Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3556. Sớm đã có sắp xếp



Chương 3556. Sớm đã có sắp xếp




“Đằng sau Tiên Đạo Minh đích thật có không ít nhân vật, về phần có phải là Tây Thánh mà ngươi nói hay không, cái này còn cần bàn lại.”
Suy nghĩ Cố Trường Ca trở về, quét qua người Vị Ương đế quân một chút. Đối với lý do vừa rồi của Vị Ương đế quân, hắn cũng không quá để trong lòng.
Tây Thánh có lợi hại đến cỡ nào cuối cùng cũng chỉ là một bậc tiền hiền, thực lực so với Lăng Ngọc Linh thời kỳ toàn thịnh mạnh hơn không ít nhưng cũng có hạn.
Cố Trường Ca cũng không đến mức đi kiêng kỵ một tiểu nhân vật như vậy.
Điều duy nhất khiến hắn để ý chính là bản vẽ rèn đúc văn minh chí bảo đời thứ nhất thời đại Hắc Họa làm thế nào lưu lạc được đến Thương Mang.
Trong ghi chép của Hi Nguyên Thánh Đường, nói là nhân vật cấp Lộ Tận cảm động trời xanh, thế là bên trong Chân Thực Chi Địa mới bay ra phần bản vẽ này.
Lúc đó, Cố Trường Ca đang suy nghĩ làm thế nào sắp xếp một thủ đoạn hợp lý để Đại Thiên Chi Chủ biến mất.
Bản vẽ văn minh chí bảo đời thứ nhất xuất hiện, tuy nói là giúp Cố Trường Ca một tay, nhưng khi hắn đọc qua bản ghi chép này, hắn cảm thấy rất buồn cười.
Bởi vì bất luận là hắn hay là hai vị Chân Tổ còn lại, muốn đối phó với một biến số giống như Đại Thiên Chi Chủ cần chi phải phiền phức như thế. Chỉ cần một ý niệm trong đầu, một đầu ngón tay là có thể nghiền chết hắn.
Cho nên, bản vẽ văn minh chí bảo đời thứ nhất từ trong Chân Thực Chi Địa bay ra vốn là một câu chuyện hoang ngôn buồn cười.
Thế nhân đã tưởng tượng Đại Thiên Chi Chủ quá kinh khủng và đáng sợ, cho dù hắn có được tư cách dây dưa với Chân Tổ và Chân Thực Chi Địa, nhưng tất cả những thứ này đều bắt nguồn từ việc lúc đó Cố Trường Ca không hiểu thực lực cường giả đỉnh cao các phương trong Thương Mang. Cho nên tạo thành một Đại Thiên Chi Chủ như vậy, hắn cũng không kiểm soát được.
Dù sao, trong mắt hắn tất cả cũng chỉ là sâu kiến, chỉ là lớn nhỏ không đều mà thôi. Thế nhưng, trước mặt sâu kiến chính thức, Đại Thiên Chi Chủ lại có chút giống như thần long ẩn vào chư thiên hoàn vũ.
Đương nhiên, điểm này cũng chẳng quan trọng. Mục đích của Cố Trường Ca cũng đã đạt được.
“Xem ra minh chủ đại nhân hẳn đã sớm có sắp xếp.”
Vị Ương đế quân nghe xong, đầu tiên là ngẩn ra, sau đó mới phản ứng kịp, gương mặt không khỏi lộ ra vẻ khâm phục.
Thật ra ông ta cũng hoài nghi với thực lực của Hi Nguyên Thánh Nữ, làm sao có thể thoát khỏi tay Cố Trường Ca vô địch thủ chứ.
Bây giờ xem ra, hết thảy đều là sắp xếp của Cố Trường Ca.
Nếu hắn đã nói như vậy, việc Hi Nguyên Thánh Nữ đi đâu vẫn luôn nằm trong sự khống chế của hắn, bao gồm luôn Luân Hồi Kính.
Cố Trường Ca khẽ gật đầu, cũng không nói nhiều.
Xét theo tình huống trước mắt, Vị Ương đế quân đối với hắn cũng có không ít giá trị.
Về phần vấn đề chữa mù cho Khương Vị Ương, vậy phải để Cơ Hàm Cảnh đến giải quyết. Dù sao Khương Vị Ương cũng là hậu bối huyết mạch của nàng. Xác thực mà nói chính là huyết mạch hậu duệ muội muội của nàng.
Nếu không phải nguyền rủa mà nàng lưu lại lúc trước, Khương Vị Ương tất sẽ không bị mù.
Thừa dịp hoàn cảnh nơi này, cũng không lo lắng bị chủ nhân Ân Khư động phát hiện, Vị Ương đế quân đã thuật lại những chuyện liên quan đến thân thế và vấn đề ở mắt của nàng.
Mấy trăm năm trước khi Vị Ương tiên triều thành lập, Vị Ương tiên triều còn chưa được gọi là cái tên này mà là Đại Ương cổ quốc, có mối quan hệ rất tốt với Nam Chiếu cổ quốc, nội tình thâm hậu lẫn cường đại.
Nhất đại quốc chủ của Đại Ương cổ quốc tên là Ương Đế.
Ương Đế tàn bạo vô đạo, ngu ngốc hoang dâm, trầm mê tửu sắc. Khi tại vị, hắn ta tửu trì nhục lâm, lạm sát kẻ vô tội, giết hại trung lương, chính sách tàn bạo, các tộc bị hại nặng nề, khổ không thể tả.
Lúc đó, cha đẻ của Vị Ương đế quân Khương Vân là một vương hầu được phong đất phong hầu của Đại Ương cổ quốc, tổ tiên có huyết mạch với hoàng thất. Bởi vì bất mãn với chính sách tàn bạo, ông đã mang binh phản kháng, về sau chiến tử tại Cửu Âm Sơn.
Khương Vân kế thừa nghiệp cha, thụ mệnh vu thiên, mang thần binh từ trên trời rơi xuống. Về sau dưới sự phụ tá của dư nghiệt cựu đảng của phụ thân, liên hợp chư hầu các tộc, cuối cùng cũng đã thành công tiến vào Đại Ương đế đô, Ương Đế tự vẫn trong nội điện.
“Thật ra nào có cái gì là thụ mệnh vu thiên chứ. Hết thảy đều do chủ nhân Ân Khư động sắp xếp. Lúc đó, mẫu thân của con, cũng là đồ đệ của Ân Khư động chủ, nhờ vào sự giúp đỡ của nàng, ta mới miễn cưỡng đánh vào được Đại Ương đế đô.”
“Về sau, tình cảm giữa hai chúng ta càng lúc càng sâu, ràng buộc cũng chặt hơn. Có một ngày nàng nhịn không được nói với ta tất cả những sắp xếp của Ân Khư động chủ. Mặc dù ta rất phẫn nộ nhưng cũng không thể làm gì, cuối cùng cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn nàng bị Ân Khư động chủ đến bắt.”
“Về sau, để đảm bảo sự an toàn của mẫu thân con, cùng với việc cứ cách một khoảng thời gian là được gặp nàng, ta bất đắc dĩ phải bái Ân Khư động chủ làm sư phụ, đi theo bên cạnh ông ta học pháp. Ông ta truyền cho ta vi quân lập triều chi đạo, giao rất nhiều điển tịch ghi chép của Diêu Quang tổ đình cho ta, để ta kinh doanh cho ông ta, chưởng quản Vị Ương tiên triều.”
Khi nói đến những điều này, gương mặt Khương Vân hiện lên sự thống khổ, nhưng càng nhiều hơn chính là sự phẫn hận và bất đắc dĩ. Hết chương 3556.



Bạn cần đăng nhập để bình luận