Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3662. Pháp bảo cũng loại với quyền hành?



Chương 3662. Pháp bảo cũng loại với quyền hành?




Đứng trong đại điện là một bóng người đầu đội mũ miện, khoác áo khoác màu đỏ thẫm.
Ông ta nhìn rất già nua, nhưng sau một khắc nhìn lại rất trẻ trung, non nớt. Gương mặt ông ta biến hóa đủ thời khắc, giống như ông ta đang rơi vào một trạng thái luân hồi nào đó. Ông ta chỉ cần đứng ở đó đã áp bách đám người Vận Chủ phải biến sắc.
“Luân Hồi Chi Chủ…”
Duy chỉ có biểu hiện của Thế Chủ là vẫn không hề có bất kỳ biến hóa nào, hai người đều là nhân vật chưởng khống quyền bính, là nhân vật đứng trong cùng một lĩnh vực.
Bình thường mà nói, ngay cả tồn tại cấp Lộ Tận cũng sẽ không tùy tiện chạm mặt, nhưng tình huống hiện tại vô cùng đặc biệt. Tồn tại Lộ Tận ngay cả mấy trăm kỷ nguyên trước đây cũng khó mà lộ mặt lại lần lượt hiện thân.
Hiện tại, ngay cả tồn tại nắm giữ quyền hành như bọn họ không thể không lộ diện.
Thế Chủ và Luân Hồi Chi Chủ đã quen biết với nhau từ rất nhiều kỷ nguyên trước. Nếu nhắc đến những nhân vật nổi danh trong Chân Lộ Lĩnh Vực của Thương Mang, Thế Chủ và Luân Hồi Chi Chủ tuyệt đối là tồn tại đồng minh.
“Kỷ nguyên thanh toán lần này sắp bắt đầu. Ta đã cảm nhận được sự báo trước. Tiếp theo, ngũ đại vương tộc sẽ tập kết đại quân, phối hợp với sứ giả giáng xuống tiến hành đại thanh toán.”
Luân Hồi Chi Chủ lên tiếng.
Thế Chủ nói: “Ta đã biết việc này. Kỷ nguyên lượng kiếp đến sớm hơn rất nhiều so với thời đại trước. Nếu không có Phạt Thiên Minh tồn tại, kỷ nguyên lượng kiếp còn lâu mới đến. Đây chính là mục đích của minh chủ Phạt Thiên Minh.”
Luân Hồi Chi Chủ bình tĩnh hỏi: “Ngươi đã gặp qua hắn?”
Thế Chủ lắc đầu nói: “Chưa gặp mặt lần nào nhưng ta đã nhìn thấy hắn bên ngoài Phạt Thiên Minh vô số lần.”
Luân Hồi Chi Chủ suy nghĩ, sau đó lên tiếng hỏi: “Ngươi cảm thấy kế hoạch của hắn như thế nào?”
“Trong tay hắn nắm giữ thủ đoạn mà chúng ta không cách nào biết được, có lẽ còn có con đường thứ ba.” Thế Chủ đáp.
“Thủ đoạn từ không đến có sao?” Luân Hồi Chi Chủ gật đầu.
Lúc này, Thủy Tổ Hư bỗng nhiên tiến lên mấy bước, biểu hiện tự nhiên: “Thay vì nói thủ đoạn từ không đến có, chi bằng nói hắn ngưng luyện một loại vật chất tiếp cận bản nguyên từ tín ngưỡng và số mệnh. Loại vật chất đó đến tận lúc này, chúng ta chưa từng có ai nắm giữ, cũng không biết làm thế nào để thu hoạch.”
Luân Hồi Chi Chủ nhìn ông ta, nói: “Ngươi đã từng đi theo Đại Thiên Chi Chủ từ rất lâu, hẳn ngươi cũng đã có phát hiện từ những nghiên cứu của hắn.”
Thủy Tổ Hư nhìn Thế Chủ một bên, nói thẳng: “Thế Chủ chưởng khống quyền hành sáng tạo vô số năm tháng, chắc hẳn cũng biết bản thân sáng tạo là một quá trình biến hóa, thông qua một loại vật chất nào đó hấp thu năng lượng và bản chất, đổi nó thành một loại vật chất khác. Thế giới, sinh mệnh, kỳ ngộ và tạo hóa đều như vậy.”
Mặt Thế Chủ không thay đổi. Bản thân điều này không phải bí mật gì. Ngay cả ông ta cũng không tiến hành được sáng tạo từ không đến có. Mặc kệ sáng tạo đại thiên thế giới hay là đa nguyên vũ trụ cũng đều hấp thu năng lượng trong thiên địa, tiến tới thay đổi bản chất vật chất.
Đây là một loại quy luật tự nhiên, năng lực vật chất càng không tự dưng mà đến.
Cho nên, sau khi ông ta nhìn thấy cơ duyên kỳ ngộ của Phạt Thiên Minh trong khoảng thời gian này, ông ta càng thêm chắc chắn trong tay minh chủ Phạt Thiên Minh đang nắm giữ một con đường mà bọn họ không biết. Hắn không phải tiến hành từ không đến có mà mượn nhờ sức mạnh tín ngưỡng, khí vận.
Bên trong tín ngưỡng, khí vận tuyệt đối ẩn chứa bí mật mà bọn họ không cách nào biết được.
Đây cũng là nguyên nhân ông ta đến tìm Luân Hồi Chi Chủ, mục đích thương lượng với nhau.
“Có phải trong tay minh chủ Phạt Thiên Minh nắm giữ chí bảo mà chúng ta không biết, cùng loại với quyền hành?” Luân Hồi Chi Chủ hỏi.
Hai con đường trong Thương Mang ngày nay đều do vô số thánh nhân từng bước tìm ra trong năm tháng vô tận. Đột nhiên bọn họ nhận được thông tin thật ra còn có con đường thứ ba, có lẽ bọn họ khó có thể tiếp nhận.
Cho nên, ông ta ngược lại tình nguyện tin tưởng trong tay Cố Trường Ca nắm giữ chí bảo mà bọn họ không biết.
Dù sao, trước khi Thương Mang sinh ra, thiên địa sinh ra, trên thế giới này có một bí mật mà bọn họ vẫn chưa biết.
Có một số nhân vật dù không có quyền chưởng khống nhưng vẫn có năng lực địch lại bọn họ.
Những chí bảo đó được bọn họ gọi là chí bảo quyền hành, nhưng rốt cuộc chúng xuất hiện như thế nào, ngay cả bọn họ cũng không biết được. Luân Hồi Chi Chủ cũng chỉ biết có chuyện như vậy nhưng chính bản thân ông ta cũng chưa từng gặp bao giờ.
“Ta có thể xác định trong tay hắn không có chí bảo như thế. Chỗ mà hắn dựa vào vẫn luôn là thủ đoạn và thực lực của hắn, chưa từng thay đổi.”
“Nếu hai vị không tin, có thể nhìn thứ này.”
Thủy Tổ Hư dường như đã sớm có đoán trước. Ông ta cười nhạt một tiếng, trong tay xuất hiện ô quang nồng đậm, bên trong bốc hơi hạt vật chất đáng sợ. Cho dù là trong không gian bị mọi người áp chế, chúng vẫn mơ hồ có xu thế tránh thoát.
“Huyết nhục?”
Ánh mắt Luân Hồi Chi Chủ hơi nheo lại.
Cùng lúc, Cổ Tàng Văn Minh, chỗ sâu tán cây kỷ nguyên thụ, cung khuyết cổ lão rộng lớn sừng sững.
Một nữ nhân mặc quần áo nhiều màu sắc khoanh chân nhắm mắt ngồi ở đó, chung quanh đều là sương mù đủ màu.
Có thể thấy được những sợi sương mù đang khuếch tán, phun ra nuốt vào giữa miệng mũi của nàng. Từng hư ảnh tiểu thế giới ẩn hiện, nguy nga tráng lệ, bao la hùng vĩ.
“Nhị tỷ…”
Nữ tử áo đen đứng trước mặt nàng bên trong đại điện, trên gương mặt lạnh lùng mang theo vài phần phức tạp. Hết chương 3662.



Bạn cần đăng nhập để bình luận