thiên Hoàng Sơn mạnh hơn.

Tóm lại, mỗi người nói một kiểu.

Mà thông qua việc này, Kim Thiền Phật tử cũng bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió, rất nhiều người chưa hiểu chuyện gì nhưng từ trong miệng của các thiên kiêu cũng đã biết được chuyện đã xảy ra.

Nguyên nhân Thiên Hoàng Sơn và Phật Sơn giao chiến.

Nói đến, hoàn toàn là từ một vị Kim Thiền Phật Tử dẫn dắt lên.

Thân là người xuất gia lại không chỉ không có lòng dạ từ bi, ngược lại tương kế tựu kế, dẫn đến Thần Hoàng Tử tao ngộ người thừa kế ma công ngộ hại.

Rất nhiều người đều gọi hắn là yêu tăng!

"Yêu tăng? Xem ra ngụm oán khí này của Thiên Hoàng Sơn vẫn không nuốt xuống, vừa có thể để hắn tìm chỗ cho bọn phát tiết."

Cố Trường Ca nghĩ đến Tử Phủ, lúc này phải tìm tên ngu xuẩn nào đó thay hắn ra tay trước.

Suy đi nghĩ lại, vẫn là oan đại đầu Thiên Hoàng Sơn việc này là tốt nhất.

"Chỉ cần hận ý của Thiên Hoàng Sơn chưa tiêu, lúc này chắc chắn sẽ lưu ý đến Tử Phủ, ta trùng hợp có thể cho bọn hắn một tín hiệu."

Cố Trường Ca cười cười, đặt quân cờ xuống, toàn bộ bàn cờ tung hoành biến hóa, nhìn vào đó giống như ngàn vạn khí tượng, huyền diệu khó lường.

"Hết cờ!"

...

Hết chương 808.
Bạn cần đăng nhập để bình luận