Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1637: Thiên địa ý chí

Chương 1637: Thiên địa ý chí

“Đại quân của Vực Ngoại Thiên Ma lại xuống rồi, hơn nữa bọn hắn còn đáng sợ hơn so với lần trước?”

Có cường giả bay lên không trung, trong mắt bắn ra hai đạo thần mang khủng bố xuyên thủng đất trời, hắn nhìn về phía vực ngoại, vô cùng ngưng trọng nói.

Mười ba châu, mỗi nơi đều có kiếm khí vô lượng trùng thiên, hóa thành từng đạo nhân ảnh, nhìn về phía cảnh tượng bên ngoài thiên địa, khuôn mặt vô cùng trầm trọng:

“Đó là cổ chiến thuyền của Vực Ngoại Thiên Ma, toàn bộ bên trên đều là thân ảnh, đằng sau vẫn còn rất nhiều người.”

“Số lượng Vực Ngoại Thiên Ma hạ xuống lần này thật khó có thể tưởng tượng nổi...”

Một vị cường giả chịu đựng thân thể đau đớn sắp vỡ nát, không nhịn được thấp giọng hét lên, trong âm thanh tràn ngập tuyệt vọng.

“Người nào thần phục có thể được miễn chết.”

Lúc tất cả mọi người đang run rẩy thì bên ngoài thiên địa có một Thần niệm cuồn cuộn như biển sâu vực lớn quét qua, mang theo ý niệm lạnh lùng mà truyền thành lời nói.

Dạng chấn động này cuốn sạch mọi thứ trong ngàn vạn dặm, cuốn từ bên ngoài khoảng cách vô tận tới đây khiến người ta sợ hãi, da thịt cũng sắp nổ tung.

Thậm chí tu sĩ tầm thường còn thất khiếu chảy máu, thần hồn sụp đổ, hoàn toàn không thể tiếp nhận loại dư âm này.

“Yên tâm, thiên địa của chúng ta đang chống lại bọn hắn, bây giờ bọn hắn vẫn không thể nào hạ xuống được.”

“Đừng bị bọn hắn dọa sợ.”

Một vị cường giả gào thét, đôi mắt đỏ lên, truyền đến lời nói khiến cho rất nhiều sinh linh ở xung quanh suýt lâm vào hôn mê lập tức tỉnh lại.

“Ha ha, thực sự là hạng giun dế, nếu các ngươi ngoan ngoãn đầu hàng thì vẫn có thể tiếp tục sống sót.”

Ở vực ngoại xuất hiện từng chiếc cổ chiến thuyền vô cùng to lớn, tản ra chấn động lạnh buốt và đẫm máu.

Một đạo thân ảnh tựa như Thần Hoàng xích sắc hiện ra, toàn thân hắn được tắm trong Thần hỏa ngập trời, hắn lạnh lùng mở miệng, khí tức cường hãn vô song bao phủ cả trên trời lẫn dưới đất…

Nhưng mà lúc hắn đang muốn lao xuống phía dưới mặt đất thì đột nhiên giữa thiên địa có hào quang xích sắc đan xen, từng đạo quy tắc trật tự hóa thành Thiên đao, chém ra để ngăn cản hắn.

Hắn lạnh lùng kêu lên, hiểu rõ là vùng thiên địa này đang che chở cho sinh linh của mình nên chỉ có thể coi như không có việc gì.

Thấy cảnh tượng đó, vô số cường giả ở Kiếm Huyền đại thế giới đều thở phào một hơi, lúc vừa rồi nhìn thấy nhiều cổ chiến thuyền hạ xuống như vậy, toàn thân bọn hắn đều bị mồ hôi lạnh làm ướt đẫm.

Đây là cảnh tượng thật khiến người ta tuyệt vọng nhưng cũng may mà đám Chí cường giả kia kiêng kị ý chí của vùng thiên địa này nên không dám tiếp tục động thủ.

“Giết!”

Sau đó, vô số kỵ sĩ và binh sĩ xông ra từ mấy chiếc cổ chiến thuyền, hoặc là cưỡi hung thú, hoặc là điều khiển pháp khí, tất cả đều lao xuống dưới mặt đất.

Vùng chiến trường cực lớn ở đây đã hóa thành một vùng đất chết.

Trên thiên khung, sự chấn động không gian đang dần khuếch tán, ta có thể thấy rõ từng gợn sóng sắp bao phủ, vô số tu sĩ sinh linh của thượng giới cũng đang hạ xuống.

Bởi vì trong thiên địa có một loại ý chí đáng sợ đang thức tỉnh, nó có thể ngăn cản được chấn động của Chí cường giả cho nên các thế lực đạo thống dẫn đầu đều rất cẩn thận, cũng không hề để chân thân hạ xuống.

Ở phía dưới, chiến sự diễn ra cực kỳ thảm thiết.

Vô vàn hung thú kỵ sĩ đang tấn công, lưỡi mâu sáng như tuyết xuyên thấu vào trong thân thể của đối thủ, sau đó trong thân thể bắn ra từng chuỗi huyết hoa, mang theo thi thể bắn xa về phía trước.

Ở nơi xa xôi hơn, trường đao chém đến, gầm thét lay động. Đao quang như điện, kiếm khí trùng thiên, người hô ngựa hí, máu chảy thành sông. Khắp nơi đều là tử thi, sinh linh hai giới đang tiến hành đại chiến sinh tử.

Ở một nơi cách đó không xa có mấy tòa cổ thành hùng vĩ đang đứng sừng sững.

Nhưng tường thành cũng đã vỡ tan, khắp nơi đều là vết máu, trên thiên khung có tu sĩ cường đại thúc giục cổ bảo, tiếng ầm không ngừng vang lên.

Mặc dù thành thể đang phát sáng nhưng cũng không thể ngăn cản được. Màn hào quang hộ thành cũng đã rạn nứt từ sớm, chỉ một lát nữa sẽ bị công phá.

“Ầm!”

Vào thời điểm mấu chốt, một đạo kiếm khí giáng xuống từ trên trời, đánh nát mấy trăm tu sĩ, phía trên tường thành xuất hiện mấy vị tuổi trẻ kiếm tu cầm Thần kiếm trong tay, Thần binh rơi xuống từ trên trời chém ra kiếm khí cực kỳ cường hãn, quét ngang kẻ địch tám phương.

“Bây giờ ngươi muốn về nhà trước sao?”

Ở tường thành cách đó không xa, nhìn thấy thiếu nữ A Thanh đang trầm mặc, tâm trạng phức tạp thì khóe miệng Cố Trường Ca cũng lộ ra nụ cười như có như không, hắn tùy ý hỏi, đi lại trong mảnh chiến trường này vô cùng nhàn nhã tựa như chỉ đi ngang qua.

Đi phía sau hắn còn có A Đại, ba người cùng đi lại tùy ý.

Huyết hoa hai bên đang nở rộ, tiếng gào thét không ngừng vang lên, đi đâu cũng có thể nhìn thấy thi hài nhưng dường như tất cả mọi người xung quanh đều không nhìn thấy bọn hắn, cho dù là tu sĩ thượng giới cũng không hề chú ý tới cảnh tượng này.

“Ừm, ta muốn về nhà thăm mẫu thân trước.”

“Chắc hẳn nàng rất lo lắng khi ta bỏ nhà ra đi.” A Thanh cuối cùng cũng lấy lại tinh thần sau khi trầm mặc và gật đầu nói.

Cảnh trước mắt này khiến nàng vô cùng hoảng hốt, rõ ràng đồng bào của nàng đang chém giết với tu sĩ thượng giới nhưng nàng lại giống như là người ngoài cuộc.

Lúc nàng rời khỏi Kiếm Huyền đại thế giới lần trước thì chiến sự vẫn không thảm thiết như thế.

Nàng cũng không ngờ lần tiếp theo mình bước chân vào mảnh cố thổ quen thuộc này lại ở dưới tình huống như vậy.

Hết chương 1637.
Bạn cần đăng nhập để bình luận